Mấy tháng sau. Vào mùa đông, thứ bảy, còn cách
ba mươi ngày nữa là tới kỳ thi đại học.
“A, ưm ……”
Sau buổi chiều, Lý Đình tới Liên Ngọc Cảnh nhà mới ở nội thành, ban đầu phải nghiêm túc học bài, đọc sách, kết quả vẫn là không nhẫn nại được quy định trước khi thi đại học không được làʍ t̠ìиɦ. Giáo trình sách tham khảo, tính đến một nửa bài tập toán, Lý Đình mục tiêu là đại học quốc lập, nhưng toán học không tốt, Liên Ngọc Cảnh dù không là giáo viên của cô nhưng phương diện này vẫn là có thể cho cô học bổ túc, mỗi tuần một lần, Liên Ngọc Cảnh mặc kệ công việc nhiều như thế nào, mỗi ngày thứ hai chắc chắn sẽ dành ra một ngày cùng bạn gái đọc sách hẹn hò, học bổ túc.
Hai người thở dốc, mắt kính đặt ở tủ đầu giường. Liên Ngọc Cảnh đứng ở mép giường, Lý Đình nằm tại mép giường, hai chân tách ra kẹp cô. Liên Ngọc Cảnh đôi tay chống hai bên eo thiếu nữ, vặn vẹo eo, nơi riêng tư cọ xát thực thoải mái, đây là tư thế hai người thường làm nhiều nhất. Lý Đình xem Liên Ngọc Cảnh nỗ lực bộ dáng, mặt đỏ không chỉ là tỏ vẻ đang thẹn thùng, càng có rất nhiều hưng phấn cùng khát vọng, trong lòng ngực ôm Liên Ngọc Cảnh đưa quà Giáng Sinh - một con cua búp bê vải, đại biểu cho chòm cự giải của cô, ánh mắt hướng xem vách tường đầu giường, bức họa sao trời cũng là chòm sao cự giải của mình, Lý Đình cảm thấy thực an tâm.
“Pi…… Ưm……”
Liên Ngọc Cảnh khom lưng hôn cô, lúc này trừu rớt Lý Đình trong lòng ngực búp bê vải ném sang một bên, con cua đυ.ng phải con bò cạp, chúng nó cũng là một đôi, cùng các cô giống nhau. Lý Đình ôm chặt Liên Ngọc Cảnh, hai bên đầṳ ѵú chạm nhau, trên dưới đều là kɧoáı ©ảʍ liên tục, nhưng Lý Đình tổng cảm thấy còn có điểm không đủ, Liên Ngọc Cảnh lập tức nhìn ra cô bé không thỏa mãn, hôn môi đi xuống mẫn cảm phần cổ, ở xương quai xanh lưu luyến một trận, theo sau liếʍ mυ'ŧ đầṳ ѵú sớm đã dựng thẳng, Lý Đình kêu to thực mau tăng lên vài cái đề-xi-ben.
“A…… Cô làm cho em thật thoải mái.”
Lý Đình ở Liên Ngọc Cảnh bên tai nói, run nhè nhẹ âm điệu, thực thành thật kể ra chính mình cảm thụ, Liên Ngọc Cảnh cũng có lỗ tai hồng thời điểm, không, phải nói bất cứ ai được người yêu như thế khen ngợi đều sẽ vui vẻ, hoặc là ngượng ngùng.
“Hô…… Đình, tôi rời đi trường học như thế lâu rồi, em còn gọi tôi là cô, kêu tên của tôi đi.”
Mặt thực tới gần, Liên Ngọc Cảnh cũng lên giường, bế lên Lý Đình nằm lên gối đầu. Liên Ngọc Cảnh nhẹ hôn mặt Lý Đình, cơ hồ muốn đem toàn thân cô bạn gái trên dưới đều hôn qua một lần, không biết vì sao, mặc kệ ôm bao nhiêu lần đều cảm thấy dục cầu bất mãn.
“Đình, kêu tôi Ngọc Cảnh, Cảnh cũng có thể, tôi muốn nghe.”
Đầu lưỡi ướt nóng liếʍ vành tai Lý Đình, dường như “Ma âm truyền não”, Lý Đình đầu mơ màng, thân thể bị kɧıêυ ҡɧí©ɧ đến không có ý thức, chỉ có thể nắm chặt vai Liên Ngọc Cảnh.
