Chào Mừng Đến Với Thế Giới Hải Đường

Quyển 2 - Chương 2: Nghe thấy, bắt gặp

Kiều Lạc sau khi khai trai hình như càng thêm khó nhịn được cảm giác trống rỗng, động tác tay dưới thậm chí có hơi thô bạo, hai ngón tay không ngừng cùng nhau cắm rút thân dưới, lỗ mật không thể bị gậy thịt lấp đầy vô cùng đói khát, khe hở giữa mông sớm đã nhỏ giọt ướt một mảng, để lại vệt nước dâʍ ɭσạи.

"Ưʍ... ah..." Kiều Lạc đang thở gấp khe khẽ, du͙© vọиɠ bị kiềm nén rất lâu quay cuồng càng thêm hung hãn, vách thịt nhạy cảm dưới sự moi móc cắm rút không ngừng của ngón tay truyền đến kɧoáı ©ảʍ kì lạ.

Ah, muốn quá đi... muốn ©ôи ŧɧịt̠ bự xông vào làm nát... Kiều Lạc thọc rút một cách điên cuồng, trong đầu nhớ lại hình ảnh mình bị Tống Vọng đè xuống cᏂị©Ꮒ tơi tả, gậy thịt người nọ xâm nhập đầy thô bạo, mỗi lần đều muốn ȶᏂασ cậu đến run lẩy bẩy khóc thút thít, cậu bèn coi ngón tay mình thành ©ôи ŧɧịt̠ đàn ông, chọt vào chọt ra từng cái một.

Dễ chịu quá... Nếu đây là ©ôи ŧɧịt̠ đàn ông thì, nhất định sẽ càng thoải mái biết bao...

Dươиɠ ѵậŧ so với ngón tay tất nhiên càng dài càng thô, ngón tay sao bằng nhiệt độ nóng hầm hập của ©ôи ŧɧịt̠ thật được chứ, cậu lộ ra vẻ mặt đau đớn, ȶᏂασ lỗ da^ʍ bằng ngón tay thô bạo với vẻ vã vô cùng, nhưng lại chỉ thấy sự trống rỗng khó nói và cơn ngứa ngáy nhục nhã.

Càng gãi càng ngứa, nhất định phải dùng dươиɠ ѵậŧ thiệt bự lấp đầy mới có thể trị ngứa.

Kiều Lạc bi thương nhận ra, sau khi tự mình nếm qua mùi ©ôи ŧɧịt̠ đàn ông, ngón tay đã không còn thỏa mãn lỗ nhỏ bằng cái thứ vô vị này nữa.

"Hức, khó chịu quá..." Kiều Lạc bị du͙© vọиɠ hành hạ đến hốc mắt cũng đỏ ửng lên. Thắt lưng xinh đẹp cong lại, hai chân mở ra đầy vô lực, ngón chân quắp lại bủn rủn.

Mặc dù đang trong nhà vệ sinh công ty, nhưng cậu đã không còn cách nào kiểm soát du͙© vọиɠ rêи ɾỉ của mình, chất giọng trầm bổng êm tai không ngừng từ trong cánh môi đỏ đẹp mắt cất lên.

"Ah ah... muốn ©ôи ŧɧịt̠ quá đi... ai... ȶᏂασ tôi với... hức hư..."

Tưởng Nam đứng sững người trước cửa nhà vệ sinh như bị sét đánh, y thậm chí không thể xác định đó có thật là giọng đàn ông không, âm thanh kiều mị thốt ra những từ da^ʍ đĩ ấy, người này... là nhân viên của y?

Nhân viên của y đang thủ da^ʍ trong đây? Còn hô to muốn cái thứ dưới háng mình. Thật không thể tin nổi.

Giọng nói đó thực ra có chút quen tai, trong đầu Tưởng Nam bật ra một gương mặt xinh đẹp lãnh diễm, sự nhận thức này làm huyệt thái dương y giật lên bần bật, gân xanh góc trán thoáng cái kéo căng, nhiệt độ cả người như đang tuôn trào xuống dưới.

Y cứng rồi.

Trong nhà vệ sinh công ty y, nghe thấy giọng cấp dưới mình khi thủ da^ʍ, ngóc đầu dậy.

Này thực sự không sao nói rõ được.

Tưởng Nam gần như hoảng loạn bỏ chạy, còn thuận tiện tóm cả người định vào nhà vệ sinh kéo ra.

Kiều Lạc vẫn không biết mình đang đi trên biên giới của việc bị bắt gặp và đẹp mặt sau đó, ngón tay trong lỗ da^ʍ đã tăng đến ba ngón, cậu dựa vào chút kí ức trong đầu và tốc độ xóc lọ điên cuồng kết thúc trận nứиɠ này. Toàn thân đỏ ửng mệt mỏi dựa vào tường nghỉ đôi chút.

