Lệ Nương cảm thấy vô cùng khó chịu.
"Tướng công, mau ra ngoài đi, bụng của ta trướng lắm, không thể chứa nổi nữa."
“Ta không ra.” Tiêu Lãng nói: “Cho dù nàng đi theo người khác, ta vẫn muốn nàng sinh cho ta một đứa trẻ, hài tử của riêng chúng ta.”
Lệ Nương giật mình khi nghe đến điều đó.
"Tướng quân, sao ngài lại làm như vậy? Sau này, Công chúa sẽ rất vui vẻ sinh hạ cho ngài một tiểu hài tử xinh xắn, bụ bẫm mà."
"Đó là chuyện khác, bây giờ ta chỉ muốn nàng hoài thai hài tử của ta mà thôi." Tiêu Lãng trầm giọng nói, côn ŧᏂịŧ của hắn ta cắm sâu vào trong âʍ ɦộ của nàng, không chịu rút ra.
Sau khi Tiêu Uy nghe thấy điều này, đôi mắt hắn ta cũng tối sầm lại, hắn ta tiến tới, nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng trắng nõn của Lệ Nương bằng bàn tay to lớn của mình.
"Thúc ấy nói rất đúng. Tam thúc thích hài tử như vậy, nàng nên sinh cho thúc ấy một đứa."
Dừng một chút, hắn lại nói tiếp: "Sinh cho thúc ấy xong, nàng cũng sinh cho ta một đứa.”
Thực sự muốn có hài tử? Lại còn tận hai đứa?
Lệ Nương sợ hãi đến mức suýt bật khóc.
Hai người bọn họ đều là rồng phương trong thiên hạ. Chỉ cần bọn họ mong muốn có người nối dõi, nhất định sẽ có rất nhiều nữ nhân dâng đến tận cửa, tình nguyện hoài thai hài tử cho bọn họ, vì sao cứ phải si mê một người như nàng?
Chỉ là... nghĩ lại thì, nàng cũng rất muốn hoài thai một lần.
Tiêu Lãng và Tiêu Uy đều là đại anh hùng, nếu nàng mang thai, dù là nam nhi hay nữ nhi đều là vinh dự rất lớn cho Lệ Nương!
Tiêu Uy gật đầu, trầm giọng nói: “Ta biết nguyện vọng của thúc, cho nên vừa rồi là ta đã sai, ta không nên xuất tinh vào trong tử ©υиɠ của nàng, nếu không, nếu nàng ấy hoài thai, rất có khả năng đó là hài tử của ta!"
“Dù sao thì ta cũng là người xuất tinh trước.” Tiêu Lãng nói: “Cho nên, rất có khả năng đó là hài tử của ta mới phải.”
"Ừm, cũng có lý." Tiêu Uy gật đầu. "Vậy từ giờ trở đi, ta sẽ nhường thúc bắn trước, khi nàng ấy hoài thai rồi sinh hạ hài tử, sẽ đến lượt ta bắn trước."
“Được.” Tiêu Lãng gật đầu.
Hai người nhanh chóng thảo luận, ánh mắt đồng loạt hướng về phía Lệ Nương.
Trước mặt Lệ Nương đột nhiên tối sầm lại, trong đầu chỉ có một ý nghĩ —— đêm nay nàng nhất định sẽ rất vất vả.
Nhưng chẳng bao lâu nàng đã hiểu rõ, mỗi đêm về sau này, nàng sẽ còn trải qua muôn vàn khó khăn hơn nữa.