Ngủ Phục Cô Nàng Làm Tinh Kia

Chương 26: Mát xa play (Thượng) Cái mông liên tục bị anh nhào nặn, ᗪâʍ Ŧɦủy̠ ướt đẫm quần tập thể hình ( Hơi H )

Chương 26: Mát xa play (Thượng) Cái mông liên tục bị anh nhào nặn, dâʍ ŧᏂủy̠ ướt đẫm quần tập thể hình ( Hơi H )

Bành Phái Luân có một căn nhà trong tòa nhà này, bình thường không thường xuyên đến đây, chỉ là hôm nay nơi này vừa vặn tương đối thuận tiện.

Bạch Vân nằm trên chiếc ghế sô pha bằng da thật lớn như một cái giường, hai chân tùy ý đặt trên đùi anh, chuẩn bị hưởng thụ “Mát xa” mà anh đã hứa hẹn.

Khi tập thể hình cô đều mặc quần áo rất kín đáo, một cái quần tập thể hình bó sát người dài đến mắt cá chân, áo trên là áo dài tay cùng ngắn tay thay phiên đổi. Nhưng, lực dụ dỗ không liên quan nhiều đến vải dệt nhiều ít, hai chân cô thẳng tắp, cái mông tròn trịa vểnh lên, nếu nhìn kỹ thì cái quần bó sát kia còn có thể phác hoạ ra hình dạng tiểu huyệt của cô.

Hai tay Bành Phái Luân đặt lên bắp chân cô, bắt đầu một chút một chút mà mát xa bụng chân của cô.

"Hôm nay là chị cố ý nói cho Tiểu Trần chị ở chỗ này sao?"

Cô nghe thấy anh hỏi, do dự một chút, vẫn là "Ừ" Một tiếng.

"Nhìn thấy tôi tới tìm chị, chị có vừa lòng không?" Bàn tay của anh còn đang lưu luyến trên bắp chân cô, lòng bàn tay nóng rực, cách lớp quần dán lên làn da hơi lạnh của cô, dễ chịu lại thư giãn sảng khoái.

Từ trong mũi cô phát ra tiếng thở dốc thoải mái: "Tạm được."

Cô không có lừa anh, cô là thật sự không biết mình là nên hài lòng hay là không nên hài lòng.

"Vậy lần trước tại sao chị lại đi trước?" Tay của anh cuối cùng cũng ấn lên đùi cô, ở vị trí gần đầu gối cô chậm rãi đẩy xoa đùi cô.

Tiểu huyệt truyền đến tê dại như có như không, cô nhắm mắt lại hừ hừ: "Không có tại sao, tôi không thích ngủ chung với bạn giường."

Cái định nghĩa "Bạn giường" này dường như làm anh có chút không hài lòng, anh bóp chân cô một cái thật mạnh, bàn tay xoa lên bắp đùi cô, cô nhịn không được cẳng chân co lại một cái, bàn chân trắng nõn không cẩn thận đá lên mặt anh, anh sững người một lúc.

Bàn chân của cô là lạnh lẽo.

Mặc dù trong phòng đã bật máy sưởi, cũng không lạnh, nhưng bàn chân cô vẫn lạnh đến dọa người. Anh dừng lại động tác nhào nặn chỗ bắp đùi cô, ngược lại nắm lấy chân cô, thuận theo động tác uốn gối của cô, kéo bàn chân trắng nõn kia đến trước mặt, dùng lòng bàn tay ấm áp bao lấy, còn hà một hơi.

Cái tay trên bắp đùi đột nhiên bị rút ra, còn đi nắm lấy chân mình, Bạch Vân có chút không hài lòng, nhịn không được lắc cái mông một cái: "Anh làm cái gì vậy? Nhanh lên!"

Bành Phái Luân vỗ nhẹ mông cô một cái, ý bảo cô đừng có vội. Cho đến khi bàn chân được bao lấy bắt đầu chậm rãi nóng lên, anh mới kéo qua thảm lông trên ghế sô pha, bao lấy đôi chân kia rồi mới đặt xuống, sau đó hai tay anh nắm lấy hai bờ mông đầy đặn của cô mà nhào nặn, xúc cảm nơi đó rất tốt, thịt nhiều, chặt chẽ, hình dạng như mật đào, còn sẽ theo lực độ nhào nặn của anh mà nhẹ nhàng lay động.

"Ưʍ......” Cô nhẹ giọng hừ một tiếng, đôi mắt đang nhắm mở ra một cái khe nhỏ, vẻ mặt có chút phức tạp.

Anh tách hai cái đùi của cô ra, một cái tay vuốt ve bắp đùi của cô, một cái khác tay còn đang không ngừng mà đẩy cái mông thịt của cô lên, hai tay anh theo háng cô qua lại dao động, đè ép tiểu huyệt của cô, nhưng một chút cũng không chạm vào bộ vị quan trọng kia. Cứ như vậy mà ấn hai cái đùi cô một lần, bất tri bất giác cái mông của cô đã nhếch lên thật cao, hình dạng tiểu huyệt bị quần bó sát phác hoạ đến nhìn một cái không sót gì, chảy ra dấu vết ẩm ướt khả nghi.

Anh vẫn không vội đi sủng ái nơi đó, mà là đùa nghịch hai chân cô, làm cô dùng tư thế quỳ bò bò trên sô pha, chính mình thì quỳ phía sau cô, hai tay mát xa eo cô, anh đẩy áo của cô lên trên một chút, lộ ra vòng eo trắng nõn của cô, từ góc nhìn của anh xem ra, tư thế này của cô triển lộ rất rõ ràng ưu thế dáng người của cô, cặp mông đầy đặn cộng thêm vòng eo thon thả, lộ ra đường cong, một cặρ √υ' lớn treo trước ngực, lắc lư theo lực độ nhào nặn của anh.

Ngón tay cái của anh rơi vào hõm eo của cô mạnh mẽ xoa bóp, hai khối cơ bắp chỗ đó của cô thường xuyên đau nhức, bị anh xoa như thế trong nháy mắt giảm bớt không ít. Anh ở chỗ đó giống như đang nghiêm túc làm việc mà ấn một lúc lâu, mới nắm lấy lưng quần cô cởϊ qυầи cô ra, cặp mông trắng như tuyết cuối cùng cũng hiện nguyên hình, cô chỉ mặc một cái qυầи ɭóŧ ren chữ T, viền ren tinh tế từ vòng eo đi xuống, hoàn toàn đi vào giữa hai bờ mông biến mất không thấy, nhìn từ xa còn tưởng rằng cô không có mặc qυầи ɭóŧ.

"Tại sao chị lại mặc qυầи ɭóŧ chữ T đến phòng tập thể hình?"