Tối hôm đó, một bàn 3 người ngồi quây quần bên nhau, người nọ gắp thức ăn cho người kia khiến không khí có đôi chút gượng gạo.
Diệp Tử Vân ngồi đó, nàng thực sự rất vui mừng, không chỉ có thể kết nối lại sợi dây tình bạn với Ngưng Nhi mà còn... ai da, mắc cỡ chết người.
Lăng Thiên nhìn 2 cô gái đang vừa ăn vừa cười nói, trong lòng cũng cảm thấy vui mừng cho Ngưng Nhi, hắn biết dù nàng lạnh lùng là thế nhưng thâm tâm nàng cũng muốn có một người bạn để cùng chia sẻ.
Nhìn Ngưng Nhi vui cười, Lăng Thiên tinh nghịch dùng chân đá nhẹ vào chân nàng ra ám hiệu. Ngưng Nhi đang cười nói với Diệp Tử Vân, thấy dưới chân bị Lăng Thiên chạm nhé, quay sang nhìn hắn thấy hắn nở nụ cười gian tà.
Ngưng Nhi có chút sững sờ, sau đó như hiểu cái gì, mặt đỏ ửng, ngồi bên cạnh Diệp Tử Vân cũng không có chú ý...
Tối đến
Lúc này 3 người đã tạm biệt nhau rồi đi về phòng nghỉ ngơi, phòng Diệp Tử Vân ở trong cùng, bên cạnh là phòng Ngưng Nhi rồi mới tới phòng Lăng Thiên.
Đúng như dự đoán, sau khi Ngưng Nhi về phòng được một lúc thì Lăng Thiên tiến đến, đóng nhẹ cửa lại rồi ôm chầm lấy Ngưng Nhi. . TruyenHD
- "Thiên ca, ta rất nhớ huynh" Ngưng Nhi ôm tình lang thủ thỉ nói.
- "Ta cũng nhớ muội", Nói xong, hắn không kịp chờ đợi được nữa mà hôn lên đôi môi ngọt ngào của nàng.
Đôi môi của Ngưng Nhi dường như có ma lực nào đó khiến Lăng Thiên không dời được, vị ngọt ngào như cherry, quyến rũ mà dịu dàng. Thỉnh thoảng hắn mυ'ŧ lấy chiếc lưỡi của nàng, 2 cái lưỡi hòa quyện đảo qua đảo lại trao nhau nhưng vị nước bọt... Ôi tôi đang viết cái gì thế này.
Lăng Thiên tham lam mυ'ŧ lấy vị đạo của Ngưng Nhi, hắn hôn Ngưng Nhi không biết bao lâu, chỉ biết khi buông nàng ra thì mặt nàng đã đỏ ửng như trái gấc, há miệng thở gấp, mồ hôi nhễ nhại nhìn hắn bằng ánh mắt gợϊ ȶìиᏂ.
Không để cho người đẹp đợi lâu thêm được nữa, Lăng Thiên vội muốn cởϊ qυầи áo ra thì nàng chợt ngăn lại.
- "Để-để muội giúp huynh" Ngưng Nhi lấy hết dũng khí nói ra.
Lăng Thiên cười cười, đứng lên cho nàng làm. Ngưng Nhi cởi hết áo của Lăng Thiên ra, sờ sờ vào ngực hắn để thỏa mãn cảm giác, nàng nghĩ:'Ngực Thiên ca thật là cứng cáp'. Kế tiếp tới bên dưới, Ngưng Nhi ngồi xuống, tụt nhè nhẹ quần hắn. Vừa kéo xuống tới hông thì chợt con c-c của Lăng Thiên bung ra, nẩy ngay về phần mũi của Ngưng Nhi.
Ngưng Nhi không phải con người "dam dang" nhưng khi ngửi được cái mùi béo ngậy đó, nàng không tự chủ được thở hồng hộc như đang bị sốt vậy. Nàng nhẹ nhàng cầm lấy nó, xoa nhẹ. Lần này không như lần trước nàng đã có kinh nghiệm, sau khi xoa nhẹ vào con c-c của tình lang, nàng lè lưỡi liếʍ vào đầu khấc để kí©ɧ ŧɧí©ɧ nó, sau cùng mới dùng mồm để bú cố gắng không cho răng mình chạm vào.
