Harry Potter Chi Chuộc Tội

Chương 72: Đêm Tân Hôn.

CHƯƠNG 72: ĐÊM TÂN HÔN.

—o0o—

Chờ tiễn một vị khách cuối cùng, Lucius mất hình tượng ngồi phịch lên salon.

“Sev à, mệt chết đi được.” Y nửa giả nửa thật oán giận, cố gắng cắn môi mình đỏ bừng.

Snape nhìn đôi môi hồng nhuận của Lucius, chợt có suy nghĩ xấu. “Tôi đi tắm trước.” Anh mất thăng bằng nói ra rồi vội vàng rời khỏi.

Lucius nhìn bóng dáng chạy trối chết của Snape, xấu xa nhếch môi, “Sev à, hôm nay em tắm trong phòng ngủ.” Nhìn thân hình bạn đời mình dừng một chút, rồi đi bằng tốc độ nhanh hơn vừa nãy.

“Tách” Lucius búng ngón tay, một gia tinh Malfoy xuất hiện, “Cậu chủ gọi Tyty, Tyty rất vui phục vụ cho người!”

“Đóng kết nối lò suởi Malfoy, mọi gia tinh đều phải ở phòng bếp đợi lệnh, không được đi nơi đâu.” Lucius trực tiếp hạ lệnh, “Hơn nữa, một khi phát hiện không phải gia tinh Malfoy thì lập tức buộc tới phòng bếp, chờ ta ngày mai xử lý.”

“Tyty hiểu, vậy gia tinh chủ nhân Snape thì sao ạ?”

“Tương tự, chỉ cần không phải là gia tộc Malfoy.” Lucius nhớ tới Valar đã già kia, một búng máu nảy lên, hôm nay là đêm tân hôn của y, đừng hòng để lại sơ sẩy nào.

Xác nhận gia tinh trung thực chấp hành mệnh lệnh của mình, Lucius lập tức đứng lên, bỏ tư thế không quý tộc vọt vào phòng ngủ, lúc trước chọn bộ quần áo kia là có mục đích, tuyệt đối không thể lãng phí!

Bên này Lucius đang ra lệnh cho gia tinh để đảm bảo mình có một đêm tân hôn không có sự cố nào, bên kia thì Snape đang buồn bực với một loạt cúc áo.

Snape không phải không mặc quần áo có nhiều cúc, trên thực tế, ở kiếp trước rất nhiều quần áo của anh đều có kiểu dáng này, từ đầu tới chân đều cài khuy khiến anh cảm thấy an toàn. Nhưng bộ quần áo hôm nay lại khác, một đám cúc áo lúc đóng vào rất dễ nhưng khi mở ra… Snape mở đầy nước, phòng tắm bắt đầu có vẻ lờ mờ vì hơi nước, nhưng cúc áo lại không cởi ra được.

“Bạn đời thân mến của tôi, em có gì cần giúp không?” Giọng ngân nga của Lucius vang lên ở cửa.

Vành tai Snape đỏ lựng, giờ còn không biết mình bị tính kế thì không thể nào nói nổi, nhưng anh cũng không thể không thay quần áo được. “Vào đi!” Snape cắn răng, nếu Lucius dám…

“Đương nhiên, Sev thân mến của tôi.” Lucius vô cùng thức thời, có lẽ là rất thức thời, tóm lại, xuyên qua sương mù Lucius khiến Snape cứng người, anh ta… anh ta… anh ta đã cởi hết, trên người chỉ quấn một cái khăn quanh hông mà thôi.

Thấy vẻ mặt Snape, Lucius vô tội mở to mắt, “A, Sev thân mến của tôi, không phải em muốn tắm sao? Em cũng không thể bắt tôi mặc quần áo tắm đó chứ?”

“Lucius Malfoy!” Snape cảm thấy mình chưa gặp ai vô sỉ hơn Lucius, nhưng anh lại lấy người này.

“Cưng à, đừng giận mà, hôm nay là đêm tân hôn của chúng ta đó.” Lucius thoải mái đi ra phía trước, không nói tới tính cách yêu huyền diệu trời sinh của gia tộc Malfoy, là Veela viễn cổ, bất cứ hành vi nào có thể thu hút bạn đời thì họ đều làm.

“Làm điều anh nên làm!” Snape không có cách nào, cuối cùng chỉ có thể nói ra câu này. Lucius càng ngày càng gần, Snape không kìm lòng nổi nhắm chặt hai mắt.

