Yêu Phi Thăng Chức Bằng Thực Lực

Chương 473: Thái Tử không vui (H)

Lệ Nương cố gắng điều chỉnh cơ thể, hai tay ôm lấy cổ hắn, chủ động thích ứng với nhịp điệu của đối phương.

Thái tử thấy vậy, ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm Lệ Nương, sau đó hắn cụp mắt xuống, dùng sức cắn lấy đôi môi đỏ mọng của nàng, côn ŧᏂịŧ tùy ý tàn sát bên trong.

Hắn giữ nguyên tư thế này, côn ŧᏂịŧ nhanh chóng ra vào bên trong tiểu huyệt ướŧ áŧ của nàng hàng trăm lần trước khi Thái tử gầm lên một tiếng, trút hết toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào bên trong.

Lệ Nương lại bị hắn đưa lên cao trào, toàn thân thoải mái khẽ run rẩy.

Sau khi trút giận, Thái tử mới rút côn ŧᏂịŧ ra, chậm rãi mặc y phục rồi quay người bỏ đi.

Ha…

Thấy Thái tử tức giận bỏ đi, Lệ Nương bĩu môi: “Tức giận mà còn làʍ t̠ìиɦ với ta, đúng là nam nhân xấu xa nhỏ nhen!”

Nói xong, nàng ngáp dài một cái, gọi cung nữ vào giúp nàng tắm rửa sạch sẽ.

Lần này Thái tử chỉ rời đi ba ngày, sau đó hắn lại chủ động xuất hiện trước mặt Lệ Nương.

“Nam nhân tên Trình Đống kia rất biết giữ lời, hắn khen ngợi ta trước mặt đám học sĩ phương Nam, quả nhiên đã lôi kéo rất nhiều người quy phục ta, địa vị Thái tử của ta cuối cùng cũng đã vững vàng.”

Đây là kết quả mà hắn ta hằng mong muốn đã lâu, nhưng hắn ta không vui vẻ chút nào.

Lệ Nương nghe vậy bèn gật đầu: “Điều ngài ấy hứa với Thái tử đã thực hiện xong rồi, ngài phải mau chóng thực hiện lời hứa với ngài ấy, nếu không mọi việc sẽ tồi tệ hơn nữa.”

Và Trình Đống chỉ có duy nhất một mong muốn, đó chính là - Lệ Nương.

Thái tử nhìn nàng đầy bất lực. “Lệ Nương, nàng thật sự muốn hắn ta sao? Nàng không thể quên bọn họ, cùng ta sống thật tốt sao?”

“Nếu nam nhân đầu tiên của ta là ngài, có lẽ chúng ta đã là một cặp phu thê mặn nồng. Nhưng chúng ta gặp nhau quá muộn, trước ngài, ta đã gặp rất nhiều nam nhân khác và bọn họ đều là những người ta rất yêu thích. Cho nên…” Lệ Nương lắc đầu: “Thật sự xin lỗi.”

“Cho nên, nàng cũng ủng hộ việc ta đáp ứng yêu cầu của Trình Đống?” Thái tử nhẹ giọng hỏi.

“Điện hạ, hiện tại người còn có lựa chọn nào khác sao?” Lệ Nương hỏi ngược lại.

Sắc mặt Thái tử tái nhợt.

Lệ Nương nhìn biểu cảm của đối phương, trong lòng nàng cũng cực kỳ thống khổ.

Nàng vội vàng đưa tay ra, hai tay ôm lấy khuôn mặt của Thái tử, đầu ngón tay vuốt ve gò má của hắn, ôn nhu nói: “Ngài biết không, ta rất thích ngài, trong lòng ta có một vị trí nhất định dành cho ngài. Thế nhưng, ngài không phải là điều quan trọng nhất đối với ta. Cho dù đó có là Tướng quân, Hiệu úy hay Trình Đống, Trình Hiên, mỗi người bọn họ đều có vị trí ngang bằng trong lòng ta. Nếu ta phải hy sinh cơ thể mình, để giúp mọi người bình an vô sự, ta rất sẵn lòng, thậm chí có thể nói rằng… ta rất tận hưởng việc này.”