Boss Luôn Thích Dán Ta

Quyển 2: Tương giao với đại ca cấm dục (8)

“Nhan Nhan, sao con lại khi dễ hoa trong nhà rồi?”

Quý mẫu từ trên lầu đi xuống, nhìn con gái lại bắt đầu khi dễ hoa cỏ trong nhà chỉ bất đắc dĩ mà hỏi.

Điểm này của Tinh Nhan kỳ thật là học theo bà, bà tương đối thích chăm sóc hoa cảnh, sau khi kết hôn Quý phụ cũng chiều theo, trong nhà còn cố ý xây dựng một cái nhà ấm trồng hoa.

“Sao có thể gọi là khi dễ được chứ?” Tiểu công chúa lẩm bẩm một câu, rõ ràng rất đẹp mà!

Quý mẫu chỉ lắc lắc đầu, cười bất đắc dĩ.

Thật sự không phải Tinh Nhan đùa nghịch ra kết quả xấu cỡ nào, tương phản, mắt thẩm mỹ của Tinh Nhan rất tốt. Chỉ là quá yêu thích màu hồng nhạt, cho nên tiểu công chúa khi bắt đầu đùa nghịch một chậu hoa, thông thường sẽ tìm mọi cách đem nó biến thành toàn thân màu hồng phấn, ví dụ như, dùng loại thuốc nhuộm chuyên dụng đem lá cây cũng biến thành màu hồng.

Đến cuối cùng, nhìn ngắm một chậu hoa có lẽ rất đẹp, nhưng nhìn qua một mảng toàn hồng nhạt hồng đậm các chậu hoa, thật sự là....

“Chiều nay mẹ sẽ đi nghe hòa nhạc, con con muốn đi cùng hay không?”

Quý mẫu ngồi vào bên người cô. Tiểu công chúa đã nhuộm hết lá cây của một chậu, nếu không để ý tới cô, chỉ một ngày hôm nay chắc tiểu công chúa sẽ đem nhà ấm trồng hoa của bà biến thành thế giới màu hồng.

Chắc chắn đi vào sẽ bị dọa giật mình.

“Con mới không đi.” Tinh Nhan tiếp tục thật cẩn thận nhuộm lá cây, “Mommy chắc chắn sẽ cùng ba ba cùng đi, con mới không muốn làm bóng đèn đâu.”

Theo như Tinh Nhan lục tìm trong trí nhớ, Quý mẫu có sở thích rất đa dạng, chăm sóc hoa cỏ, nghe hòa nhạc, xem triển lãm nghệ thuật nhϊếp ảnh,.v.v.., Quý phụ cũng sẽ luôn theo bên cạnh, mỗi cuối tuần đều sẽ đi nghe hòa nhạc một lần.

Nhưng mà nói lại, kỳ thật xem lâu rồi, cô đột nhiên cũng cảm thấy màu hồng nhạt có một loại kỳ quái cảm giác, rất là thuận mắt ~~

Cô có nên… mua cho Thịnh Ngự một bộ quần áo hồng phấn luôn hay không?

Quý mẫu bất đắc dĩ, “Con sao có thể là bóng đèn chứ?”

Tinh Nhan chỉ quay đầu nhìn bà thúc giục, hoàn toàn không muốn thảo luận vấn đề này nữa, đẩy đẩy bà, “Được rồi, mẹ mau đi đi.”

Cô còn vui vẻ hứa hẹn, “Yên tâm đi mà, con sẽ khống chế tốc độ của mình ~”

Kỳ thật Tinh Nhan đã từng làm qua chuyện như vậy rồi, nhà ấm trồng hoa của Quý mẫu đều là hoa cỏ do chính bà chăm sóc, cũng không quá lớn, bất quá tốn thời gian một buổi mà thôi. Toàn bộ đều đều biến thành màu hồng phấn, thật sự không phải người thường có thể tiếp thu được.

Đối với kết quả như vậy, Quý mẫu tuy có chút tức giận nhưng còn có thể làm sao, sau một tuần hoa cỏ bị nhuộm cũng trở về màu sắc bình thường, bà cũng chỉ là bất đắc dĩ cười cười, sau đó cố gắng chú ý cô.

