Đô Thị Dâm Vương

Chương 61

Minh Vương bị nàng kí©ɧ ŧɧí©ɧ khêu gợi phía dưới vẫn thảm nhiên như không. Hắn đưa tay khẽ bóp ngực nàng rồi nói tiếp:

"Vậy ước muốn của em trong cuộc sống này là gì?".

Huyền Trâm ngừng kɧıêυ ҡɧí©ɧ hắn, nàng thỏ thẻ nói:

"Em chỉ muốn có một cuộc sống bình thường, vô lo vô nghĩ, em trai em được bình an, và…lúc nào cũng được sướиɠ như hôm nay…hihi".

"Vậy em đánh giá anh là người như thế nào?". Minh Vương vẫn nghiêm túc nói.

"Phải nói thế nào nhỉ? Ừm, nghe nói thì anh khá lạnh lùng, và quyết đoán, đáng sợ. Nhưng biểu hiện của anh hôm nay thì em còn thấy có cả sự quan tâm đến người khác nữa".

"Ừm. Những người phụ nữ trong kia. Tất cả đều là những người phụ nữ của anh, nói ra có thể em sẽ không tin, nhưng họ sẵn sàng chết vì anh. Vì ngoài những thỏa mãn tìиɧ ɖu͙© ra, anh còn có thể thỏa mãn tất cả những nhu cầu cá nhân của họ. Đồng thời anh không can thiệp vào cuộc sống cá nhân của họ, mọi người đều có không gian sống riêng của chính bản thân. Em có muốn làm một người phụ nữ như thế của anh không?". Vừa nói, Minh Vương vừa dùng kĩ năng Quỷ Nhãn để thôi miên, phá tan phòng tuyến tâm lý của nàng.

"Ý anh là…muốn em làʍ t̠ìиɦ nhân của anh?". Huyền Trâm ngập ngừng hỏi.

"Không phải!" Người của Minh Vương hiện tại lờ mờ có thể thấy phát ra những tia khí tím đen quỷ dị.

Trên tay hắn bỗng bùng lên một ngọn lửa màu tím làm Huyền Trâm giật mình, giọng của hắn trầm trầm như tiếng trống trận đánh thẳng vào linh hồn nàng:

"Anh muốn em làm người phụ nữ của anh, trao trọn vẹn linh hồn của em cho anh. Không giấu gì em, anh là người có năng lực đặc biệt, có thể chia sẻ cho em những thứ mà cuộc sống của một người bình thường không thể nào tưởng tượng được. Chẳng lẽ em không muốn thanh xuân vĩnh trú, gần như là trẻ đẹp mãi mãi. Không còn phải lo sinh lão bệnh tử, không cần phải lo mưu toan vật lộn với cuộc sống? Không cần lo lắng đến an nguy của chính bản thân hay em trai của em giữa những cạm bẫy cuộc đời. Những người phụ nữ ở trong kia, hiện tại, những lo lắng toan tính thường nhật của người thường họ không cần nghĩ đến. Họ chỉ cần hưởng thụ những đam mê, kɧoáı ©ảʍ của cuộc sống mang lại và làm những điều họ thích, họ cho là đúng. Em có muốn làm một người vô lo vô nghĩ, tự do tự tại hưởng thụ cuộc sống như vậy không?".

Huyền Trâm đang mê man với lời dụ dỗ của Minh Vương. Dưới tác dụng thôi miên của Quỷ Nhãn và những gì hắn thể hiện ra làm bản thân nàng không nghi ngờ lời nói của Minh Vương, đúng vậy, là tin tưởng tuyệt đối hắn có thể làm được những điều hắn nói. Cho nàng một cuộc sống thoải mái, tự do tự tại, đem đến cho nàng và em trai sự một cuộc sống bình an. Hô hấp dồn dập, nàng hồi hộp hỏi hắn:

"Vậy…vậy em phải làm gì?".

"Anh nói rồi, chỉ cần em trao trọn vẹn linh hồn của em cho anh. Đối với em, anh mãi mãi sẽ là vị vua thống trị em tuyệt đối. Tất nhiên nếu em thấy ở bên cạnh anh quá gò bó, em có thể vẫn có cuộc sống riêng của chính em, thậm chí có thể lập gia đình với người khác. Chỉ cần em nhớ, anh là ông trời của em, luôn luôn che chở bảo vệ em".

"Em đồng ý". Huyền Trâm quả quyết nói.

"Vậy tốt. Anh sẽ truyền cho em một phần năng lực của anh. Em hãy thả lỏng tâm thần, đừng suy nghĩ lung tung, trong tâm em hãy nghĩ đến anh, và đón nhận anh như đón nhận vị vua của em". Minh Vương bức ra một giọt tinh huyết trôi lơ lửng giữa không trung rồi nói với nàng.

