Hoa Tử Ngôn thấy thế, trong mắt ngập tràn sự ghen ghét.
Hắn nhanh chóng nắm lấy bàn tay bé nhỏ của hài tử. “Rốt cuộc là hài tử của ai, ngươi vẫn chưa biết chắc được! Chúng ta chờ xem!”
“Được, vậy cứ chờ xem!” Trình Đống không chút khách khí gật đầu.
Nháy mắt, lại một tháng rưỡi đã trôi qua, thân thể Lệ Nương cũng dần dần được khôi phục, công chúa nhỏ được quấn trong tã lót cũng dần mất đi vẻ xấu xí ban đầu, làn da trắng sữa trở nên trắng nõn, thanh tú.
Chỉ cần nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn của công chúa, ai cũng có thể rõ ràng nhận ra đường nét gương mặt giống y hệt như Lệ Nương.
Thái tử thấy thế, vô cùng yêu thích, mỗi ngày xong việc triều chính, hắn đều dành chút thời gian đến đây trêu chọc nữ nhi nhỏ nhắn.
Thế nhưng hiện tại, Thái tử đang bận rộn xử lý quốc sự bên cạnh Hoàng đế, hắn không thể nào tới đây, hài tử ngủ thϊếp đi trong chiếc nôi bên cạnh. Lệ Nương nhìn khuôn mặt hồng hào của đứa nhỏ, khóe miệng không tự chủ được nhếch lên một chút.
“Ai, nhìn đến con, ta lại nghĩ đến ca ca, tỷ tỷ đang ở phủ Tiêu gia, không biết bây giờ tụi nhỏ thế nào rồi?” Nàng thì thầm một mình.
“Phu nhân yên tâm đi, đại công tử và đại tiểu thư rất khỏe mạnh. Tướng quân đang ở biên ải, liên tiếp giành thắng lợi, danh chấn thiên hạ, tất nhiên Hoàng thượng sẽ không bạc đãi Tiêu gia. Hài tử trong phủ dĩ nhiên cũng được đám người Tiêu gia chăm sóc cẩn thận, không để xảy ra sơ suất. Hơn nữa, hôm nay thuộc hạ vừa mới đi qua xem thử, tụi nhỏ đã được gần ba tuổi, đang nô đùa vui vẻ trong tiểu viện! Một đứa giống hệt Tướng quân, một đứa giống như Hiệu úy, đều cực kỳ hoạt bát, náo nhiệt, đám nha hoàn trong phủ Tiêu gia đều không đuổi kịp bọn họ.” Một giọng nói trầm ấm từ bên cạnh truyền đến.
Lệ Nương vội ngẩng đầu lên. “Luật Ảnh, ngươi đã trở lại!”
“Vâng.” Luật Ảnh sải bước đi tới: “Phu nhân, theo sự sắp xếp của Tướng quân, khi đại công tử đủ ba tuổi, ngài ấy tính toán đưa nó đến biên ải, tự tay nuôi nấng chăm sóc.”
Lệ Nương sửng sốt. “Ba tuổi sao? Hài tử còn nhỏ như vậy mà!”
“Đó là hài tử của phu nhân và tướng quân.” Luật Ảnh chỉ nói như vậy.
Trong lòng Lệ Nương chợt dậy sóng.
Thật ra hắn chỉ muốn lưu giữ những thứ có liên quan đến nàng, có phải không? Bởi vì, hài tử này là cầu nối duy nhất giữa nàng và hắn.
Lệ Nương rũ mắt xuống. “Ta hiểu rồi. Vậy, ngài ấy không thể quay lại sớm được sao?”