Đến nỗi Quý phụ, bảo bối của ông yêu thích thứ gì đương nhiên muốn ủng hộ, Quý phụ từ đầu đã làm cho Tinh Nhan một nhà ấm trồng hoa riêng, đáng tiếc Tinh Nhan trực tiếp tuyển chọn hoa cỏ đều màu hồng, sau đó tay ngứa vẫn đi tai họa các chậu hoa khác.

Chỉ là hôm nay Tinh Nhan không thể hoàn thành việc nhuộm hồng của mình, bởi vì Quý mẫu mới đi không bao lâu, đã có người gọi cho cô.

“…Nhan Nhan.” Đầu kia vang lên giọng nói có chút trầm trầm, lại lành lạnh.

Tinh Nhan đặt đồ vật trong tay xuống, nhẹ nhàng cười, “My man?”

—— người đàn ông của cô.

Thịnh Ngự đang ngồi trong xe, hầu kết lại động đậy, chỉ một từ thôi hắn đã cảm thấy có chút khó nhịn rồi. Thịnh Ngự ánh mắt tối đi, một tay đi kéo lỏng cổ áo, “Ừ.”

“Nhớ em rồi nha.” Cô vô cùng khẳng định.

Hắn vẫn trầm ổn ngồi trên xe, nhìn qua vô cùng nghiêm túc, “… Nhớ.”

Là thật sự rất nhớ.

Haiz, có đôi lúc muốn từ trong miệng một tên muộn tao nghe được chút lời âu yếm thật sự khó khăn. Tinh Nhan dừng một chút, cũng chỉ dung túng mà cười một chút, “Em đi gặp anh.”

Nghe được câu trả lười như ý, hắn liếc nhìn bên ngoài một cái, im lặng một hồi mới ra vẻ tự nhiên trả lời cô: “Tôi ở gần đó, để tôi tới đón em.”

“Anh đi Thịnh gia à?”

Là đi chứ không phải về. Tinh Nhan ở trước mặt Thịnh Ngự chưa bao giờ che giấu việc cô không thích Thịnh gia.

“…Ừm.”Hắn nghĩ lại chỗ mình mới vừa đi ngang qua, rất bình tĩnh gật gật đầu.

……

Thịnh gia cách Quý gia rất gần, Tinh Nhan nhanh chóng chuẩn bị rồi giẫm lên giày cao gót đi ra ngoài.

Từ xa đã nhìn thấy người đàn ông đẹp trai chân dài của cô đang đứng đợi ngoài cửa xe.

Tinh Nhan hơi nhướng mày, bước lại rồi trước tiên hôn một cái.

“Hôn gặp mặt.”

Hắn cũng không nói gì, chỉ là bàn tay đặt phía sau người cô trực tiếp quấn lấy vòng eo kéo lại, yên lặng cúi đầu. Môi lưỡi thân mật giao triền một phen, Tinh Nhan mới chủ động cọ cọ một chút rồi rời ra.

Lúc chuẩn bị bước lên xe, cô đột nhiên phát hiện một việc.

—— trên nóc xe có một ít lá cây rơi xuống.

Thời tiết hiện tại còn đang rất nóng, lúc đi ra ngoài còn phải chú ý chống nắng, nhưng kỳ thật đã qua đầu mùa thu, nếu để ý kỹ sẽ phát hiện có một số cây cối thích ấm đã bắt đầu vàng dần lá cây.

Trùng hợp là bên cạnh chỗ xe đậu vừa lúc có một gốc cây như vậy.

Tinh Nhan nghĩ nghĩ liền hiểu ra, ngồi vào ghế rồi không nhịn được bắt đầu cười rộ lên. Từ cười nhẹ rồi bắt đầu cười nghiêng ngã ra tiếng.

—— hắn nhất định là tới rất sớm rồi, lại cố tình quanh co lòng vòng đợi cô nói muốn đi tìm hắn.

Thịnh Ngự nhìn cô một lúc, thật không rõ cô cười cái gì, chỉ tự mình chậm rãi khởi động xe.

“Em muốn đi đâu?”

