Trong đầu nam nhân lại nhớ thương nữ nhi của mình, nữ nhi được mình chiều chuộng đến đây, nam nhân không khỏi có hơi chột dạ, nhìn canh giờ, hiện tại cũng không sớm, nam nhân chỉ đành che đi dương vật thô to dựng đứng của mình, trả lời nữ nhi một tiếng, lại có hơi sốt ruột tìm xiêm y của mình.
Nghĩ rằng lúc mình chìm đắm trong dục vọng trong đầu chỉ toàn dáng vẻ của nữ nhi, Tô Hành thật sự xấu hổ không chịu nổi!
“Phụ thân, ngài có khỏe không?” Tuy rằng đêm qua đã bị phụ thân dày vò đến hơn nửa đêm, Tô Khuynh Khanh thật sự rất mệt mỏi nhưng nàng lại sợ phụ thân cảm thấy không ổn, chỉ đành cố gắng chống đỡ đi đến đây gặp hắn trước, hơn nữa, cứ mấy ngày mị dược của phụ thân lại phát tác một lần nàng lo lắng cho thân thể của phụ thân, cho nên ngày nào cũng dậy sớm đến thỉnh anh hắn!
Nhưng mà không ngờ phụ thân còn chưa mặc quần áo, tiểu cô nương đi đến bên cạnh rèm che mới phát hiện thân thể cường tráng của phụ thân còn lộ ra, tiểu mỹ nhân không khỏi có chút ngượng ngùng, vội vàng xoay người sang chỗ khác.
“Phụ thân, ngài đang làm gì thế?”
“À à… Phụ thân đang, đang tìm xiêm y…” Ngay cả tiết khố cũng không mặc, Tô Hành cảm thấy được Tứ Đào bên cạnh con gái quá hợp lý!
“Phụ thân, ngài, xiêm y của ngài ở đây.” Thấy phụ thân đang vội vã tìm quần áo, tiểu cô nương phát hiện xiêm y của phụ thân được đặt ở giá treo bên ngoài, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đỏ ửng thẹn thùng cầm vào giúp phụ thân.
Tuy rằng làm như vậy dường như không thỏa đáng lắm nhưng nếu kêu thị nữ của mình đi vào hầu hạ phụ thân mặc quần áo vậy chẳng phải các nàng sẽ nhìn thấy hết cơ thể của phụ thân sao? Như vậy càng không thỏa đáng!
Cho nên Tô Khuynh Khanh rất tri kỉ lấy quần áo qua giúp phụ thân, tuy rằng đêm qua mình và phụ thân đều không mặc quần áo ôm nhau như vậy hơn nửa ngày nhưng nhìn tấm lưng trần của phụ thân và vết cào nhợt nhạt trên lưng, tiểu cô nương lập tức xấu hổ đến mức khuôn mặt đỏ bừng, đều là đêm qua nàng gây ra, thật dọa người!
Sau khi hòa hoãn một lúc mới cầm tiết khố thứ nhất đưa qua.
“Phụ thân mặc đi.”
“Ừm.” Lúc này trên người không mặc quần áo gì, tuy Tô Hành cũng không phải người để ý tiểu tiết nhưng ở trước mặt con gái như vậy cũng cần giữ mặt mũi, tiết khố rất xấu hổ và tục tĩu.
Vốn dĩ Tô Khuynh Khanh còn có chút thẹn thùng nhưng nàng không nhịn được nhìn lén phụ thân, lén nhìn thân thể cường tráng của nam nhân, đôi mắt của tiểu cô nương không nhịn được liếc xuống dưới, trong lúc vô tình nàng nhìn thấy trứng túi cực lớn của phụ thân, còn có côn thịt thô to khiến mình kêu dục tiên dục tử đêm hôm qua, trái tim của Tô Khuynh Khanh đập loạn thình thích không ngừng. Nhưng phụ thân nhanh chóng mặc tiết khố và quần dài vào, tiểu cô nương lại rất thông minh đi lên trên.
“Phụ thân, nữ nhi giúp ngài mặc quần áo.” Tô Khuynh Khanh càm thấy hình như mình học xấu, mỗi lần làm chuyện đó với phụ thân đều sẽ lén đánh giá thân thể cường tráng của phụ thân, lúc này lại nhân cơ hội cực kỳ chủ động đề nghị mặc xiêm y thay nam nhân.
Được nữ nhi hầu hạ như vậy, mặc dù nam nhân có hơi ngượng ngùng nhưng cũng cực kỳ vui vẻ, dù sao nữ nhi cũng còn nhỏ đã biết hiếu thuận với mình, tuy rằng Tô Hành còn rất trẻ, nhìn qua cũng chỉ khoảng hai mươi tuổi nhưng có người cha nào không thích nữ nhi hiếu thuận với mình nhiều hơn chứ?
Nghĩ như vậy, nam nhân cúi đầu nhìn nữ nhi cực kỳ nghiêm túc mặc áo và đeo thắt lưng cho mình thì càng vui mừng hơn nhưng ngửi thấy mùi hương thoang thoảng của nữ nhi, nam nhân lại lập tức nghĩ tới hình ảnh da^ʍ mĩ đêm qua, ánh mắt không khỏi trầm xuống nhìn về phía nữ nhi nhưng mà rất nhanh nam nhân không nhịn được đỏ mặt.