Truyện được cập nhập nhanh nhất tại website TruyenKKZ (.) cơm

Chợt hắn nghe tiếng bước chân dưới cầu thang đi lên, nảy ra một ý hắn nói:

"Giờ em ngồi lên trên, chọc ©ôи ŧɧịt̠ của anh vào l*и em đi. Để anh làm cho em lêи đỉиɦ kɧoáı ©ảʍ thì em sẽ dễ dàng tiếp nhận năng lực của anh truyền qua cho em".

Tú Ông vừa bước lên cầu thang, đập vào mắt hắn là cảnh bà chị yêu thương của mình đang ngồi xổm trên ghế, tay nàng đang cầm thân ©ôи ŧɧịt̠ gân guốc xù xì của Minh Vương, cạ cạ cái đầu khấc đỏ hỏn của hắn vào cửa âʍ đa͙σ của nàng.

"Ngồi bên cạnh xào ke đi Tú, lát anh còn có chuyện nói với chú".

Tú Ông vâng dạ ngồi cạnh lấy một gói ke đổ ra chiếc đĩa còn nóng, đảo đều và ép mịn. Mắt hắn thỉnh thoảng liếc cảnh dâʍ ɖu͙© ngay cạnh bên mà nuốt nước bọt. Trong tâm hắn xuất hiện một cảm giác thật lạ, lúc trước hắn đã từng làʍ t̠ìиɦ với bà Vân Trinh, còn Lang Phong kế bên thì đè bà chị hắn ra mà ȶᏂασ. Nhưng chưa có lần nào hắn ngồi xem mà không làm gì như thế này cả. Bà chị của mình cũng thật là đẹp, khúc nào ra khúc nấy, cái eo thon gọn, đôi chân trắng muốt thon dài.

Lúc này, Huyền Trâm đang cúi xuống liếʍ mυ'ŧ dươиɠ ѵậŧ của Minh Vương. Do có ít thời gian nên nước l*и của nàng không đủ kí©ɧ ŧɧí©ɧ để tiết ra. Liếʍ mυ'ŧ đến đâu, nàng lại nhè một đám nước bọt đến đó, một lúc sau thân ©ôи ŧɧịt̠ của Minh Vương đã thấm đẫm nước miếng. Ngồi dậy, nàng cầm cây gậy căn đúng chiếc lỗ thịt đang hé mở của nàng, nhấn mạnh xuống. Căng mình cảm nhận cây gậy khủng bố công phá huyệt động, lần này còn khó khăn hơn cả lúc thằng em trai nàng phá trinh. Cảm giác căng cứng nơi cửa mình và chật ních trong âʍ đa͙σ, còn thốn thốn ở tận tử ©υиɠ cùng đau rát do thiếu nước nhờn làm nàng rất khó khăn mới ổn định được ©ôи ŧɧịt̠ trong lỗ l*и rồi ngồi dựa vào lòng Minh Vương.

Minh Vương vẫn ngồi im không động. Sau khi nàng an an ổn ổn ngồi trên thân hắn với cây gậy khủng bố gân guốc trong huyệt động. Hắn giơ tay phát mạnh vào mông nàng một cái…"BỐP"...Huyền Trâm gồng mình vì đau đớn. Nàng không ngờ tự dưng Minh Vương lại đánh mình như vậy. Hắn lại là có ý gì? Chưa kịp để nàng định thần truy vấn, Minh Vương tiếp tục đánh lên mông nàng mấy phát nữa đau điếng. Một bên mông của nàng đã đỏ hằn những vết tay, nước mắt nàng ủy khuất rơi xuống. Đã đồng ý trao cho hắn tất cả, từ thể xác đến linh hồn mà hắn chưa gì đã bạo hành nàng. Cùng những đau đớn ở thể xác, trong huyệt động của nàng tự nhiên co thắt lại khi nàng gồng mình đón nhận những trừng phạt vô lý từ bàn tay Minh Vương. Thêm mấy phát tát đỏ mông nữa, thì huyệt động đã thấm đẫm nước nhờn. Thật không ngờ! Đúng là thật không ngờ lại sướиɠ khoái đến thế, sự đau đớn rát bỏng nơi mông như kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nhân hai nhân ba lần cái sự sướиɠ khoái trong lỗ huyệt động. Nàng thôi khóc mà chỉ còn lại những tiếng rên "Ứ hự" mỗi khi bàn tay Minh Vương giáng xuống.

