“Đừng mà đại thiếu gia!” Đoàn Tiểu Thất quỳ xuống cầu xin.
Kỷ Nguyệt Sắc tới gần cậu, lạnh lùng nhìn cậu bằng ánh mắt cao ngạo, tức giận nói, “Tôi còn chưa trách cậu dụ dỗ hai người em của tôi, cậu còn có mặt mũi xin tha sao?”
“Không phải thế, đại thiếu gia! Mọi chuyện không phải như thế!”
“Chẳng lẽ tôi đây hiểu lầm người mặt dày không biết xấu hổ, chạy tới đây làm mâm thức ăn cho người khác như cậu sao?” Kỷ Nguyệt Sắc ngắt lời cậu, trong mắt đầy ghét bỏ.
“Anh cả, anh hiểu lầm rồi, cậu ấy bị lão già họ Dương kia ép buộc!” Kỷ Nguyệt Ngân lập tức giải thích thay Đoàn Tiểu Thất, sau đó kéo cậu đứng dậy.
Kỷ Nguyệt Sắc có thành kiến với chuyện này rất sâu sắc, chẳng hề thay đổi suy nghĩ của mình về Đoàn Tiểu Thất, trong mắt anh vẫn còn có vẻ ghét bỏ kia, khiến Đoàn Tiểu Thất vừa đau khổ vừa tủi nhục.
“Đoàn Tiểu Thất, anh cả cứ thích giả vờ thanh cao như thế đấy, cậu đừng để trong lòng! Cậu cứ ở cạnh tôi và chú ba, bọn tôi sẽ đối xử tốt với cậu!”
Kỷ Nguyệt Minh âm thầm liếc Kỷ Nguyệt Ngân đang âm thầm an ủi Đoàn Tiểu Thất.
Y không hề vô tâm như anh hai, nếu không phải anh cả ra lệnh, y đã độc chiếm Đoàn Tiểu Thất, không chia sẻ với bất kỳ ai!
Thấy nhị thiếu gia liên tục trấn an mình, Đoàn Tiểu Thất cảm nhận được chút ấm áp, nhưng cậu không thể ngờ nhị thiếu gia cũng là một tên biếи ŧɦái trên giường.
Vì ba ngày cậu đã bị tam thiếu gia ngủ rồi nên đến tối, cậu bị hai người hầu kéo đi, cưỡng ép cậu tới phòng nhị thiếu gia.
“Các người thô lỗ như thế làm gì? Nếu làm mỹ nhân nhà tôi bị thương thì sao đây?”
Bây giờ Kỷ Nguyệt Ngân còn bình thường, nhưng sau khi hắn đè Đoàn Tiểu Thất lên giường, hắn nhanh chóng cởi sạch quần áo trên người cậu, không khác gì bị một con quỷ háo sắc nhập vào.
“Hu hu… nhị thiếu gia, ngay cả anh cũng muốn làm như vậy với tôi sao?” Đoàn Tiểu Thất khóc lóc giãy giụa.
Hai bàn tay nóng rực như lửa của Kỷ Nguyệt Ngân sờ soạng suồng sã khắp cơ thể cậu, hắn thở hổn hển mà nói, “Mỹ nhân à, tôi còn chưa được ngủ với cậu mà chú ba đã làm rồi, cậu cứ nằm bên dưới hưởng thụ là được!”
“Hu hu… đừng mà…”
Chẳng bao lâu, cả người Đoàn Tiểu Thất bị chà đạp đỏ ửng lên, cậu không ngờ nhìn nhị thiếu gia có vẻ dịu dàng lại thô bạo giống hệt tam thiếu gia trông có vẻ nhã nhặn kia, không hổ là anh em!
Thế thì đại thiếu gia có vẻ vô tình kia cũng sẽ có những giây phút biếи ŧɦái thế này sao?
Đoàn Tiểu Thất không thể nghĩ nhiều đã bị chà đạp đến nỗi rêи ɾỉ không ngừng.
Nhìn những dấu vết đỏ tím khắp người Đoàn Tiểu Thất, do em mình để lại, Kỷ Nguyệt Ngân càng thêm hưng phấn. Hắn kích động vươn đầu lưỡi liếʍ khắp người Đoàn Tiểu Thất, liếʍ từ đầu đến chân, không buông tha cả ngón chân, khiến cơ thể cậu đỏ bừng lên.
“A…” Đoàn Tiểu Thất bị liếʍ sạch, sự đau khổ trên mặt dần biến mất, thay vào đó là mơ màng mê hồn, tiếng kêu rên cũng dần trở nên dâʍ đãиɠ.
Kỷ Nguyệt Ngân kéo hai chân cậu ra, vùi đầu vào giữa hai chân cậu như điên, đầu lưỡi nóng rực sốt ruột vội liếʍ láp, vừa liếʍ vừa tách hai mép thịt âʍ ɦộ ra.
“A! A a…”
Khi tiếng kêu dâʍ ɭσạи của Đoàn Tiểu Thất vang lên cũng là lúc đầu lưỡi của Kỷ Nguyệt Ngân liếʍ nước da^ʍ, cắm vào âʍ ɦộ một cách thô bạo. Đầu lưỡi liên tục liếʍ mυ'ŧ, vuốt ve vách thịt nhạy cảm, làm cho Đoàn Tiểu Thất đê mê run rẩy, bụng nhỏ rung động theo.
Âʍ ɦộ dâʍ đãиɠ bị cắn liếʍ tạo ra kɧoáı ©ảʍ không ngừng, dươиɠ ѵậŧ ở phía trước cũng chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ, liên tục chảy ra chất lỏng nhầy nhụa.
Đầu lưỡi mạnh mẽ của Kỷ Nguyệt Ngân như dươиɠ ѵậŧ lớn, cắm vào rút ra trong miệng nhỏ, chầm chậm tách miệng nhỏ ra, nghiền ép đến mức mị thịt trong huyệt co giật điên cuồng, tiết ra mật ngọt dụ người.
Mật ngọt tanh nhẹ kia khiến Kỷ Nguyệt Ngân hưng phấn cực kỳ, hắn nắm chặt lấy mông Đoàn Tiểu Thất, ra sức liếʍ hút âʍ ɦộ như một người đã bị khát suốt vài ngày.
“A a a… a a…” Âʍ ɦộ chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ dữ dội, kɧoáı ©ảʍ tràn trề ập tới khiến Đoàn Tiểu Thất không kiểm soát được, kêu rên lung tung, cậu run rẩy bắn ra nước da^ʍ, phun tung tóe lên mặt hắn.
“Mùi vị này quá dâʍ đãиɠ!” Kỷ Nguyệt Ngân ngẩng mặt đầy nước da^ʍ lên, mùi vị mê hồn quyến rũ kia khiến nhịp thở của hắn càng lúc càng nặng nề.
Đoàn Tiểu Thất cảm nhận được từng động tác của cái lưỡi kia, vì hắn càng lúc càng liếʍ mạnh nên cậu còn có thể cảm nhận được răng của hắn cắn lên âʍ ɦộ.