Nhắm mắt lại, các giác quan khác của Snape trở nên mẫn cảm hơn, ví dụ như một nguồn nhiệt cao hơn cơ thể anh đang tới gần, như tiếng hít thở của một người khác, như… “Lucius, anh đang làm gì đó?”

Snape mở mắt, Lucius nửa thân trần đang ôm anh vào lòng, vành tai trắng nõn của tinh linh truyền tới cảm giác mềm mại. Một cánh tay thon dài của Lucius chặn ở hông anh, cố định anh, tay kia thì đang cởi cúc áo, cánh tay trắng đối lập với áo chùng màu đen trong phòng tắm đầy sương mù.

“A, Sev, cúc áo này có pháp lực, chỉ tôi có thể cởi ra.” Rốt cuộc được đền bù mong muốn Lucius yêu thích mà dùng môi mình lưỡi mình đùa bỡn vành tai mẫn cảm của bạn đời, từ điểm nhọn tới trong vành tai, không buông tha. Merlin biết, y nhìn Sev của y mặc lễ phục này lượn lờ trước mặt y cả tối là gian nan cỡ nào.

“Lucius, đáng ghét!” Lỗ tai là nơi mẫn cảm nhất của bộ tộc tinh linh, là tinh linh hắc ám ngoài lỗ tai thì Snape cũng mẫn cảm với linh hồn. Lucius làm bạn đời linh hồn của anh, khi động tình không khác gì cùng đánh trúng hai tử huyệt lớn của Snape, cũng trực tiếp làm anh nhanh chóng mê muội, có lẽ vì trong phòng tắm hơi nước quá nồng?!

Lucius không quan tâm nhiều như vậy, trên thực tế Snape mắng y cái gì thì y cũng tự động phiên dịch thành lời tâm tình. Vừa đùa bỡn lỗ tai Sev nhà mình vừa dùng tay cởi bỏ từng cúc áo viết tên mình, trong lòng Lucius có cảm giác thật thỏa mãn.

Còn chưa được, còn chưa được, Lucius cố gắng đè nén suy nghĩ trực tiếp chiếm hữu Sev, vì giảm bớt khát khao làm y phát điên, Lucius buông tha dùng tay cởi các cúc còn lại, mà sử dụng môi và lưỡi mình.

Miệng lưỡi linh hoạt cởi hết đám cúc còn lại, sau khi một chiếc cúc cuối cùng được cởi ra, cả chiếc áo chùng như có sức sống mà tự rơi xuống, nhanh đến mức Snape không kịp bắt lấy.

“Nhóc con bạch kim chết tiệt!” Snape quát khẽ, không cẩn thận kêu lên xưng hô chỉ có trong lòng mình ra.

“A, Sev thân mến, tại sao em có thể hiểu lầm tôi như vậy, tôi cảm thấy em cần phải kiểm tra lại một chút, tôi cũng không phải là “nhóc con”.” Nói xong, Lucius ưỡn phần dưới khăn mặt về phía trước ám chỉ. Snape cứng lại, làn da bị huyết thống tinh linh cải tạo gần như có thể miêu tả hình dạng kia, Merlin ơi! Thật đúng là không hề “nhóc con”.

“Vậy thì, Sev thân mến của tôi, chúng ta cùng tắm đi.” Người yêu nhà mình gần như lộ ra trọn vẹn, vẻ mặt không hề phòng vệ, nếu Lucius có thể kiên nhẫn nữa thì y sẽ không phải là một thằng đàn ông bình thường.

Một tay ném khăn xuống, Lucius kéo Snape vào phòng tắm, nước vừa vặn không tới bên hông, phía dưới không thấy rõ lắm. “Sev…” Giọng Lucius biến mất trong nụ hôn, khác với thường ngày, cảm giác quét qua toàn bộ ngõ ngách miệng Snape, hôm nay Lucius có tính công kích mạnh hơn, y không tha miệng lưỡi Snape, một lần lại một lần miêu tả làn môi mỏng manh ấy.

Snape cảm thấy Lucius đang nhóm lửa trên người mình, gần như muốn đun sôi hết nước trong bồn tắm, dưới nước, một thứ cứng rắn đυ.ng vào đùi Snape, bị đâm làm chân Snape rơi run, không đứng thẳng được.

Dưới tình huống như thế, có thể hiểu được Lucius nhẹ nhàng để Snape dựa vào người mình.

Với tư thế hôn sâu này, tay kia của Lucius đi xuống, trực tiếp cầm vật dưới nước của Snape.