Đúng như Minh Vương nghĩ. Nàng có sở thích bạo da^ʍ a. Khi nãy làʍ t̠ìиɦ trong phòng, nàng bị em trai đánh vào mông, nàng đã rất phấn khích leo lên cây gậy thịt của Minh Vương mà nhún. Đến lúc lêи đỉиɦ kɧoáı ©ảʍ mà nàng vẫn nhún, nhún cho đến lúc khô rát mệt mỏi mới chịu ngừng. Minh Vương lúc đó chưa dám khẳng định, nhưng bây giờ khi mới bạo hành nhẹ mà nàng đã có phản ứng co thắt âʍ đa͙σ và tiết nước nhờn. Sở thích bạo da^ʍ được nàng giấu đi khá kĩ. Nó chỉ bộc phát khi nàng mất kiểm soát, may mắn Minh Vương lại nắm bắt được khoảnh khắc ấy.

Đổi mông, hắn lại phát mạnh vào cái mông còn nguyên vẹn. Dươиɠ ѵậŧ của hắn cũng được chân khí gia trì, căng to hết cỡ. Thân dươиɠ ѵậŧ cũng mọc ra những chiếc gai thịt xù xì, chọc vào từng kẽ nếp nhăn trong âʍ đa͙σ nàng. Liên tục đánh thêm mấy phát thì Huyền Trâm rú lên kɧoáı ©ảʍ, tiếng rên la đầy nɧu͙© ɖu͙© khi nàng lêи đỉиɦ cao trào. Sự căng tức nơi cửa mình, sự chật ních trong âʍ đa͙σ với những gai thịt đâm tua tủa xung quanh, thêm cái đau đớn, bỏng rát nơi mông làm nàng phải gồng mình chống đỡ. Cơn sướиɠ khoái ùa tới rất nhanh, thông đạo huyền ảo của nàng như thít chặt lại, nó như xoắn vặn cây gậy thịt đang hiện diện trong đó. Từng mảng dâʍ ŧᏂủy̠ tràn ra như con đập xả lũ mùa mưa. Nàng nhắm mắt, căng mình rên hừ hừ hưởng thụ cảm giác lêи đỉиɦ xuất khí sướиɠ nhất từ trước đến nay. Đúng vậy, không cần động thân, không cần dập nhấp mạnh bạo. Chỉ cần ©ôи ŧɧịt̠ nằm im trong âʍ đa͙σ và những pha bạo hành đến đỏ cả hai mông. Nàng xuất khí!

Truyện được cập nhập nhanh nhất tại website TruyenKKZ (.) cơm

Minh Vương liền luyện hóa giọt máu của hắn thành một đám sương, đám sương máu bao phủ lấy nàng vào trong rồi từ từ thấm vào người nàng. Hắn kích da^ʍ nàng bằng những lời tục tĩu để nàng bộc lộ hết bản chất dâʍ đãиɠ vẫn còn ẩn dấu.

"Chưa ȶᏂασ mà l*и đã ứa nước ra rồi. Sao em da^ʍ thế?".

"A…em…em sướиɠ l*и…anh làm em sướиɠ l*и quá….".

"Sướиɠ l*и không con đĩ da^ʍ của anh? Lát cho anh cắm ©ôи ŧɧịt̠ vào ȶᏂασ nát l*и em nhé?".

"A…ưm…anh chọc ©ôи ŧɧịt̠ vào ȶᏂασ nát l*и em đi…ȶᏂασ nát l*и con đĩ da^ʍ của anh đi".

"Vậy từ giờ em là con điếm dâʍ ɭσạи của anh nhé? Để anh hành hạ, đánh đập con đĩ da^ʍ nhé?".

"A…ưm…em là con điếm dâʍ ɭσạи của anh….a…em là con đĩ của riêng anh…hành hạ con đĩ của anh đi."

Minh Vương vận thêm chút lực, thân ©ôи ŧɧịt̠ trong lỗ l*и đã chật ních của nàng bắt đầu động. Nó ngoáy tròn cái đầu khấc theo đường xoắn ốc, kí©ɧ ŧɧí©ɧ tất cả nếp nhăn trong âʍ đa͙σ, như đang có ý định khoan phá thẳng vào tử ©υиɠ.

"Aaa..aa…sướиɠ l*и quá anh ơi…anh làm cái l*и da^ʍ của em sướиɠ quá…em sướиɠ chết mất". Huyền Trâm rên lớn vì sướиɠ.

Tú Ông trợn mắt há mồm, như vậy mà cũng được? Cắm ©ôи ŧɧịt̠ trong l*и, bạo hành hai bờ mông, kí©ɧ ɖụ© bằng lời nói, vậy mà bà chị của mình lại lêи đỉиɦ. Nhìn đám nước nhờn trắng đυ.c đang rỉ ra nơi giao nhau của hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©, cơ đít liên tục thít lại và hai mép l*и liên tục cử động như muốn ngấu nghiến nhai nuốt thân ©ôи ŧɧịt̠, hắn biết chị hắn đã lêи đỉиɦ.