Thẳng Nam Xinh Đẹp Bị Đám Điên Phê Cưỡng Chế Đến Thảm

Chương 6: Buông tha cho em? Nằm mơ!

“Không!”

Túc Bách như hít thở không thông, anh điên cuồng giãy dụa muốn trốn tránh khỏi cái ôm của người đàn ông, cũng muốn trốn cả hung khí của hắn đang áp bên eo mình.

Nhưng chỉ vô dụng, người đàn ông khống chế anh dễ như trở bàn tay, sức lực chênh lệch quá lớn, người đàn ông ôm Túc Bách ném lên giường, còn anh ta đứng ở cạnh giường, chậm rãi cởi nút áo sơ mi.

“Anh thả tôi ra đi, cưỡиɠ ɖâʍ là phạm pháp.” Túc Bách ngồi dậy khỏi giường, lùi lại co mình ở góc giường, sắc mặt trắng bệch, nhìn người đàn ông, run rẩy nói: “Chỉ cần anh thả tôi ra, tôi có thể không truy cứu việc anh giam cầm tôi phi pháp.”

Nhưng người đàn ông vẫn thong thả cởi đồ, đầu tiên là áo sơ mi, rồi đến thắt lưng, quần, cuối cùng cởi cả đồ lót, hung khí cương cứng nóng rực được thả ra, kích thước to lớn cường tráng như vậy khiến Túc Bách nhìn thấy cực kỳ sợ hãi, sợ đến mức run lập cập.

Người đàn ông toàn thân trần trụi đứng bên giường, vẻ mặt u ám nhìn Túc Bách, trong mắt anh ta lóe lên mấy phần tức giận, “Nhóc xảo trá, trêu chọc tôi rồi còn muốn chạy, ai cho em lá gan này?”

“Truy cứu? Em muốn truy cứu làm sao? Phạm pháp? Tôi làm gì mà phạm pháp? Chồng cᏂị©Ꮒ vợ là lẽ hiển nhiên mà.”

Người đàn ông bò lên giường, nằm đè lên cơ thể Túc Bách, mặc kệ anh giãy giụa mà cởi bỏ hết quần áo của anh, không sót cái nào, được nửa đường, người đàn ông không kiên nhẫn với Túc Bách đang giãy giụa được nữa, tuy rằng giãy giụa như vậy không khác gì mèo cào, không có chút uy hϊếp nào đối với anh ta, nhưng anh ta cảm thấy cực kỳ phiền phức, trực tiếp dùng thắt lưng trói hai tay anh lại, cố định ở đầu giường.

Hai tay bị trói, chân bị người đàn ông dùng cơ thể đè lên, mặc dù biết không có tác dụng nhưng nghĩ đến tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì thì Túc Bách vẫn liều mạng giãy giụa, dùng sức vặn vẹo cơ thể.

Người đàn ông đặt tay lên vòng eo trắng nõn mảnh mai của Túc Bách, vừa mới chạm vào, trong lòng người đàn ông cực kỳ ngạc nhiên thích thú, thật mịn màng, cảm xúc nhẵn nhụi dưới lòng bàn tay khiến anh ta không nhịn được mà vuốt ve, “Vợ uốn eo thật nồng nhiệt, nhưng vẫn nên giữ chút sức lực, chờ lát nữa chồng vào lại chuyển động eo nữa nhét.”

“Anh… Anh cút đi… Cút đi…” Hô hấp Túc Bách hơi khựng lại, bị đôi tay có vài vết chai sần của người đàn ông vuốt ve vòng eo khiến anh nổi da gà, anh cố gắng di chuyển eo, muốn tránh né bàn tay đang làm loạn bên hông của người đàn ông, l*иg ngực cũng phập phồng.

“Vợ cảm thấy ở đây không thoải mái, quá yên tĩnh, muốn nhắc nhở tôi phải không?” Bàn tay to lớn còn lại của người đàn ông vuốt ve mơn trớn một bên ngực của Túc Bách, màu da trắng nõn tương phản với màu da màu lúa mạch của người đàn ông, ngón cái và ngón trỏ của anh ta bóp nắn bộ ngực trắng nõn của Túc Bách, chậm rãi ép vào, quấn lấy núʍ ѵú mềm mại, người đàn ông nhìn thấy, yết hầu nhấp nhô lên xuống, “Hồng nhạt, thật dâʍ đãиɠ.”

Một tay người đàn ông ngắm nghĩa, bóp ngực mềm của Túc Bách, đầu anh ta vùi vào một bên ngực không được an ủi kia, khoang miệng nóng ướt quấn lấy thịt vυ' xinh đẹp, dốc sức mυ'ŧ lấy đầṳ ѵú hồng nhạt mềm mại, mυ'ŧ một cách say sưa ngon lành như thể hút được ra sữa.

“A a a… Anh thả tôi ra… Thả tôi ra…” Nơi nhạy cảm trước ngực bị người đàn ông làm một cách dâʍ ɭσạи bỉ ổi như vậy, Túc Bách bị chấn động mạnh, điên cuồng giãy giụa, liều mạng di chuyển dây thắt lưng đang cố định tay vào đầu giường, cổ tay bị kéo đến trầy da, sưng đỏ.

“Giãy giụa gì chứ, bị thương thì chồng sẽ đau lòng.” Có lẽ người đàn ông bị phản ứng kịch liệt của Túc Bách làm cho kinh ngạc, rốt cuộc anh ta vẫn không buông tha hai núʍ ѵú mê người của anh, ngược lại tóm lấy cổ tay anh, chậm rãi vuốt ve, “Em là vợ tôi, không phải chồng làm chuyện này với vợ là đương nhiên sao? Quen rồi sẽ ổn thôi.”

Đôi mắt Túc Bách đầy nước mắt, giọng nói cũng nghẹn ngào, “Anh, anh thả tôi ra… Thả tôi ra… Tôi không phải vợ anh… Tôi là trai thẳng… Tôi không muốn làm vợ anh…”

“Em không không muốn làm vợ tôi thì em muốn làm vợ ai? Đã nói rõ rồi mà, chỉ cần chồng tìm được em thì em đều đáp ứng chồng, em là nhóc nói dối.” Người đàn ông nghiêm nghị chất vấn.

“Tôi, tôi không muốn làm vợ ai hết… Thật xin lỗi… Lừa anh thôi… Thành thật xin lỗi… Tôi là trai thẳng… Tôi không thích đàn ông… Anh hãy buông tha tôi đi.”

“Buông tha em? Nằm mơ!”