Ngủ Phục Cô Nàng Làm Tinh Kia

Chương 18: Khẩu giao + Ꮯôn Ŧhịt̠ cắm vào tiểu huyệt, đá viên cọ xát ℕúm ᐯú cùng hạt le (H)

Chương 18: Khẩu giao + Côn ŧᏂịŧ cắm vào tiểu huyệt, đá viên cọ xát núʍ ѵú cùng hạt le (H)

"Thoải mái không? Chị Bạch?"

"Ừ......"

"Vậy tại sao chị không dám mở mắt ra?"

Ai không dám? Cô cố giả vờ bình tĩnh mở mắt ra nhìn thẳng vào cảnh tượng trước mắt, trước mặt bọn họ là một tấm gương rất lớn, thân thể chính mình trần trụi đưa lưng về phía anh bị anh ôm vào trong ngực, hai chân mở ra dang rộng đến lớn nhất, cả căn côn ŧᏂịŧ của anh không có hoàn toàn đi vào trong cơ thể của cô, biên độ nhỏ thao lộng. Cửa huyệt của cô bị côn ŧᏂịŧ của anh căng lớn, dâʍ ŧᏂủy̠ theo động tác trừu sáp của anh chảy ra ngoài, đem một mảnh kia làm cho ướt sũng.

Nhưng mà đây không phải là việc giày vò người nhất, việc giày vò người nhất chính là anh gọi một bình champagne, sau khi uống xong còn lại đá viên liền bị anh kẹp ở trong tay, đối với tấm gương cọ xát núʍ ѵú của cô, hai núʍ ѵú bị lạnh đến nhanh chóng trở nên cứng ngắc, quầng vυ' kịch liệt co rút lại đến nhăn lại, giống như một đóa hoa tường vi nằm ở trên vυ' lớn của cô, ánh mắt anh nóng bỏng mà nhìn chằm chằm phản ứng của cô, mặt anh dán vào mặt cô, cảm giác được mặt của cô đang nóng lên.

Viên đá dần dần dời xuống, nước đá theo vυ' của cô chảy xuống trên bụng, anh duỗi tay lau một chút, cô lại run rẩy một trận. Khi viên đá chuyển qua phía trên hạt le của cô, đã bị mài tròn không còn góc cạnh. Anh đẩy ra môi huyệt lớn của cô, đem viên đá gần sát lại hạt le của cô, thân thể cô co rúm lại dựa vào trong ngực anh, tiểu huyệt vô thức co rút lại, kẹp chặt đến làm anh suýt bắn ra.

Anh cắn cổ cô lại nhấp một cú thật mạnh: "Đừng kẹp quá chặt, Chị Bạch, thả lỏng một chút."

"Anh như vậy...... Tôi không có cách nào thả lỏng được......"

Côn ŧᏂịŧ của anh chen vào làm cô rất căng, môi huyệt còn bị anh dùng đá viên cọ xát làm cho lạnh như vậy, cô có thể thả lỏng mới là lạ.

Đều do anh một hai phải gọi cái gì champagne, còn giả mù sa mưa quan tâm cô nói cô không uống chút rượu phỏng chừng không có cách nào thả lỏng được, kết quả chuẩn bị ở cho phía sau là chờ ở nơi này mà.

Thời gian ngược về mấy giờ trước.

Sau khi xem hết trận bóng, Bành Phái Luân chuẩn bị đưa Bạch Vân về nhà.

Anh một ngày này chuyện gì cũng không làm, cứ như vậy chịu thương chịu khó mà ở bên cạnh cô, trong bất tri bất giác, hình tượng của anh ở trong cảm nhận của cô thế nhưng cao lớn một chút.

"Chị nhìn tôi chằm chằm như vậy, tôi sẽ cho rằng chị là muốn dùng thịt bồi thường cho tôi.” Anh đột nhiên mở miệng, nắm tay lái nhìn thẳng phía trước.

Lúc này cô mới giật mình chính mình một đường nhìn chằm chằm bên mặt anh nhìn chằm chằm thật lâu, cô rủ mí mắt xuống, chậm rãi nói: "Kỳ thật cũng không phải là không thể."

Trong khoảng thời gian ngắn anh không nói gì, lại chạy qua một cái ngã tư, lúc chờ đèn đỏ, mới nghiêng đầu sang nhìn cô, khuôn mặt tràn đầy nghiền ngẫm, đẹp trai đến làm người không rời được mắt: “Đi đến chỗ chị hay là đến chỗ tôi?”

