Cường Giả Đô Thị

Chương 410: Ꮆiết chết cường giả bậc chín cấp Tân Tinh!

Thực lực bây giờ của Tiểu Quang đã trở nên mạnh mẽ mười phần, coi quả Tân Tinh như đồ ăn vặt, tùy ý ăn. Thế nhưng, cơ thể nó lại không hề thay đổi gì nhiều, bây giờ lớn nhất có thể biến thành mãng xà mười mét. Mặc dù chỉ có mười mét, nhưng thực lực của nó lại đạt đến bậc tám cấp Tân Tinh, ngang hàng với Dương Thiên.

Đáng tiếc là, Dương Thiên không tìm ra năng lực chiến đấu của Tiểu Quang, chỉ am hiểu về phương diện năng lực ẩn thân, tốc độ, tìm bảo vật mà thôi.

Dương Thiên cũng không quan tâm, Tiểu Quang hầu như vẫn bầu bạn lúc hắn mới bắt đầu tu luyện, hắn coi Tiểu Quang như một người thân của mình, chứ không phải sủng vật.

Sau khi Tiểu Quang xuất hiện, lại thích cọ cọ vào Dương Thiên, sau đó toàn thân phát ra một loại tin tức đặc biệt, tiếp đó, Tiểu Quang liền bay về một nơi.

Dương Thiên theo sát đằng sau.

Mười km bên ngoài, mọc ra một vườn dược thảo màu xanh lam thần kì, thoạt nhìn lại có đến hơn mười cây. Ánh mắt Dương Thiên mừng rỡ, loại dược thảo màu xanh lam này gọi là cỏ Lam Huyên, rất quý giá.

Vì loại cỏ Lam Huyên này là một trong ba nguyên liệu chính chế tạo ra thuốc thử năng lượng cấp Tân Tinh, một thuốc thử năng lượng cấp Tân Tinh có giá một trăm vũ trụ tệ, tương tự loại cỏ Lam Huyên cũng vô cùng quý giá, mỗi một cây cỏ Lam Huyên đều có giá mười vũ trụ tệ!

Mười mấy cây cỏ Lam Huyên gộp vào giá hơn một trăm vũ trụ tệ.

Dương Thiên vô cùng vui mừng, vội vàng bay qua thu toàn bộ đám cỏ Lam Huyên này.

"Ầm!"

Dương Thiên đang cẩn thận ngắt cỏ Lam Huyên, đột nhiên, sau lưng hắn truyền đến tiếng xé gió dữ dội. Thân thể hắn rất nhạy bén, bóng người chớp động, nhanh chóng né tránh, hai thanh phi đao khổng lồ trực tiếp xuyên đến vị trí ban đầu của hắn, sau đó lại quay một vòng trở về trong tay một người thanh niên ở đằng xa.

Ở đó có ba người, nhìn thực lực, toàn bộ đều đạt đến bậc chín cấp Tân Tinh!

Dương Thiên lạnh lùng nhìn ba người này.

"Ha ha! Thằng nhóc bậc tám cấp Tân Tinh, giao toàn bộ cỏ Lam Huyên ra đây!" Thanh niên dẫn đầu liền hờ hững nói. Nhìn Dương Thiên như nhìn một con kiến.

"Đây đều do ta phát hiện ra!" Dương Thiên nói.

"Ha ha!" Thanh niên dẫn đầu nghe thấy lời nói từ Dương Thiên, giống như nghe thấy chuyện gì hài hước, sau đó ánh mắt nhìn Dương Thiên cũng u ám hơn: "Nếu ngươi đã nói vậy, thì đừng hòng bỏ đi! Mạng của ngươi và đám cỏ Lam Huyên này cùng ở lại!"

Thanh niên dẫn đầu nói xong, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm, trực tiếp đâm tới Dương Thiên, thực lực bậc chín cấp Tân Tinh trên người chợt bùng lên.

Dương Thiên lạnh lùng nhìn người thanh niên này, lại không né tránh.

"Thật sự muốn chết!" Hai người còn lại không ra tay liền cười khẩy, nhìn Dương Thiên giống như nhìn một người chết, đến hai người này cũng không dám đỡ lấy đòn công kích của lão đại họ.

Người đàn ông dẫn đầu nhìn Dương Thiên ở xa, trong mắt lộ ra một tia sát ý khát máu tàn nhẫn, lúc trước khi anh ta phóng phi đao ra, đã chuẩn bị tha mạng cho thằng nhóc bậc tám cấp Tân Tinh, nhưng hắn lại không biết điều, hết cách rồi, chỉ có thể giải quyết tính mạng của hắn.

Anh ta cách Dương Thiên càng gần, sau đó một kiếm đâm tới, một đạo kiếm quang sắc bén xuất hiện, trực tiếp đánh về Dương Thiên.

Mặc dù người thanh niên này vẫn chưa lĩnh ngộ một tia pháp tắc, nhưng uy thế của kiếm quang cũng không thể kinh thường.

Theo kiếm quang đánh tới, mặt đất dưới kiếm quang liền nứt ra một khe hở khổng lồ, làm người khác vô cùng khϊếp sợ.

Thế nhưng lúc kiếm quang sắp chạm đến người Dương Thiên, bỗng nhiên Dương Thiên di chuyển, một cú đấm trực tiếp đánh tới đạo kiếm quang này. Lại chuẩn bị dựa vào tu vi bậc tám cấp Tân Tinh đối chọi với đòn công kích của kiếm quang.

Vô số kiếm quang dọa người lại bị phá vỡ bằng một cú đấm, sau đó Dương Thiên giống như mãnh thú hình người, bóng người dao động, trong chớp mắt đến bên cạnh người thanh niên.

"Cái gì?" Trong mắt người thanh niên này đầy vẻ hoảng sợ, anh ta lại không nhìn thấy rõ động tác của Dương Thiên, đòn công kích của mình bị Dương Thiên đánh tan dễ như trở bàn tay.

Sau đó anh ta hoảng sợ nhận ra, cổ họng mình xuất hiện một bàn tay, cơ thể bị tay còn lại không chế, không thể cử động.

"Trước khi gϊếŧ người cần phải hiểu rõ sức mạnh của mình mới ra tay!" Một giọng nói lạnh lùng vang lên bên tai anh ta, sau đó người thanh niên cảm thấy cổ họng mình bị bóp nát, ánh mắt lập tức trở nên ảm đạm.

Tiện tay ném thi thể của người thanh niên xuống, Dương Thiên lại nhanh chóng chạy đến hai người còn lại.

"Cái gì! Mau chạy đi!" Hai người còn lại nhìn thấy Dương Thiên dễ dàng gϊếŧ chết lão đại của họ như vậy, trong lòng hiện vẻ hoảng sợ, cơ thể nhanh chóng chạy đi xa, còn chia ra làm hai hướng.

"Chạy thoát được sao?" Dương Thiên cười lạnh lùng, tăng hết tốc độ, mặc dù thực lực của hắn chỉ ở bậc tám cấp Tân Tinh, nhưng tốc độ thật sự bộc phát ra, nhanh hơn so với tốc độ bậc chín cấp Tân Tinh.

Sau vài phút, thanh niên thứ ba nhìn l*иg ngực mình với vẻ khó tin.

Dương Thiên đấm vào ngực anh ta, toàn bộ cơ quan như trái tim đều bị vỡ nát.

Sau khi Dương Thiên gϊếŧ chết ba người, lấy hết trữ vật bảo vật trên người họ, phá hủy máy truyền tin, liền rời đi.