Ác quỷ ngàn năm vừa mới đi không xa bỗng nhiên ngừng thân thể! Sau đó xoay người lại, bốn cái đầu hung hăng nhìn chăm chú về phía của bọn họ!
"Mẹ nó! Ảnh Khuynh Thành, ngươi đánh rắm! Sao có thể ở thời điểm này mà đánh rắm! Ngươi thân làm một cô công chúa còn thả cái rắm thật vang!" Lúc ấy Hoàng Khinh Vãn lập tức nổi giận, một chút nghẹn tức trong nháy mắt bị một cái rắm vang của Ảnh Khuynh Thành phát nổ!
"Lão tử ban đêm không nên ăn nhiều đậu như vậy!" Ảnh Khuynh Thành cực độ cạn lời, lập tức kéo Hoàng Khinh Vãn vắt chân lên cổ phi nước đại!
Sử dụng Tị Tức Châu chỉ có tác dụng trong thời gian có hạn, nhiều nhất chống đỡ gần nửa canh giờ, vừa rồi con quỷ kia chơi đùa một trận trên cơ thể hai nàng, cơ hồ đem thời gian của Tị Tức Châu đều lãng phí hết.
Lần kế tiếp mở ra sức mạnh của Ti Tức Châu phải đợi thêm hai canh giờ nữa, chuyện này đối với các nàng mà nói, tuyệt đối bất lợi!
Hoàng Khinh Vãn đi theo Ảnh Khuynh Thành vắt chân lên cổ phi nước đại, lúc này ở trong lòng nàng đã âm thầm hạ quyết tâm, từ nay về sau nhất định phải trân quý sinh mệnh, rời xa Ảnh Khuynh Thành!
"Ảnh Khuynh Thành, ngươi là cái hố!" Hoàng Khinh Vãn thật sự có loại xúc động muốn lập tức đem Ảnh Khuynh Thành tiêu diệt.
Ở bên trong huyết phong bất luận hai nàng phi nước đại như thế nào, cũng không tìm ra được nửa cái lối ra.
"Lời này trước đây ngươi đã từng nói qua!" Đôi mắt mỹ lệ của Ảnh Khuynh Thành pha trộn vài tia lãnh quang, mạng che mặt nhẹ nhàng bay theo gió, một thân váy tím, một đôi chân trắng nõn như ngọc, xem ra tựa như tiên tử đi nhầm vào cõi trần thế.
"Thế mà ngươi có thể tại thời điểm mấu chốt như vậy thả ra một cái rắm vang kinh thiên địa khϊếp quỷ thần!" Hoàng Khinh Vãn một bên phi nước đại, một bên mắng như điên, "Khí chất công chúa ở đâu?"
"Có gì đặc biệt chứ, công chúa nên không thể đánh rắm sao?" Ảnh Khuynh Thành lườm Hoàng Khinh Vãn một cái, "Ta thích ăn đậu thì thế nào, thích ăn đậu có lỗi sao--- "
"Phốc --- "
Hoàng Khinh Vãn thật là muốn thổ huyết nửa cân, "Ảnh Khuynh Thành, ngươi đặc biệt là một cực phẩm!"
"Cơ Vãn Nguyệt, ngươi là cực phẩm trong cực phẩm!"
. .
Hai người một bên đối đáp lẫn nhau, một bên phi nước đại trong huyết phong, sau lưng ác quỷ ngàn năm vẫn điên cuồng đuổi theo không bỏ.
Hoàng Khinh Vãn thật sự hận bây giờ không thể mọc ra thêm hai cái đùi nữa.
Từ giây phút bắt đầu phi nước đại, nàng và Ảnh Khuynh Thành đều phát hiện, linh lực trong cơ thể không hiểu sao đã bị phong ấn, căn bản không thi triển ra được một chút nào, không thể phi hành, các nàng hiện tại dựa vào thuần thể lực chạy trốn được chưa?
Sau lưng là một cái ác quỷ ngàn năm, hai cái đùi này của các nàng, có thể chạy qua con rùa quỷ ngàn năm có bốn cái đầu sao?
"Ảnh Khuynh Thành, ta hận ngươi!" Hoàng Khinh Vãn nghẹn người, công phu vắt chân lên cổ phi nước đại thật đúng là không phải dùng để trưng cho đẹp, dưới tình huống linh lực bị phong ấn, chỉ từ thể lực mà nói, nàng lại so với Ảnh Khuynh Thành mạnh hơn một chút, lúc này chạy ở phía trước Ảnh Khuynh Thành.
"Cơ Vãn Nguyệt, ngươi chờ ta một chút thì chết sao ---" Ảnh Khuynh Thành ở sau lưng nàng điên cuồng gào thét, "Vắt chân lên cổ chạy trốn, ngươi vĩnh viễn là đệ nhất!"
"Chúng ta chờ ngươi thật đúng là phải chết!" Hoàng Khinh Vãn một chút cũng không dừng lại, bỗng nhiên nàng hỏi, "Cửu Vĩ Hồ nhà ngươi đâu, nhanh thả ra chặn nó lại đi!"
Ảnh Khuynh Thành liếc mắt, không đề cập tới còn tốt, nhắc tới lại càng thêm cạn lời, nàng ở chỗ nào giống rinh được thú triệu hoán về, quả thực là mời ôn thần về mà?
Cửu vĩ linh hồ kai cho tới bây giờ đều không cho nàng một ngày sắc mặt tốt, cả ngày bày biện một gương mặt đưa đám, đối với nàng là nguyền rủa liên tục, trù Ảnh Khuynh Thành nàng chết không yên lành, bây giờ thì sao, thật sự hồ ly thối miệng quạ đen!
Nhìn tình huống này, Ảnh Khuynh Thành nàng hôm nay thật đúng là chết không yên lành.
"Đống xương chó của nhà ngươi đâu, hôm nay sao không mang theo?" Ảnh Khuynh Thành theo sát bước chân Hoàng Khinh Vãn, một lát không dám dừng lại, nàng và Hoàng Khinh Vãn, lấy thân thể phi nước đại, tốc độ cơ hồ có thể so sánh với gió, lại không thể vứt bỏ con rùa quỷ ngàn năm phía sau lưng.
"Tới vội vàng, quên mang theo." Lúc này viên đá nhỏ màu đỏ trong không gian tùy thân bên trong chiếc nhẫn lại bắt đầu không an phận, giống như nhận được triệu hoán, lại bắt đầu rục rịch.