Sáng Sớm

Chương 7: Ꭶuиɠ Ꭶướиɠ (2)

Chương 7: Sung sướиɠ (2)

Kỷ Thanh đã lêи đỉиɦ hai lần liên tiếp, hạ thân hai người vô cùng dính nhớp, chân cậu đã bị Tống Tạ Thần đè đến tê rần, nhưng Tống Tạ Thần vẫn chưa chịu bắn.

“Anh lâu quá.” Kỷ Thanh nói.

Tống Tạ Thần ôm cậu, vẫn tiếp tục đâm rút kịch liệt như cũ, anh thở hổn hển nói: “Sắp rồi, chờ chút nữa thôi.”

Sau khi làm thêm mấy chục cái, anh mới rên lên một tiếng, ôm chặt lấy Kỷ Thanh bắn ra trong huyệt cậu.

Trong chớp mắt bị bắn bên trong ấy, Kỷ Thanh cong eo, nắm chặt cánh tay Tống Tạ Thần, nghênh đón kɧoáı ©ảʍ kịch liệt không gì sánh bằng.

Sau khi bắn xong, Tống Tạ Thần ôm cậu không nói gì, hai người lẳng lặng ôm nhau.

Qua một lúc lâu, Tống Tạ Thần mới sờ sờ khuôn mặt mướt mồ hôi của Kỷ Thanh, hỏi: “Có thấy khó chịu ở đâu không em?”

Kỷ Thanh khẽ lắc đầu: “Không có.”

Tống Tạ Thần ôm cậu cười: “Kỷ Thanh, anh yêu em, mãi mãi yêu em. Đợi đến khi em tốt nghiệp Đại học xong, chúng ta sẽ lập tức kết hôn, tin tưởng anh, chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi.”

Kỷ Thanh không dám yêu cầu điều gì, cậu cảm thấy như này đã tốt lắm rồi. Cậu là một người hầu, cậu thích Tống Tạ Thần, có thể lén lút ở bên Tống Tạ Thần như này cũng đã cảm thấy may mắn.

Hai người nghỉ ngơi một lát, dươиɠ ѵậŧ còn ngâm mình trong huyệt Kỷ Thanh của Tống Tạ Thần lại bắt đầu cứng lên.

“Anh muốn làm nữa không?” Kỷ Thanh hỏi.

Tống Tạ Thần hôn tai cậu: “Muốn làm nữa, được không em?”

“Nếu muốn làm vậy anh cứ làm đi.” Kỷ Thanh đỏ mặt nói.

Tống Tạ Thần ôm cậu trở mình, liếʍ đầṳ ѵú xinh đẹp của cậu, nói: “Lần này cho em ở trên cho công bằng nhé?”

Bất ngờ ngồi lên dươиɠ ѵậŧ Tống Tạ Thần, Kỷ Thanh bị đâm vào vô cùng sâu, cây dươиɠ ѵậŧ cứng như mỏ hàn khiến bức cậu bị căng đầy.

Loại chuyện này cũng chẳng cần ai dạy, sau khi đã mở ra cánh cửa, chuyện còn lại không thầy dạy cũng tự hiểu được, đi tìm sự sung sướиɠ theo bản năng, lấy lòng và an ủi thân thể người kia.

Hai tay Kỷ Thanh chống lên cơ bụng rắn chắc của Tống Tạ Thần, vuốt ve hết lần này đến lần khác. Tống Tạ Thần kéo cậu xuống, giam cầm cậu trong ngực mình mà hôn môi, môi lưỡi hai người dây dưa, cọ xát, sung sướиɠ từ lần mây mưa khiến con người ta choáng váng.

Hông Tống Tạ Thần ưỡn lên làm cậu, thân thể anh khỏe mạnh, cơ bắp rắn chắc, sức lực cực lớn, thúc vào cơ thể Kỷ Thanh không biết mệt mỏi. Anh vẫn luôn ôm lấy cậu rất chặt theo thói quen, như thể muốn khảm cả người cậu vào trong cơ thể mình.

Sau hơn nửa giờ làʍ t̠ìиɦ trong tư thế này, Tống Tạ Thần mới bắn ra.

Kỷ Thanh ghé vào lòng anh, mệt mỏi vô cùng: “Không làm nữa, em không làm nổi nữa.”

Nhưng mà Tống Tạ Thần vẫn còn cứng, anh nắm tay Kỷ Thanh, kéo tay cậu đặt lên dươиɠ ѵậŧ mình, nói: “Em yêu, vậy dùng tay làm một lần, bắn thêm một lần nữa thôi là được.”

Kỷ Thanh mệt mỏi thủ da^ʍ cho anh, xoa dươиɠ ѵậŧ Tống Tạ Thần hết lần này đến lần khác, thân gậy trơn trượt, dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ và nước da^ʍ.

“Xoa bên dưới đi em, đúng rồi, cứ như vậy, nhanh hơn chút nữa đi.” Tống Tạ Thần chỉ dẫn cậu.

Tuốt một lúc lâu, tay Kỷ Thanh đã mỏi nhừ mà Tống Tạ Thần vẫn chưa bắn.

Rốt cuộc Kỷ Thanh vẫn thương anh, cậu mở chân ra, dùng cái huyệt sưng đỏ cọ anh, nói: “Anh vào đi, cắm vào đây.”

Tống Tạ Thần như con chó bự được cho xương, anh nở nụ cười, thơm má Kỷ Thanh một cái thật kêu, sau đó sờ vào giữa hai chân cậu trước: “Có phải bị sưng rồi không? Anh không vào đâu, cọ mấy cái ở bên ngoài là được rồi.”

“Không sao đâu, anh vào đi, không đau.”

Tống Tạ Thần đỡ dươиɠ ѵậŧ thúc vào mười mấy cái, sau khi nếm được chút ngon ngọt, anh lại rút ra, chỉ cọ trên bức mềm, đôi khi sẽ nhợt nhạt cắm vào nửa cái qυყ đầυ.

“Vào đi, em không đau.” Kỷ Thanh run rẩy nói, thực ra cậu đau, nơi mềm mại giữa hai chân vẫn còn nóng rát.

Tống Tạ Thần rốt cuộc vẫn không nhịn được, anh khép hai chân Kỷ Thanh lại, đâm rút giữa hai chân cậu, để Kỷ Thanh chân giao cho anh, cuối cùng bắn ra trong đùi Kỷ Thanh.

Anh ôm chặt Kỷ Thanh: “Được rồi, ngủ đi em, mai rồi rửa sau.”

“Vâng.” Kỷ Thanh đã mệt đến mức không mở nổi mắt, nằm trong lòng Tống Tạ Thần thϊếp đi. Cả đêm cậu ngủ không được yên, cứ có cảm giác dương vật Tống Tạ Thần vẫn còn cọ trên miệng huyệt cậu.