Nhìn Ngưng Nhi ra sức, Lăng Thiên thấy thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ, vội nắm nhẹ tốc nàng rồi đẩy hông từ từ.
"Sụp" "Sụp"
Tiếng Ngưng Nhi bú ɭϊếʍ lấy con c-c của Lăng Thiên khiến chính bản thân nàng cũng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nàng một tay ôm lấy hông hắn, một tay không tự chủ được đưa xuống dưới l-n mà vuốt...
- "Ngưng Nhi, ta ra rồi đây..."
Nghe được tình lang nhắc, Ngưng Nhi vội há mồm ra, lè lưỡi như cầu xin điều gì đó.
- "Muội làm ta kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá, ahhh" Lăng Thiên nhìn Ngưng Nhi mỉm cười, sau đó bắn vào mồm nàng, thỉnh thoảng con c-c của hắn giật giật nên đạn cũng bay lên mặt của Ngưng Nhi nữa...
- "Ưʍ... Ngon quá" Ngưng Nhi nuốt hết, không quên dùng tay vét nốt đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên mặt mình rồi đưa vào miệng.
- "Thật là dâʍ đãиɠ quá mà, bất quá ta thích" Nói xong, Lăng Thiên xé hết quần áo của nàng ra rồi ép nàng xuống giường.
Ngưng Nhi nghe Lăng Thiên nói vậy thấy thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ, mong chờ chuyện tiếp theo xảy ra.
Lăng Thiên cúi đầu xuống, bú ɭϊếʍ lấy cái l-n thơm ngọt của nàng khiến Ngưng Nhi rên "Ứ ứ", Vừa hôn, hắn còn không quên chọc ngón tay mình vào trong để tạo sự kích thính...
- "Thiên ca, huynh xấu quá đi" Ngưng Nhi vừa rên vừa nói.
Sau khi làm l-n Ngưng Nhi nhễ nhại nước, Lăng Thiên đưa của quý của hắn đặt trước l-n nàng nói:"Ta vào nhé"
Ngưng Nhi không trả lời, chỉ đưa tay ôm lấy cổ hắn ép vào vυ' mình...
Lăng Thiên mơn trớn bên ngoài hộŧ ɭε một lúc, sau đó đâm thẳng vào sâu bên trong, cú đâm sâu khiến Ngưng Nhi không nhịn được la lên
"Ahhhhh"
Tiếng rên bất thình lình của nàng làm phòng bên cạnh Diệp Tử Vân tỉnh giấc, nàng ngái ngủ nói nhỏ
- "Đêm hôm chuyện gì mà Ngưng Nhi la toáng lên thế nhỉ"
Nàng bật dậy, chạy sang phòng Ngưng Nhi xem nàng bị làm sao. Tới nơi, vừa định đẩy cửa vào thì nàng chợt nghe thấy tiếng rên
- "Ah, sướиɠ quá Thiên ca, sâu nữa đi, muội chịu được mà"
Diệp Tử Vân nghi ngờ, sao đêm hôm khuya khoắt Lăng Thiên lại vào trong phòng Ngưng Nhi làm gì. Với bản tính tò mò bẩm sinh, nàng đυ.c nhẹ lên cánh cửa một lỗ nhỏ nhìn vào trong.
Dường như nhận ra điều gì đó, Lăng Thiên đang đ-t Ngưng Nhi chợt dừng lại, thì thầm vào tai nàng nói
- "Có một con chuột nhỏ đang rình trộm bên ngoài, chúng ta cho nó xem chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhé"
Ngưng Nhi thấy tình lang ngừng lại, vốn định hỏi nhưng nghe xong lời tiếp theo, chợt mặt đỏ ửng, ngại ngùng lí nhí:"Một- một chút thì được"
- "Ha ha ha" Lăng Thiên cười tươi, sau đó bế bổng nàng lên, xoay người nàng ra phía trước cánh cửa trong khi con chim hắn vẫn còn cắm trong l-n Ngưng Nhi.