“Đi dạo phố đi.” Tinh Nhan nghĩ nghĩ, cô từ lúc đến thế giới này còn chưa đi dạo phố. Hơn nữa, cô đánh giá hắn một chút, sẵn tiện mua một bộ tây trang màu hồng nhạt, hoàn thành ý tưởng của cô.

Nhất định rất đẹp trai.

………

Tinh…Tinh..

Tiếng chuông thông báo ở cửa vang lên, cùng lúc có hai người đang đi vào, một nam một nữ. Hai người cũng không có nắm tay nhau, chỉ là vừa nhìn vào liền nhận ra bầu không khí thân mật dính dính.

Người đàn ông cao lớn một tay cầm một túi nữ kiểu nhỏ, một cái tay khác xách theo vài túi hàng hiệu quần áo, khung cảnh làm khí chất sắc bén của hắn cũng mềm mại không ít.

Nhân viên cửa hàng liền lập tức đánh lên tinh thần

“Hoan nghênh quý khách ~”

Các cô đều đã trải qua huấn luyện, tự nhiên cũng nhận ra được nhãn hiệu của những cái túi kia. Nơi đây là một trung tâm thương mại lớn, mấy nhãn hiệu cao cấp nổi tiếng đều ở đây thiết đặt cửa hàng, vài cửa hàng bên cạnh chính là mấy nhãn hiệu trên túi, có lẽ hai người là một đường dạo lại đây.

Nhân viên vô cùng thức thời mà mỉm cười tiêu chuẩn đi lên đón tiếp…… vị tiểu thư khí thế mười phần đi trước.

—— tuy rằng cửa hàng của các cô là nam trang, nhưng nhìn qua là biết ai định đoạt rồi.

“Có tây trang màu hồng nhạt không?” Tinh Nhan quay đầu lại, chỉ chỉ Thịnh Ngự, “Chính là kích cỡ của anh ấy.”

Thật ra, tây trang của nam màu hồng phấn cũng không tính là khó tìm, chỉ là kích cỡ đều không thích hợp, nhìn qua chính là dành cho mảnh mai thiếu niên.

Mà dáng người Thịnh Ngự lại…quá tốt.

Nhân viên cửa hàng lễ phép đánh giá Thịnh Ngự một chút, đột nhiên trước mắt sáng ngời, “Có!”

Cửa hàng của các cô đúng là có một bộ tây trang như vậy, vẫn là phiên bản kinh điển, chỉ là rất hiếm khi bán ra.

Tinh Nhan lúc này mới vừa lòng.

“Ngài xem bộ này thế nào?” Nhân viên cửa hàng cẩn thận xách theo một bộ tây trang màu hồng phấn, “Đây là do thủ tịch thiết kế sư của chúng tôi tự mình thiết kế, bản kinh điển, chỉ là rất ít người có vóc dáng có thể mặc được nó.”

“Nó thoạt nhìn rất hợp với tiên sinh của ngài, trong tiệm có phòng thử đồ, vị tiên sinh này cũng có thể đi thử một chút.”

Tiên sinh của ngài…

Thịnh Ngự nghe vậy ánh mắt liền nhu hòa không ít.

Nhưng thật ra Tinh Nhan trực tiếp lắc đầu, bá đạo độc đoán. “Không thử.” Cô hơi nhướng mày cười lên, khẽ nâng cằm.

“—— người đàn ông của tôi đương nhiên chỉ mặc cho tôi xem.”

Không nói đến mặt mũi của Thịnh Ngự, chỉ nói đến Thịnh Ngự mặc màu này nhất định đặc biệt đặc biệt đẹp, cô mới không muốn bị người ngoài nhìn thấy, tốt nhất đem giấu đi.

Dù là không thích hợp, thì cũng chỉ là một bộ quần áo mà thôi.

Thịnh Ngự vẫn sắc mặt bình tĩnh, từ nãy giờ vẫn chưa nói chuyện, chỉ là khóe miệng nhịn không được treo lên cao chút.

“…… Ừm.”

Chỉ mặc cho cô xem thôi.

“………”

“Vậy để tôi gói lại cho ngài.”

Nhân viên cửa hàng cũng không biết mặt mình là biểu tình gì khi nói ra những lời này.