“Ưm…” Snape bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ chảy nước mắt, mà Lucius lại dùng miệng nuốt hết rêи ɾỉ của anh.

“Sev, tôi nói rồi, không phải cái gì cũng có thể “cứng nhắc”, em hiểu chứ?”

“Tên đáng ghét nhà anh!” Snape tức giận mắng, không hề có tính uy hϊếp.

Lucius cũng không để ý tới anh, hôn lên lỗ tai Snape một chút rồi thuận thế đi xuống, lưu luyến trên cổ người yêu.

Merlin ơi! Cảm ơn huyết thống thức tỉnh! Cảm ơn tinh linh hắc ám! Lucius như đang cúng bái, sau khi thức tỉnh huyết thống làn da Sev càng thăm mịn màng và mẫn cảm, khiến môi Lucius không muốn rời đi.

Xuống chút nữa, hạt đậu nhỏ mà Lucius lần trước chỉ vội vàng thăm hỏi giờ đã đứng lên vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ vừa rồi, kiêu ngạo triển lãm sự tồn tại của nó.

Không hề do dự, Lucius trực tiếp ngậm nó vào, nơi cực kỳ mẫn cảm của Snape được một nơi ấm áp an ủi, cũng có một đồ vật mềm mềm thường thường vuốt ve nó, dưới nước, tay Lucius cũng không nhàn rỗi, y tỉ mỉ chăm sóc cẩn thận từ gốc đến ngọn hạ thể của Snape, cuối cùng càng lưu luyến hai quả cầu nho nhỏ phía dưới.

“Luci…” Snape bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ gấp bội này kí©ɧ ŧɧí©ɧ không chịu nổi, nhờ cuộc sống khổ hạnh kiếp trước người đàn ông độc thân nào đã được “thử nghiệm” thế này, cũng hoàn toàn không thủ ***, càng miễn bàn chỉ có vài lần mộng xuân khiến Snape xấu hổ nên trực tiếp bỏ qua.

Nhưng mà, từ kiếp trước tới kiếp này, Snape cũng chưa từng nhấm nháp qua kɧoáı ©ảʍ ngập đầu như vậy, anh không biết nên làm thế nào, nhưng anh biết anh có thể dựa vào Lucius.

Lucius càng khó nhịn hơn Snape, y không nhẫn nại được kéo tay Snape qua, đặt lên du͙© vọиɠ mình đã sớm không trụ nổi, “Cưng à, sờ nó, như tôi vậy, sờ nó.”

Snape như ma xui quỷ khiến vuốt ve hạ thể Lucius, nghe tiếng hít thở đè nén của Lucius bên tai, kỳ lạ thay, Snape cũng cảm thấy sung sướиɠ.

Trong lúc Snape kí©ɧ ŧɧí©ɧ Lucius, Lucius cũng không buông tha trấn an du͙© vọиɠ và hai hạt đậu nhỏ không chịu cô đơn của Snape. Rất nhanh, Snape liền bắn ra, Lucius hôn hôn khóe môi anh, du͙© vọиɠ của mình thì vẫn cứng.

Đã cao trào một lần mắt Snape hơi mông lung, toàn thân anh đều đang cảm thấy thỏa mãn lười biếng, nên Lucius thừa dịp anh không chú ý mượn nước bỏ vào một ngón tay.

“Lucius!” Snape gào lên, tỉnh táo một chút, nhưng cảm giác thỏa mãn này còn tồn tại, khiến anh không muốn động đậy.

“Cưng à, sao em có thể như vậy, em thoải mái rồi, nhưng tôi còn chưa mà.” Lucius ấm ức, mới vừa rồi còn là “Luci”, giờ đã là “Lucius”, đây không phải là qua sông đoạn kiều sao?

Lucius vừa nói vừa không nhẹ không nặng dùng ngón tay kia thăm dò cơ thể bạn đời, sự ấm áp bên trong khiến đôi mắt Lucius biến thành màu xanh lục.

Rất nhanh, do nước ấm trợ giúp, ngón tay thứ hai thuận lợi đi vào, mặt Snape đỏ bừng, không biết là vì hơi nước hay là gì khác. Trong lúc này, Lucius luôn kéo đông kéo tây để Snape chú ý tới động tác khác của mình.

Sao Snape không biết Lucius đang quan tâm mình, dù sao đã thế, anh nhớ tới lời thề của mình vào buổi tối hôm nay, đỏ mặt, Snape chủ động đặt tay mình lên du͙© vọиɠ còn chưa phát tiết của Lucius.

