Đô Thị Dâm Vương

Chương 30: Lần đầu tiên của Mai Anh

Nàng đâu biết rằng nguyên âm của nàng chính là một kho tàng khổng lồ, nó bị khí tức quỷ vương của Minh Vương cám dỗ. Đó chính là biểu hiện của tự nhiên. Như con cái phục tùng con đực đầu đàn, như một thỏi nam châm trái dấu hút vào nhau.

Nằm trong phòng riêng của rạp phim Cinema Couple. Minh Vương dùng một bàn tay khẽ nắn bóp bộ ngực nàng ẩn giấu sau lớp áo dài, nàng như thấy một luồng điện tê tê chạy từ núʍ ѵú lên đại não rồi truyền thẳng xuống hạ thân. Trong không khí mờ ám này, nó như kí©ɧ ŧɧí©ɧ phóng đại kɧoáı ©ảʍ từ những đυ.ng chạm cơ thể. Ngươi bị bóp trộm vυ' trên xe bus thì không thể sướиɠ bằng cảm giác được người mình yêu bóp trong không gian riêng tư được đúng không. Hơi thở nóng ấm phả vào vành tai nàng làm nàng cảm nhận được mùi hormone nam tính đầy quyến rũ của Minh Vương, nàng như mê đi trong cảm giác sướиɠ khoái đầu đời. Khi tay của Minh Vương đυ.ng đến hai mép thịt mập mạp của nàng bên ngoài chiếc quần sa tanh trắng thì nàng giật mình sợ hãi, cái này…cái này cũng quá nhanh đi, nàng chưa kịp quen với những cảm giác đυ.ng chạm thể xác với người khác giới, nàng chưa chuẩn bị tinh thần.

"Đừng anh…em sợ". Giữ tay hắn, nàng ngước nhìn rồi tội nghiệp nói.

"Đừng sợ, tin anh đi, không phải hôm nay, anh chờ được mà".

Hắn nói xong rồi cúi xuống hôn lên đôi môi non nớt của nàng. Nàng vụng về áp môi vào miệng hắn, ngây thơ đón nhận nụ hôn của hắn. Chiếc lưỡi của hắn khẽ cạy mở hàm răng trắng nõn đều tăm tắp của nàng ra, nó sục sạo trong miệng nàng tìm kiếm đối thủ. Khi gặp chiếc lưỡi nhỏ nhắn hồng hào của nàng, nó hùng dũng tiến lên đè ép, quét lên quét xuống, rồi hai chiếc lưỡi xoắn vào nhau, tạo ra một cuộc vật lộn kịch liệt. Bỗng chiếc lưỡi của hắn khều khều kɧıêυ ҡɧí©ɧ sau đó đột ngột rút quân, lưỡi nàng đuổi theo truy sát. Vừa ra khỏi miệng, lưỡi của nàng đã bị đánh úp, đôi môi ướŧ áŧ của hắn ngậm lấy chiếc lưỡi thơ dại của nàng mà mυ'ŧ, nàng cứng người vì cảm giác sướиɠ khoái mới lạ. Tà áo dài đã bị mở bung ra, cánh tay hắn vòng qua lưng nàng, bàn tay chui dưới lớp áo ngực mà vân vê hạt đậu nhỏ xíu săn cứng của nàng. Khi bàn tay còn lại của hắn luồn qua lớp qυầи ɭóŧ, phủ lên khu rừng lưa thưa với những cọng cỏ đen mềm mại thì nàng ngửa đầu bặm môi vì sướиɠ. Cảm giác hoàn toàn khác với những đυ.ng chạm khi nàng tự tắm rửa. Bàn tay của hắn như mang theo một luồng ma lực kì dị, như một dòng nham thạch nóng đỏ đổ xuống hồ nước thần bí của nàng, làm nó sôi lên sùng sục. Trong sâu thẳm hang động tối tăm của nàng, một dòng nước ấm như đang tứa ra, nó như mạch nước ngầm phá vỡ từng điểm nhỏ của của mặt đất, chỉ chực chờ phun trào. Minh Vương hôn xuống cổ nàng, hắn dùng kĩ năng Quỷ Nhãn, nhẹ nhàng kí©ɧ ŧɧí©ɧ thần kinh nàng, thôi miên nhẹ nhàng để kí©ɧ ŧɧí©ɧ tính da^ʍ ẩn giấu, để nàng bộc phát da^ʍ tính mỗi khi bên cạnh hắn. Hắn muốn nàng sẽ không thể quên và phụ thuộc vào hắn. Tay hắn bao phủ toàn bộ ngực nàng, núʍ ѵú được hắn kẹp giữa hai ngón tay, hắn vừa bóp vừa se se núʍ ѵú. Bên dưới thì mơn trớn hai mép thịt đẫy đà, lúc ngón tay hắn khẽ lướt dọc cái khe ướŧ áŧ mà chạm vào cái hộŧ ɭε nhỏ xíu như hạt đỗ thì nàng gồng cứng người, hô hấp dồn dập nói:

"A …anh…đừng…em mắc tiểu".

