Chương 18: Không đủ, quá nhạt nhẽo
Editor: L’espoir
*
“Bé điếm da^ʍ.” Cổ họng Từ Côn căng chặt, kéo tay cô ra, “Bình thường có tự sờ không?”
“Chỉ có lúc tắm.”
“Sau này anh sẽ rửa sạch cho tâm can nhi.” Từ Côn đặt ngón tay hơi ướt của cô ở giữa miệng và mũi, ngửi thật sâu, chóp mũi quanh quẩn mùi thơm non nớt của đứa trẻ và mùi thơm thoang thoảng của thiếu nữ, còn mang theo một tia tanh ngọt câu lòng người ngứa ngáy.
Không đủ, quá nhạt nhẽo.
Muốn ngậm cả bướm nhỏ mềm mềm non nớt của cô vào miệng, hút hết nước nhờn thuần khiết lại dâʍ đãиɠ của cô.
“Tâm can nhi, bé tâm can nhi vừa thơm vừa sạch sẽ.” Từ Côn sắp nhịn không được nữa, ngậm ngón tay cô, nhún hông đẩy đẩy cô, “Sau này cho anh liếʍ bướm nhỏ của em nhé?”
Cơ thể Hân Cam tê dại, nhỏ giọng thở dốc, “Chỗ tiểu ra nướ© ŧıểυ sao có thể liếʍ được? Bẩn lắm.”
“Miệng niệu đạo và miệng âʍ đa͙σ được tách ra. Hơn nữa tâm can nhi không bẩn, chỗ nào cũng rất thơm, niệu đạo cũng cho anh liếʍ, được không?” Theo cô thở hổn hển, thấy cô cắn môi không chịu hé răng, cơ eo căng thẳng, chậm rãi cọ cọ háng cô, “Nói nhanh, có cho liếʍ không? Có cho liếʍ bướm nhỏ non mềm của em không?”
Hân Cam bị anh mài đến cơ thể nhũn ra, đầu óc nóng lên, rêи ɾỉ như mèo con, mơ màng hồ đồ đáp vài tiếng “Cho”.
Từ Côn lần này trực tiếp nắm chặt tay cô thò vào đáy váy.
Mấy ngón tay nhỏ giống như những đầu củ hành trắng tách ra, tơ bạc giữa các kẽ ngón tay dính liền.
Từ Côn miệng khô lưỡi khô, cũng không cho cô một cái đệm, ngậm toàn bộ bàn tay nhỏ bé mềm mại của cô vào trong miệng.
Hân Cam bị anh liếʍ đến da đầu tê dại, “Đừng, đừng liếʍ, như vậy kỳ lắm.” Túm lấy mái tóc ngắn đen nhánh dày đặc của anh, cũng không dám dùng sức, gấp đến độ không ngừng nhỏ giọng gọi tên anh.
Từ Côn ngẩng đầu lên, gương mặt anh tuấn tràn đầy du͙© vọиɠ tanh tưởi, môi mỏng hơi ướt, trong miệng đầy hương vị kỳ dị lại mê người của cô.
Vùi đầu vào hốc vai cô, “Tâm can nhi, anh muốn đυ. em, muốn cắm dươиɠ ѵậŧ vào huyệt nhỏ đυ. em.” Khí tức càng ngày càng dồn dập, “Đυ. chết em, bé tâm can nhi, anh muốn đυ. chết em, có được không?” Bàn tay trượt lên trên, ấn mạnh nửa người trên của cô vào ngực mình.
Hai khối thịt vυ' mập mạp, mềm như nước, bị đè bẹp một nửa, dính sát vào cơ bắp săn chắc, run lên.