"Phạch" "Phạch"
Từng tiếng nhấp của Lăng Thiên vào l-n Ngưng Nhi như tiếng chuông văng vẳng bên tai Diệp Tử Vân, nàng bất ngờ, không thể tin được vào đôi mắt mình nữa.
- "Thì ra... thì ra 2 người họ đã đến bước này rồi"
Diệp Tử Vân nhìn thấy, mặt đỏ ửng nhưng không có rời đi mà cứ tiếp tục ở lại xem...
Lúc này Ngưng Nhi cảm thấy thực sự rất lạ, không chỉ cô bé mình bị tiểu đệ của Lăng Thiên hành hạ, còn bị tỷ muội khuê phòng đang xem trộm nữa. Có một chút xấu hổ pha lẫn chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến nàng ra nhiều nước hơn mọi khi, chỗ đó cũng cảm thấy thật nhạy cảm.
Lăng Thiên lúc này đ-t Ngưng Nhi rất nhiệt tình, hắn muốn cho vị khán giả kia có một ký ức không thể nào quên. Lăng Thiên cắn nhẹ vào tai Ngưng Nhi, nói vừa đủ để Diệp Tử Vân ở ngoài nghe thấy.
- "Nói thử xem ai đang rêи ɾỉ dưới da^ʍ uy của ta nào?"
Ngưng Nhi hiểu ý, bèn phối hợp nũng nịu:"Ahh, chủ nhân, ngài chơi chết Ngưng Nhi đi, Ngưng Nhi tất cả đều là của chủ nhân... Ahh"
Ở ngoài, Diệp Tử Vân càng xem càng cảm thấy có một cái gì đó bên trong mình đang trỗi dậy, người nàng nóng lên, tay nàng không tự chủ được mò xuống dưới...
Một lúc sau, thấy Ngưng Nhi đã thấm mệt, Lăng Thiên bắn một phát thật mạnh vào bên trong khiến Ngưng Nhi rên lên một tiếng to, tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun ra từ bên trong l-n nàng, còn bên ngoài Diệp Tử Vân cũng rên lên vì vừa ra, nhưng phải nén giọng vì sợ 2 người bên trong nghe thấy.
Nàng giơ tay mình lên, thấy nó ngập tràn nước, nàng xấu hổ nghĩ:'Không ngờ Ngưng Nhi cũng có một mặt này... Ta cũng thật xấu hổ quá đi mà' Ngưng Nhi nghĩ đến con c-c của Lăng Thiên thụt ra thụt vào bên trong Ngưng Nhi, sau cùng còn bắn một đống chất gì đó trắng đυ.c vào bên trong khiến nàng không tự chủ được ra nước.
Diệp Tử Vân bây giờ vẫn chưa biết đến mùi tìиɧ ɖu͙©, cho nên nàng phải vội chạy ngay về phòng để thay quần, nàng nghĩ mình vừa đái khi chứng kiến 2 người bọn họ...
Trong phòng, Diệp Tử Vân nằm bên người Lăng Thiên thở hồng hồng, ôm chầm lấy tay Lăng Thiên, nói nhẹ:"Khi nào huynh định đưa tỉ muội của ta lên giường thế". Nói xong, Ngưng Nhi phồng mồm, giả vờ ăn dấm.
Lăng Thiên vuốt mũi nàng, nói nhẹ:"Muội muốn nhanh cùng tỉ muội của nàng hợp sức trên giường đấu với ta à?"
- "Xấu xa" Ngưng Nhi đỏ mặt, sau đó chìm vào giấc ngủ...
Trong phòng Diệp Tử Vân
Sau khi về phòng, nàng không kịp đợi cởi phăng chiếc quần thẫm nước đó ra, định vứt đấy sáng mai giặt nhưng không tự chủ lại nhớ tới việc vừa xảy ra trong phòng...
- "Đó là tình yêu ư?" Thì thầm, Tử Vân lại nhìn lại cái quần của mình, sau đó đưa lên mũi ngửi.
Một tay nàng đưa chiếc quần của mình lên mũi, một tay không tự chủ lại véo vào cặρ √υ' đang dần phát triển, thỉnh thoảng đưa xuống khe l-n kì kì. Được một lúc thì nàng lại ra lần nữa, thế là nàng lại phải giặt thêm một chiếc quần nữa rồi...