Nghe nàng rên lên dồn dập, tay hắn nhào nặn bầu vυ' càng mãnh liệt hơn, ngón tay phía dưới quét lên quét xuống khe suối ướŧ áŧ của nàng nhanh hơn, thỉnh thoảng hắn dừng lại trên cái mồng đốc mà day nhẹ nhẹ. Hắn cúi xuống hôn lên cổ nàng, lưỡi hắn liếʍ láp thưởng thức vành tai, dái tai của nàng. Bằng đó những kí©ɧ ŧɧí©ɧ thì một cô gái mới lớn, chưa tiếp xúc với chuyện trai gái chịu sao nổi, nàng gồng cứng ép chặt hai đùi lại, một dòng nước ấm sền sệt ứa ra từ các ngóc ngách trong thành âʍ đa͙σ. Mạch nước ngầm đã thành công tàn phá mặt đất mà phun trào. Nàng sướиɠ khoái, nàng đón nhận cảm giác lêи đỉиɦ đầu đời. Nằm xụi lơ trên người Minh Vương, Mai Anh nhắm hờ đôi mắt thở phì phò. Thật xấu hổ quá đi, vậy mà lại "tè dầm" trước mặt hắn. Nàng cảm nhận rõ chiếc qυầи ɭóŧ tam giác màu trắng đã ướt đẫm. Vừa giận vừa thẹn, nàng mở miệng cắn hắn. Hàm răng nhỏ trắng muốt đều tăm tắp ngoạm chặt lấy vòm ngực rộng nhô cao, rắn chắc của hắn, thấy hắn không phản ứng nàng tức giận tăng thêm lực. Lúc sau vẫn không thấy hắn phản ứng nàng tò mò ngước lên nhìn. Minh Vương mỉm cười nói:

"Em là chó con à, sao cắn anh đau thế".

"A…sao anh không tránh". Nàng vội vàng vạch áo hắn ra xem.

"Anh sợ em bị đau". Minh Vương vuốt ve mặt nàng nói.

Mai Anh nhìn dấu răng đỏ ửng đều tăm tắp ghim sâu trên ngực hắn, một vài chỗ hình như còn rớm máu. Nàng biết nếu khi mình cắn chặt mà hắn hất ra sẽ rất dễ làm tổn thương hàm răng nàng, hắn thà bị đau chứ không muốn làm nàng tổn thương. Hai hàng nước mắt chậm rãi chảy xuống nàng hôn vào hết cắn, giọng khàn khàn nói:

"Anh ngốc quá….".

Hừ hừ….. hắn đang tính ăn tươi nuốt sống cô đó, bé ngốc ạ. Đúng là thỏ khóc cáo mà, đến lúc bị hắn luộc lên chấm muối thì hãy ở đó mà khóc lóc cảm thán.

"Anh nguyện cả đời này ngốc nghếch vì em, nguyện dâng hiến sinh mạng của anh để bảo vệ và mang lại hạnh phúc cho em". Minh Vương buột miệng nói ra mấy câu ngôn tình. Kể cũng lạ, trước đây hắn như một cái máy được lập trình, vậy mà giờ đây hắn có thể thốt ra được mấy câu tán tỉnh mà trước kia hắn vô tình nghe được trên phim Hàn, Trung. Mấy câu ngôn tình mà trước đó hắn còn cho là vô nghĩa, sáo rỗng.

"Anh hứa nhé, mãi mãi yêu thương em nhé".

"Anh hứa chắc chắn".

Mai Anh hạnh phúc ôm chặt hắn. Con gái mới lớn thật dễ dụ, giờ này có nói hắn là ông trùm bất động sản trên mặt trăng và đang khai phá một khu đô thị trên sao hỏa thì nàng cũng tin.

