Trấn Quốc đại tướng quân Chu Trấn Đình chiến công hiển hách, công cao chấn chủ, vì để phòng bên trên nghi ngờ, sau khi nhận lệnh vào kinh sẽ nộp binh quyền, được phong làm Trấn Quốc Công.
Đương kim Thánh Thượng muốn tứ hôn trưởng công chúa cho hắn.
Nhưng Trấn Quốc Công lại nói rõ mình đã có người trong lòng, uyển chuyển từ chối Thánh Thượng.
Mọi người đều đoán Trấn Quốc Công nói có người trong lòng chẳng qua chỉ là lí do để hắn từ chối chuyện tứ hôn, ai ngờ mấy ngày sau, Trấn Quốc Công đã phóng khoáng đi cầu hôn. Mà đối tượng cầu hôn của hắn lại là Hoa Uyển Nhu – phụ nhân bị bỏ rơi bán đậu hũ bên góc đường.
Hoa Uyển Nhu mười sáu tuổi từng được gả vào gia đình giàu có có tiếng, sau khi sinh nữ nhi thì bị hưu bỏ. Nhà mẹ đẻ cũng chẳng nhận người, cuối cùng chỉ có thể dẫn theo nữ nhi mới sinh không lâu băt sđầu bán đậu hũ bên góc đường. Nhưng dung mạo của nàng lại chẳng tầm thường chút nào, rất nhanh đã được mọi người gọi là Hoa Tây Thi bán đậu hũ.
Cũng vì hoa danh này, nàng không gả tiếp được nữa, chỉ có thể dẫn theo nữ nhi khốn khổ bán đậu.
Nhoáng cái đã mười mấy năm.
Đảo mắt nữ nhu trong lòng ngực nàng đã trở thành thiếu nữ duyên dáng yêu kiều, còn Hoa Uyển Nhu cũng biến thành Tây Thi già ba mươi mấy tuổi, Trấn Quốc Công tội gì phải làm thế nhỉ?!
Bình dân bá tánh thật sự không nghĩ ra.
Văn võ bá quan cũng không hiểu nổi.
Còn chính Trấn Quốc Công lại vô cùng rõ ràng, hắn cưới Hoa Uyển Nhu tất nhiên không phải nhìn trúng mỹ mạo, mà là do thanh danh của nàng không tốt, gia thế trong sạch bình thường, tính cách nàng cũng thành thật, làm việc gọn gàng chu đáo.
Hắn không muốn hậu việc nhà mình rơi vào tầm ngắm của nhà khác.
Vì thế hắn gõ trống khua chiêng cầu thân, tổ chức lễ thành hôn vô cùng náo nhiệt, mới đó đã đến khoảnh khắc động phòng.
Chu Trấn Đình ngàn phòng vạn phòng không ngờ vẫn bị trúng kế. Vừa nuốt chén rượu xuống bụng đầu óc đã mơ màng, trong đầu chỉ chăm chăm nửa người dưới, như có dục lửa đốt người.
Hắn cố gắng trấn định lệnh cho quản gia đi xử lý những người khả nghi, sau đó xoay người đi tìm thê tử mới cưới giải dược.
Quốc công phủ vừa mới xây dựng, sợ có người ý đồ xếp tay sai của mình vào đó, nên phủ to như thế cũng chỉ có mấy hạ nhân. Cũng may hắn nhớ đường, mơ màng đi về phía phòng tân hôn.
Đi được mấy bước, hắn dừng lại trước mấy gian phòng.
Ngẩng đầu cẩn thận phân biệt một chút, sau khi xác nhận đây là phòng tân hôn, hắn hơi buồn bực vì không hề có nha hoàn canh giữ bên ngoài, tự mình đẩy cửa vào.
Người trong phòng đã nghỉ ngơi, trước giường có lưu lại một ngọn nến. Chu Trấn Đình không tỉnh táo đóng cửa lại đi về phía giường, một lúc sau đã đi tới mép giường.
Xốc màn giường lên đã thấy tân nương tử không đợi mình cùng uống rượu giao bôi đã tắm rửa ngủ ngáy say sưa. Có lẽ sợ nóng nên chỉ đắp một ít chăn, mặc chiếc yếm hồng nhạt, lộ da thịt trắng như tuyết khiến người ta lóa mắt, Chu Trấn Đình nhìn đến mức miệng đắng lưỡi khô.
Chu Trấn Đình không thể kiên nhẫn thêm chút nào nữa, vội vã cởi y phục trên người rồi dính lên người mỹ nhân.
Hắn tìm được đôi môi đỏ ướŧ áŧ kiều diễm của mỹ nhân, thò lại gần liếʍ mυ'ŧ như lang như hổ. Đầu lưỡi nóng bỏng cũng vươn ra dễ dàng cạy miệng nhỏ thơm ngọt của mỹ nhân, tham lam vội vàng càn quét trong khoang miệng, sau khi tìm được lưỡi nhỏ đinh hương kia thì vừa cắn vừa hút.
Bàn tay to thô ráp bắt đầu dịch xuống. Một tay mò vào trong yếm, nắm lấy con thỏ lớn trắng nõn mềm mại của mỹ nhân xoa nắn một trận, tay còn lại mò xuống qυầи ɭóŧ của nữ nhân, tìm được bé con xinh đẹp không ngừng mò mẫm.
Bướm nhỏ của mỹ nhân vừa mềm vừa mịn, hoa hạch chỉ mới bóp khẽ vài chút đã sưng to hơn rất nhiều. Cánh hoa cũng động tình tiết đầy dâʍ ŧᏂủy̠, chẳng bao lâu đã làm ướt hết bàn tay thô to kia.
Chu Trấn Đình không nhịn được nữa, kéo yếm ra làm cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của mỹ nhân hiện ra dưới thân mình. Sau đó lại tách hai chân kia đặt bên hông gầy nhưng rắn chắc của mình, làm ướt đại dươиɠ ѵậŧ thô to như cánh tay đang dựng đứng dưới háng, qυყ đầυ lấp kín cửa huyệt đang chảy nước như suối.
Tuy rằng ngọn lửa tìиɧ ɖu͙© đã đốt cháy thân mình, nhưng Chu Trấn Đình sợ làm mỹ nhân bị thương nên không dám có hành động quá cuồng loạn. Đôi bàn tay nắm lấy vυ' lớn mềm mại liên tục xoa nắn, ngón tay véo nghiền đầṳ ѵú, khiến quả anh đào đỏ hồng kia sưng to, cũng khiến mỹ nhân đang ngủ say động tình không thôi, chủ động vặn vẹo mông nhỏ, đưa hoa huyệt đang đóng mở dịch tới gần đại qυყ đầυ đang rỉ nước.
Nhưng hoa huyệt kia thật sự quá nhỏ, Chu Trấn Đình chơi đầṳ ѵú của mỹ nhân, vừa ghé sát liếʍ mυ'ŧ đôi môi đỏ kiều nộn của đối phương. Đĩnh mông đặt qυყ đầυ không ngừng cọ xát cửa huyệt, làm nước da^ʍ điên cuồng chảy ra từ động nhỏ.
Mỹ nhân vẫn ngủ ngon lành không tỉnh, theo bản năng thoải mái rêи ɾỉ thành tiếng: “Ưm…… Sướиɠ quá…… Phía dưới, phía dưới ngứa quá đi……”