"Đến khách sạn đi."

Bành Phái Luân không có dị nghị.

Trái tim nhảy phanh phanh của Bạch Vân tâm chậm rãi trở lại nhịp điệu ban đầu, phảng phất anh tiếp thu cái đề nghị này có thể làm cho cô yên tâm không ít. Cô không muốn thiếu nợ ân tình của anh, nếu như "Dùng thịt bồi thường" có thể trả hết, vậy là tốt nhất rồi.

Bọn họ lại đi đến khách sạn mấy ngày hôm trước đã đến, giống như là muốn đền bù tiếc nuối lần trước làm không được.

Tách ra tắm rửa xong, du͙© vọиɠ của Bạch Vân cũng lạnh đến không sai biệt lắm, nhìn anh mặc áo choàng tắm ngồi nhàn nhã trên ghế sô pha, ánh mắt dừng ở trên người cô, cô đột nhiên sinh ra một cỗ xúc động muốn chạy trối chết.

Không thể tiếp tục như vậy nữa, người trước mặt này nguy hiểm hơn so với bất kỳ ai khác.

Anh không cho cô cơ hội lui bước, trước khi cô mở miệng liền chỉ vào ly champagne đã được rót sẵn trước mặt cô, nói: "Chị uống đi."

Champagne có số độ không cao, cho dù cô uống sạch nguyên một bình cũng sẽ không say, nhiều lắm là sẽ có chút hưng phấn, cô uống hơn phân nửa bình vẫn cảm thấy rất tỉnh táo, chỉ là trên mặt nhiễm lên chút đỏ ửng.

Bành Phái Luân đi tới ngồi ở bên cạnh cô, một cái tay từ mép áo choàng tắm thò vào, nắm lấy vυ' lớn tròn trịa của cô xoa bóp, xích lại gần lỗ tai cô nhẹ giọng hỏi: "Hiện tại chị có thể làm tiếp sao?"

Cô giả vờ như đang chìm trong suy nghĩ hai nhắm mắt lại dựa vào bả vai anh, anh cười khẽ một tiếng, đỡ lấy cô làm cô dựa vào ngực mình, kéo xuống áo choàng tắm của cô, hai ba cái liền lột sạch sẽ quần áo của cô, hai tay nâng ngực cô lên thưởng thức, núʍ ѵú của cô bị anh nắm lấy xoa nắn, mỗi lần anh bóp một chút, cô ở trong ngực anh run rẩy một chút, tiểu huyệt của cô chỉ là bị anh sờ ngực liền ướt, vì không cho dâʍ ŧᏂủy̠ chảy xuống quá sớm, cô lặng lẽ kẹp chặt hai chân.

"Ướt rồi sao?"

Động tác nhỏ của cô không có tránh thoát được đôi mắt anh, anh phân ra một cái tay hướng xuống dưới thăm dò, cô kẹp chặt hai chân bị anh không tốn chút sức nào tách ra, anh tách ngón trỏ cùng ngón giữa ra toàn bộ kẹp lấy tiểu huyệt mập mạp của cô, kẹp đến làm cho đóa hoa da^ʍ mỹ càng thêm nổi bật hơn, trên tay anh dùng thêm chút lực, kẹp lấy môi huyệt bên ngoài của cô trượt lên trượt xuống giống như xoa bóp, một cái tay khác còn xoa bóp nhào nặn núʍ ѵú của cô, có kỹ xảo mà vuốt nhẹ, gảy, ma sát, điểm mẫn cảm ở trên dưới thân thể truyền đến kɧoáı ©ảʍ làm cô không tự giác mà vặn vẹo.

Kỳ thật anh không cần sờ đều biết cô đã ướt, nhưng anh cố tình còn vươn ngón giữa đi sờ soạng cửa huyệt của cô, móc một chút dâʍ ŧᏂủy̠ đưa đến trước mắt cô, hỏi cô: "Chị có muốn liếʍ một chút hay không?"