………

Cuối cùng tìm được một bộ màu hồng, Tinh Nhan cũng không muốn đi dạo nữa. Cô quay sang giữ chặt tay hắn, “Chiều nay anh có việc gì hay không?”

Có chút ám chỉ ngoéo ngón tay hắn một cái.

Trong lòng bàn tay có chút ngứa ngứa, Thịnh Ngự liền im lặng mà nắm chặt lấy “Không có.”

“Vậy, dạy em bơi đi?” Trong mắt cô có chút ánh nước lưu chuyển nhìn hắn.

—— hôm nay buổi tối Quý phụ Quý mẫu đã đi nghe hòa nhạc, trở về có lẽ cũng không rảnh lo cho cô.

Hắn mím môi, trên tay càng nắm chặt, giọng nói cũng hơi hơi nghẹn một chút nhưng trên mặt vẫn ra vẻ nghiêm trang.

“…Được.”

Trong nhà quản gia tốc độ rất nhanh, bể bơi đã được tu sửa xong.

Tinh Nhan khẽ cười mà nhìn hắn ra vẻ đứng đắn. Chỉ là, khi hai người đang chuẩn bị đi ra ngoài thì Tinh Nhan lại dừng chân.

Cửa hàng áo tắm.

Trong nhà cô tất nhiên có áo tắm, nhưng những lúc như vầy ai muốn về lấy chứ.

Cô nhìn hắn một cái, “Vào giúp em chọn một bộ đi?”

…..

Tinh Nhan cầm lấy một bộ áo tắm màu đen, cổ chữ V xẻ sâu, là kiểu tách ra riêng quần áo, cầm lấy tới so so một chút rồi hỏi hắn, “Thấy cái này thế nào?”

Màu đen làm nổi bật làn da trắng nõn của cô, tầm mắt hắn di chuyển xuống dưới, nhìn xuống phần ngực mỗi lần ôm cô đều cảm giác được phần mềm mại.

Đột nhiên nhìn sang nơi khác, gật gật đầu.

Vô tình quét qua một giá treo gần nơi tính tiền, hắn liếc nhìn thấy một thứ, ánh mắt liền tối đi.

Tinh Nhan chọn xong liền kéo hắn đi, lại phát hiện có chút nặng.

Cô không khỏi nhìn hắn thắc mắc, “Nhà anh không có áo tắm sao?”

Sao lại không muốn đi rồi. Nhưng cô cũng chỉ là thuận miệng hỏi thôi bởi vì nhà đã có bể bơi, khẳng định sẽ có áo tắm.

Nhưng hắn lại mím môi nghiêm túc đáp, “Không có.”

Tinh Nhan có chút buồn cười, “Vậy chúng ta mua một bộ.” Thịnh Ngự vẻ mặt trầm ổn lập tức đồng ý.

Cô xách lên một cái quần bơi đơn giản cỡ ngắn hỏi hắn, “Cái này thế nào?”

Hắn lại chỉ lo nhìn cô rồi gật đầu, “Có thể.”

Tinh Nhan liền không xem hắn mà quay về chỗ nhân viên cửa hàng, “Làm phiền gói chung cái này nữa”

Nói xong thì cười như không cười liếc hắn một cái, thong thả mà thêm một câu “Lấy lớn hơn một số.”

Âm thanh nhẹ nhàng dường như cất giấu một chút mật đường, ngọt ngào lại dụ hoặc. Ánh mắt lại như đang nhắc nhở hắn, hôm trước khi cô ngồi lên đùi hắn, bên dưới là có bao nhiêu sức sống.

Thịnh Ngự chỉ hít một hơi rồi chút chật vật dời quay mặt đi.

……

Lúc thanh toán hắn lại tìm cái cớ làm Tinh Nhan ra ngoài trước, sau đó mím môi, hơi rũ mắt mà cầm thêm một bộ khác “Cũng gói luôn cái này.”

Đó là một bộ tình nhân áo tắm, không, phải nói là —— tình thú áo tắm.

Màu đen, ren, chỉ có ba mảnh vải, cùng với vài sợi dây mảnh, chỉ cần lôi kéo một chút là có thể cởi ra.