Chờ Ngày Anh Nhận Ra

Chương 3 _ Cô Đừng Mơ !!

Huyền Như đang ngồi ung dung ở nhà ăn trái cây liền nhận được cuộc gọi của cấp trên .

- Thương hiệu mới bên Pháp mời cô làm đại diện công ty cử cô sang đó kí hợp đồng vô thời hạn được chứ ??

- Cái gì ?? Vô thời hạn ??

- Sao cô không đi hay tôi đề cập người khác??

- Dạ thưa giám đốc , tôi đi .

Gì chứ sự nghiệp của ả đang thăng hoa như diều gặp gió , nhờ có anh , giờ dây chỉ cần sơ hở là có thể mất tất cả bất cứ lúc nào .

- Vậy cô thu xếp đi ngày mai đi luôn .

- Vâng thưa giám đốc .

Ả ta bực bội giậm chân , giậm tay . Bây giờ ả ta mà đi Hạ Vũ ở đây liệu có biết tất cả ? Không được vẫn nên để một vài tai mắt ở đây .

Buổi tối *

- Hạ Vũ ngày mai em phải đi Pháp rồi .

- Sao lại đột ngoitj vậy ??

- Em cũng chả tõ , nhưng hứa với em anh hãy chờ em về đừng để Huyền Nhi lợi dụng . Nhah chóng chấm dứt hợp đồng hôn nhân quái quỷ đó đi .

- Được rồi !! Em mau về phòng nghỉ ngơi mai lấy sức vòn đi .

Anh đưa ả ta đến cửa phòng ngủ rồi quay về phòng , đặt đầu xuống anh không thể ngủ được , lục đυ.c một lúc anh nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ , rồi lại tỉnh giấc vì cơn ác mộng bao năm qua lại xuất hiện . Anh nghĩ đến cô , chả lẽ nguyên do anh ngủ được là cô ??

Thế là anh lẳng lặng đi đến phòng cô thấy đèn vẫn sáng nhíu mày nhìn đồng hồ đã hơn 11h đêm rồi sao cô vẫn chưa ngủ ??

- Các cô sao giờ này vẫn chưa ngủ ??

- Thưa thiếu gia , Huyền Nhi đang dạy tôi thêu ạ .

-Các cô rảnh nhỉ ? Thời gian nghỉ không nghỉ thức làm mấy việc không đâu , sau đó ngày mai lại bày ra bộ mặt mệt mỏi .

- Thưa thiếu gia chúng tôi sẽ đi ngủ ngay .

Huyền Nhi phát ra giọng nói nhẹ nhàng , cô nhanh chóng thu dọn đồ cất gọn sau đó nằm xuống đắp chăn đợi Mộc Hạ tắt điện .

Sau khi nhìn thấy được cô một đêm nữa Hạ Vũ có một giấc ngủ ngon.

—————-

Sáng hôm sau , sau khi tiễn Huyền Nhi ra máy bay anh trở về nhà thấy cô anh liền nói .

- Chuyện này là do cô làm đúng không ??

- Chuyện gì ??

- Chuyện cô nói với mẹ tôi !! Cô đừng tưởng tôi không biết gì . Cho dù cô dùng thủ đoạn gì đi chăng nữa tôi cũng không công nhận tôi là vợ tôi đâu .

- Tôi nghĩ anh nên suy nghĩ kĩ , hôm qua kaf mẹ đến nhà đưa tôi đi mua sắm chứ tôi không nói vơi mẹ anh một câu nào tới Huyền Như . Cái thứ hai , từ khi anh đưa ra hợp đồng kia tôi đã không phải vợ anh vậy nên tôi cũng chả mong muốn anh công nhận danh phận của tôi đâu .

Nói xong Huyền Nhi bỏ ra ngoài cửa liền đυ.ng ngay bố mẹ Thần Vũ .

- Ơ …hai bác?..

- Cái con bé này Bác cái hì mà Bác , phải hoịhai tiếng Ba mẹ .

-Ba …mẹ đến chơi.

- Đấy thế có phải hay không nào . Vừa vào đến phòng khách mẹ Thần Vũ liền lao đến túm cổ anh .

- Vợ đẹp có không biết hưởng còn đi tìm muc nữ nào ??

- Mẹ con nói rồi cô ta không phải vợ con .

- Ta không nói nhiều hai đứa xem như nào có cháu cho ta bế đi chứ , nhìn người khác bế cháu tôi cũng thèm lắm rồi. Ta nói thế hai đưas tự biết nhé , về phần Huyền Như cô ta mãi mãi không có cơ hội về nước đâu .

- Này mẹ nói thế không được !!_ Anh bắt đầu phản kháng .

- Ta nói được là được.

Nói xong bà rời biệt phủ đi lên một chiếc xe hiệu , phóng đi .

Hạ Vũ nhìn Huyền Nhi với ánh mắt chết tróc .

- Cô đừng hòng đạt được ước mơ trèo cao của mình .

- Tôi biết giới hạn của tôi ở đâu .

Huyền Nhi nói xong nhẹ nhàng rời đi trong sự đau thương .

————-

Từ sau khi ngủ được tối bào Hạ Vũ cũng canh giờ muộn đếm nhìn cô một lúc sau mới rời đi , và cứ thế anh đã dần ngủ ngon hơn , không thấy ác mộng nữa