“Ngọc, ngọc…… Huhu Em không quen .”
Vừa kêu chữ thứ nhất liền thất bại, Lý Đình đem mặt vùi vào ngực cô, Liên Ngọc Cảnh xem cô bé làm nũng không cần, cuối cùng không có biện pháp, xem ra phải đợi cô bé lại lớn hơn một chút.
“Kia bạn học Lý muốn cô giáo đi vào sao?”
Liên Ngọc Cảnh cười xấu xa, tay phải vuốt ve đùi cô bé, hai mắt đối diện, Lý Đình đương nhiên là muốn, chỉ cần cô ấy bắt đầu hôn mình, bản thân liền không có một lần là không cần.
“Muốn, em muốn ……”
Lý Đình cúi đầu, nhắm mắt đỏ mặt, câu lấy cổ Liên Ngọc Cảnh, cảm thụ đầu ngón tay tiến vào trong cơ thể, còn có ngoại âm mát xa, song trọng kí©ɧ ŧɧí©ɧ rất tuyệt, được người yêu âu yếm sung sướиɠ, trên đời khó có mặt khác so được với. Có đôi khi Lý Đình sẽ ghen, nhịn không được hỏi Liên Ngọc Cảnh bạn gái cũ, thích hỏi xong lại tự tức giận, bất quá Liên Ngọc Cảnh rất có kiên nhẫn, hơn nữa luôn có một bộ cách nói cùng giải thích, đem bạn gái nhỏ trấn an thực tốt. Nhưng làm bạn gái một ngày nào đó muốn thăng cấp.
“Đình, muốn tôi cả đời sao?”
Âʍ đa͙σ thọc vào rút ra thời điểm, thân mật kịch liệt nhất thời điểm, Liên Ngọc Cảnh đột nhiên hỏi câu này, Lý Đình nhíu mày, thời khắc này mọi thứ đều bị tìиɧ ɖu͙© bá chiếm, cô không hiểu chân chính ý tứ lời này là gì, chỉ có thể khẽ gật đầu nói muốn a, tưởng a. Liên Ngọc Cảnh cười khẽ, sau đó hôn môi, ướt dính hạ thể cọ xát chân Lý Đình, tay trái nhẹ ôm đầu cô bé, ngón chân mãnh xả khăn trải giường, cao trào nháy mắt, cô muốn hai người cùng nhau.
---
Vào buổi tối đang chuẩn bị ăn lẩu.
"Cô vừa mới nói muốn cô cả đời là sao?"
Liên Ngọc Cảnh giúp Lý Đình pha nước chấm, cô bé đột nhiên hỏi, Liên Ngọc Cảnh sửng sốt một chút.
“Thì chính là như vậy. ” Liên Ngọc Cảnh bình tĩnh nói, lúc này mắt kính bị dính hơi nóng, cô đem mắt kính lấy xuống xoa xoa.
Lý Đình nghiêm túc tự hỏi, cô không dám nghĩ đến tương lai, nhưng chính là bất luận từ góc độ nào phân tích những lời này đều không rời đi hai chữ kết hôn.
"Cô là muốn cùng em..."
“Đình, mùa hè năm sau, tôi sẽ hỏi lại em một lần nữa.” Liên Ngọc Cảnh đánh gãy lời nói, đem lẩu đã nấu tốt bưng cho Đình Đình ăn.
"Mùa hè năm sau?"
"Ừm, lúc đó em đã hơn 18 tuổi."
Nói xong, Liên Ngọc Cảnh nắm tay trái Lý Đình và hôn lên. Việc này Lý Đình phi thường kích động, nhịn không được đỏ hốc mắt, lời nói đều nói không nên lời, Liên Ngọc Cảnh không nói nhiều, bởi vì cô thích xem bạn gái phản ứng. Ở Lý Đình cảm động đồng thời, Liên Ngọc Cảnh đem con tôm đã lột cho cô bé, Lý Đình lòng tràn đầy cảm kích.
“Cảnh, cảm ơn cô.”
Liên Ngọc Cảnh sửng sốt, vài giây sau mỉm cười, hai người lại một lần hôn môi, hạnh phúc tràn đầy vào đêm mùa đông ấm áp.
【 toàn văn xong 】
Cảm ơn mọi người đã đọc và ủng hộ ~.~ ❤️❤️