Lucius giật mình, ánh mắt nhìn Snape gần như khiến Snape cho rằng mình làm sai. “Luci… Ưm…”

Lucius gần như hung ác gặm cắn môi bạn đời nhà mình, của tôi, của tôi… Snape chủ động rốt cuộc khiến Lucius không khống chế được bản năng Veela của mình nữa, chiếm hữu bạn đời của mình, hiện tại trong đầu Lucius chỉ còn suy nghĩ này.

“Aha.” Lucius trực tiếp đi vào, trước đó đã làm rất nhiều chuẩn bị, ở dưới nước cũng coi như thuận lợi, nhưng Snape vẫn không nhịn được nhíu mày, trong cơ thể có một thứ không thuộc về mình khiến anh nhảy dựng, nhét tràn đầy.

Không đợi Snape kịp phản ứng, Lucius như một con báo đen săn mồi, vừa ra khỏi cơ thể Snape, không đợi Snape thích ứng cảm giác căng kỳ lạ này, Lucius một cái tiến vào chọt trúng một điểm.

“Aaaaa!” Snape nhịn không được kêu to lên, thắt lưng của anh, căng lên lại mềm nhũn xuống, du͙© vọиɠ phía trước lập tức đứng lên. Dù đang chìm trong bản năng, Lucius cũng biết phải làm bạn đời mình sung sướиɠ, Lucius cười rất đắc ý, y rút toàn bộ du͙© vọиɠ của mình ra, lại đi vào chọc đúng điểm kia, Snape bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ không ngừng này làm cả người run rẩy, trước mắt chói lên, du͙© vọиɠ phía trước như không chịu cô đơn, run lên làm mắt Lucius xanh biếc.

“Nói đi, em là của tôi!” Bị bản năng chúa tể Veela yêu cầu bạn đời trung thành.

“Là của anh, đều là của anh!” Bị va chạm tới ngơ ngẩn Snape nức nở khóc nói, Lucius như trao quyền mà hiền lành cạy mở môi Snape, một tay cũng âu yếm du͙© vọиɠ phía trước của bạn đời nhà mình theo tần suất va chạm.

Gần như mỗi chỗ đều được chăm sóc, Snape chìm vào trong kɧoáı ©ảʍ, anh cảm thấy linh hồn mình như đang ngâm trong nước ấm, có một cảm giác thỏa mãn và vui vẻ không nói nên lời.

“Nói cho tôi biết, em yêu tôi!” Trong giọng nói Lucius ngập tràn dụ dỗ, ngực trái trắng nõn vì vận động kịch liệt mà mơ hồ xuất hiện một con dơi đỏ.

Snape liếc thấy đồ đằng kia, lý trí bị đánh bay giờ được gọi về, nhưng anh hoàn toàn không dừng du͙© vọиɠ lại. Snape đưa môi mình qua, anh chỉ đơn thuần muốn hôn lên đồ đằng tồn tại vì bảo vệ anh một chút.

Nhưng hành động này lại không khác gì kɧıêυ ҡɧí©ɧ trong mắt Lucius, “Chết tiệt em!” Bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ Lucius tăng nhanh tốc độ, rất nhanh Snape cũng chỉ có thể thở dốc, kɧoáı ©ảʍ quá mạnh khiến anh không kêu được tiếng.

Rốt cuộc, Lucius đến điểm tới hạn, một thứ có nhiệt độ cao hơn cơ thể y ngập tràn thân thể anh, từng dòng từng dòng không ngừng nghỉ phun thẳng vào điểm kia trong cơ thể Snape.

“Luci!” giọng Snape không khống chế được, du͙© vọиɠ anh lại bùng nổ, cả người chìm xuống.

Lucius ảo não ôm người vào lòng, khôi phục thần trí khiến y tức giận vì mình không khống chế được, nhưng nghĩ Sev dung túng mình, Lucius lại cảm thấy thực vừa lòng.

“Nói cho tôi biết,” Lucius dùng giọng nói khác hoàn toàn vừa nãy nói với bạn đời y, “Em yêu tôi.”

Snape bất giác nhìn Lucius, đôi mắt màu bạc kia chỉ có một mình anh, như bị mê hoặc, “Tôi yêu anh.” Giọng anh khàn khàn mang theo tình cảm.

“Tôi cũng yêu em.” Lucius thành kính hôn lên trán bạn đời nhà mình, cảm thấy không có gì viên mãn hơn điều này. Đăng bởi: admin