Tô Đường thầm kinh ngạc, cô và Lục Trầm Uyên đã làʍ t̠ìиɦ khá nhiều lần nên cô đã biết rõ kích cỡ của anh.
[A... Nhanh quá... Tiểu huyệt bị cᏂị©Ꮒ hư mất.]
Tô Đường liên tục rêи ɾỉ trong lòng nhưng ngoài mặt cô vẫn chỉ có thể nghiêng đầu cắn gối, cố gắng tỏ ra điềm nhiên.
Nếu bình thường Lục Trầm Uyên thấy bộ dạng này của cô thì tất nhiên anh sẽ cụt hứng dừng lại. Chuyện chăn gối mà chỉ có một người đơn phương phát tiết du͙© vọиɠ thì còn gì là thú vị nữa.
Nhưng hôm nay Lục Trầm Uyên lại nghe thấy hết tiếng lòng của Tô Đường, tốc độ đâm rút của anh không khỏi nhanh hơn.
Đúng là đồ lẳиɠ ɭơ, dâʍ đãиɠ như thế mà lại cố ngụy trang thành bộ dạng băng thanh ngọc khiết.
Rất nhiều lúc Lục Trầm Uyên còn tưởng rằng kỹ thuật của anh quá tệ, hoặc là do anh không có một chút hấp dẫn nào nên mới khiến cho Tô Đường không thích làm chuyện mây mưa với anh, vậy nên lần nào cô cũng lộ ra nét mặt lạnh lùng đến thế.
"Ư..."
Qυყ đầυ to lớn vừa đâm mạnh vào chỗ nhạy cảm nhất trong hoa huyệt, dù cho Tô Đường đã cắn chặt răng nhưng vẫn phát ra một tiếng rêи ɾỉ.
[Sao lại thế này? Chẳng phải Lục Trầm Uyên luôn cụt hứng vì bộ dạng "lãnh cảm" của mình ư? A a a sắp bị dươиɠ ѵậŧ cᏂị©Ꮒ chết rồi... A ư... Vừa tê vừa sướиɠ...]
[Đúng, đúng rồi, chỗ đó đó. Qυყ đầυ đâm trúng hoa tâm rồi... CᏂị©Ꮒ giỏi quá...]
Lục Trầm Uyên nghe Tô Đường nói xong thì cố ý dùng qυყ đầυ to như trứng ngỗng đâm chọc vào hoa tâm của cô.
Mỗi lần anh đâm vào đều phải đâm thẳng vào hoa tâm, không chỉ hoa tâm bị anh cᏂị©Ꮒ đến mức tê dại mà mỗi sợi gân trên thân dươиɠ ѵậŧ thô to của anh cũng đang chà sát mạnh bạo lên vách thịt bên trong.
[A a a... Lại muốn lêи đỉиɦ rồi... Chậm chút...]
[Sao hôm nay Lục Trầm Uyên lại như vậy chứ? Từ trước đến giờ anh ta có mạnh bạo thế này đâu!]
Tô Đường còn không kịp nghĩ thêm thì đã bị cᏂị©Ꮒ cho cao trào. Một lượng dâʍ ŧᏂủy̠ ấm nóng phun ra từ sâu bên trong hoa huyệt, tất cả đều xối lên qυყ đầυ của Lục Trầm Uyên khiến anh thở hổn hển như dã thú.
Tô Đường cao trào nhưng trên mặt vẫn không có phản ứng, song cơ thể cô lại run rẩy không thể khống chế được. Theo những lần cao trào liên tiếp, Tô Đường bất giác nâng hông lên nghênh hợp với từng cú thúc của Lục Trầm Uyên.
Lục Trầm Uyên nhìn thấy phản ứng cơ thể của Tô Đường, anh nhếch mép cười đắc ý. Kết hôn lâu vậy rồi, đây là lần đầu tiên anh cảm nhận được sự phối hợp của Tô Đường.
Anh không nhớ nổi đã bao lâu rồi anh chưa được làʍ t̠ìиɦ mãnh liệt đến thế.
Trận mây mưa kịch liệt này khiến cho hai người đều đạt được cao trào trước nay chưa từng có, Lục Trầm Uyên hưng phấn bóp chặt eo Tô Đường, thọc dươиɠ ѵậŧ nóng cứng vào sâu trong hoa tâm của cô.