Ôm ấp âu yếm nhau thêm một thoáng, hắn cùng nàng ra xe đưa nàng về. Cũng may ngồi trên xe hơi nên che dấu đi vệt nước dưới đũng quần nàng, nhưng trên đường ra xe cũng làm nàng ngượng ngùng xấu hổ mãi. Minh Vương chỉ mỉm cười trầm ngâm, hắn đã thành công gieo hạt giống nɧu͙© ɖu͙© cho nàng, chỉ chờ ngày hạt giống đó đơm hoa kết trái và đợi hắn đến hái. Hắn không muốn dùng kĩ năng của quỷ để ngắt hái nàng, giờ đây hắn quan trọng quá trình hơn là kết quả. Đối với nụ hoa chớm nở này, hắn muốn tự tay vun trồng nuôi dưỡng, có lẽ trong hắn đã có những biến đổi nho nhỏ về mặt tình cảm. Hắn rất mong chờ xem cảm xúc của hắn sẽ phát triển ra sao.

Hai giờ chiều, Minh Vương thoái mái chạy xe đến một trung tâm thể hình Fitness quốc tế để đăng ký tập. Hắn nhắm đến nơi tập trung nhiều phụ nữ để tìm kiếm con mồi. Theo như quỷ nhỏ nói, phụ nữ đẹp chưa chắc có cái huyệt động cực phẩm nhưng người có huyệt động cực phẩm thì chắc chắn sẽ đẹp. Mà người đẹp thì rất chú ý chăm sóc cơ thể, hắn đến để tìm vận may.

Sau khi đang ký và đi theo PT dạo vòng quanh một vòng tham quan, khi ra khỏi cửa hắn đυ.ng mặt cô giáo Mai Phương.

"A…chào chị, không ngờ lại gặp chị ở đây".

Mai Phương giật mình nhìn gương mặt bình thản của hắn. Nói thật, từ khi cùng hắn hoan lạc trong buổi chiều định mệnh mấy hôm trước, nàng không thể quên được hắn. Nàng đã định sẽ không gặp mặt hắn một thời gian để bình ổn cảm xúc. Nhưng mỗi đêm nằm một mình cô đơn, những cảm giác sướиɠ khoái dùng hắn lại ùa về. Ngoài người chồng hay đi công tác xa của nàng, nàng cũng đã qua lại với vài người đàn ông. Phi công trẻ có, những người thành đạt có, vận động viên thể hình cũng có, nhưng không ai làm nàng nhung nhớ như hắn. Cái khí chất lạnh lùng đầy nam tính, sự sung mãn của tuổi trẻ, và đặc biệt hương vị nam nhân nồng đậm quỷ dị của hắn làm nàng không thể quên. Ngay tối qua nàng hẹn một người trong nhóm để giải tỏa, nhưng khi gặp mặt đối tượng nàng lại không thể hứng tình lên được. Như người đã ăn bữa tiệc sang trọng, giờ đối mặt với cơm nắm muối vừng, nuốt làm sao nổi. Nàng chán nản bỏ về mà ôm cơn nứиɠ nhung nhớ đến hắn.

Tϊиɧ ŧяùиɠ chứa đầy ma lực của Minh Vương còn hơn cả mấy chất gây nghiện gấp triệu lần, nó đánh thẳng vào linh hồn, hạ dấu ấn của hắn lên tâm trí người đó. Muốn thoát ra đúng là vô vọng, người si nói mộng.

"Vâng…a….chào em, lâu rồi không gặp".

Mai Phương bối rối chào lại, nàng không ngờ lại ấp úng như cô gái mới lớn. Mới giáp mặt hắn mà đã thấy ngứa ngáy toàn thân, phía dưới ẩn ẩn đã ẩm ướt.

"Sau bữa hôm đó không thấy chị liên lạc lại. Sợ làm phiền cuộc sống riêng của chị nên em cũng không gọi. Hôm nay có duyên gặp ở đây, mời chị đi uống một ly nhé".

Sau phút hồi hộp ban đầu, Mai Phương cũng lấy lại được bình tĩnh, nàng khẽ vén mái tóc dài được uốn lọn tinh tế ra sau tai, nói:

"Ừ, mấy hôm nay chị cũng bận ôn thi cho học sinh, hôm nay tính đến đăng kí phiếu tập mới, đúng là có duyên mới gặp lại em. Chiều nay chị rảnh đến 5 giờ".

Tín hiệu đã quá rõ ràng rồi. Bây giờ mới hơn 1 giờ chiều mà thôi.

"Chị đi gì đến đây, nếu không ra xe em đưa đi nhé".

"Ừ, trời nắng quá nên chị vừa đi taxi đến, mình đi thôi em".