Cô vươn chiếc lưỡi nhỏ quấn lấy đầu ngón tay anh, sau đó giống như kɧıêυ ҡɧí©ɧ mà quay đầu lại nhìn anh một cái, ánh mắt anh tối lại, nắm cằm cô liền bắt đầu hôn cô. Ngón tay anh kẹp giữa hàm trên và hàm dưới của cô, làm cô không có cách nào ngậm miệng lại, chỉ có thể bị động mở ra đôi môi tiếp nhận nụ hôn của anh, chiếc lưỡi dài của anh quét qua môi răng cô, quét qua hàm trên mang theo mùi rượu của cô, câu lấy đầu lưỡi của cô giao triền, anh ngậm lấy đầu lưỡi của cô mà liếʍ mυ'ŧ, mυ'ŧ đến đầu lưỡi cô đều tê dại. Anh còn ác liệt mà duỗi tay kẹp lấy đầu lưỡi còn không thu về được của cô, dụ dỗ nói: "Liếʍ cho tôi, được không?"

Chính cô đồng ý dùng thịt bồi thường, nhưng vẫn luôn là anh phục vụ cô, quả thực có chút không công bằng, cô lại liếʍ ngón tay anh một chút, tránh thoát khỏi ôm ấp của anh, ở trong ánh mắt tràn đầy du͙© vọиɠ của anh, chậm rãi ngồi xổm ở giữa hai chân anh.

Côn ŧᏂịŧ to dài của anh đã cương cứng đến không chịu nổi, vừa rồi vẫn luôn đâm vào cái mông của cô, cũng làm khó anh nhịn lâu như vậy. Cô cầm lấy côn ŧᏂịŧ cương đến đỏ tím của anh loát vài cái sau đó ngậm vào trong miệng, côn ŧᏂịŧ to dài trong nháy mắt căng đầy khoang miệng cô, cô cố gắng ngậm lấy, khó khăn chuyển động đầu lưỡi. Anh ở trên đỉnh đầu cô phát ra tiếng thở dốc thô nặng, duỗi tay vuốt ve sau gáy cô ý bảo cô tiếp tục.

Côn ŧᏂịŧ của anh quá lớn, căng đến miệng cô đều cứng đờ, miệng của cô vừa rồi bị anh nắm hôn, hiện tại lại bị côn ŧᏂịŧ của anh đâm thọc, chân răng khó chịu đến không được, nhưng nhìn thấy dáng vẻ anh rõ ràng là rất thoải mái, cô lại không đành lòng phun ra, chỉ có thể chịu đựng đau nhức nắm lấy căn côn ŧᏂịŧ kia đút sâu vào trong cổ họng.

Có thể là biểu cảm của cô nhìn quá thống khổ, anh bưng lấy mặt cô kéo lên cô, tách hai chân cô ra làm cô ngồi lên người anh, đỡ côn ŧᏂịŧ cắm vào bên trong tiểu huyệt của cô.

"Ô...... Lớn quá......"

Tiểu huyệt chặt chẽ bị lấp đầy, cô phát ra tiếng giống như tiếng mèo bắt đầu phát xuân, hai tay nắm lấy bả vai anh, hai vυ' theo lực độ va chạm của anh là lắc lư, vυ' lớn đang lay động bị miệng anh gần trong gang tấc ngậm lấy một cái miệng to nuốt ăn, lực độ liều mạng mυ'ŧ lấy làm cô nhịn không được mà rêи ɾỉ, lắc mông chiều theo động tác trừu sáp của anh.

"Ô ô...... Chính là chỗ đó, đừng có ngừng......"

Anh nâng cái mông của cô lên đối với điểm G của cô liều mạng mà va chạm, kɧoáı ©ảʍ một đợt sướиɠ hơn một đợt, cô run rẩy ở trên người anh đạt đến cao trào, không chờ cô nghỉ ngơi tốt, anh liền ôm cô đứng lên, côn ŧᏂịŧ còn cắm ở trong cơ thể cô không có đi ra ngoài, theo động tác anh đứng lên cắm vào càng sâu.

Hai chân cô kẹp lấy vòng eo đầy sức lực của anh, không khỏi kêu ra tiếng, nhưng anh không có quan tâm đến cô đang kêu to, liền dùng tư thế này ôm cô đến trước cái gương lớn, giống như trấn an mà sờ lên tóc cô, sau đó đặt cô xuống đi ra ngoài trong chốc lát, lúc trở về cầm theo một ly đá viên.

"Anh muốn làm gì?” Cô đề phòng mà co thân thể lại.