Có lẽ nên mua chút đồ chơi giải trí rồi, Kiều Lạc thầm nghĩ, có lẽ còn có thể mượn nó thúc đẩy tiến độ.

Nghỉ ngơi một hồi, Kiều Lạc cảm thấy mình đang dần trở lại bình thường từ trong dư âm của cao trào, lúc này mới bước ra khỏi nhà vệ sinh, rửa mặt đàng hoàng rồi về lại văn phòng, trên đường thế mà bắt gặp Tưởng Nam, Kiều Lạc cười lịch sự với y một cái.

Trong lòng Tưởng Nam mắng một câu đệt.

Thằng nhóc này vừa nhìn là biết vừa bước ra từ nhà vệ sinh, tóc trước trán còn vương chút nước, hơi nước mịt mù còn tồn đọng trong đôi mắt ấy, màu hồng phớt trên mặt kia còn chưa biến mất hết.

Cậu ta không sợ người khác nhìn ra cậu ta đã làm gì vừa rồi sao?

Hoặc cũng có thể, thằng nhóc này đang quyến rũ y?

Tưởng Nam không thể kiểm soát bản thân nhớ lại cái hôn khắc sâu kia, Tô Hòa thích y, đây là sự thật không thể chối cãi.

Vậy y thì sao? Còn muốn kiên trì cách nghĩ không yêu đương chốn công sở của bản thân không? Tưởng Nam nhìn bản thân chỉ vì Tô Hòa cười với y cái liền có phản ứng, cảm thấy huyệt thái dương giật lên thật đau đớn.

Kiều Lạc thật không biết đối tượng công lược của mình đang tự mình công lược với vẻ xoắn xuýt, cậu đang bận thảo luận với bên chăm sóc khách hàng của Taobao về tính riêng tư của kiện hàng.

- Các người thật sự gửi hàng ẩn danh đúng không? Có thể cho tôi xem thử mặt hóa đơn đơn hàng không.

- 【Hình ảnh】

- Xin ngài yên tâm tính bảo mật của đơn hàng, khi đóng gói sẽ không lộ【Bất cứ thông tin cá nhân nào như tên sản phẩm, giá cả】, tính bảo mật siêu tốt, ngài có thể yên tâm.

- Âm thanh của cái đó lớn không.

- Đồ này nhà chúng tôi là thuộc loại giọng trầm, không dễ phát hiện nên ngài cứ yên tâm sử dụng nha bên trong sản phẩm được thiết lập động cơ, tốc độ xoay mỗi phút rất nhanh đó, đa công năng để lựa chọn và còn bền hơn dễ lêи đỉиɦ hơn so với người thật nữa đó

- Yêu dấu ơi, món này mềm cứng vừa phải, chất liệu silicon thân thiện với da được thiết kế dựa theo công thái học, sử dụng trực tiếp không hại không tác dụng phụ, dùng xong nhớ rửa sạch bằng nước ấm là được, vô cùng đơn giản tiện nghi đấy

- Nếu ngài hài lòng với sự phục vụ của chúng tôi, phiền ngài bấm vào mục 【Đánh giá khả năng chăm sóc khách hàng】để lại một đánh giá nhooo, cảm ơn sự ủng hộ của ngài, chúc ngài cuộc sống vui vẻ

Kiều Lạc không dám mở giao diện này quá lâu ở trong công ty, vội vàng đặt hàng rồi tắt điện thoại.

Thế nhưng một màn này vẫn là bị Tưởng Nam đi ngang qua nhìn thấy.

Tưởng Nam: ...

Chỉ vậy đã nhịn không nổi ư? Gấp đến nỗi mua thứ đó ngay công ty?

Tưởng Nam chợt thấy người này đang khiêu chiến giới hạn của y từng chút một, thái dương y hình như đau hơn rồi.

"Hửm? Ông chủ? Có việc gì sao?"

Kiều Lạc cuối cùng cũng nhận ra bên cạnh có người, nghĩ hẳn là không trùng hợp đến thế, bèn yên tâm ngẩng đầu thản nhiên, ánh mắt diêm dúa lẳиɠ ɭơ cứ ngóng thẳng sang Tưởng Nam.

Cổ họng Tưởng Nam như mắc nghẹn thứ gì, hầu kết khẽ trượt lên xuống cái, cuối cùng không nói gì liền xoay người đi mất.

Không biết có phải là ảo giác của Kiều Lạc hay không, cậu thấy bước chân y hình như có chút vội vã.

.........

Chiều ngày hôm sau shipper đã đến, hiệu suất tuyệt vời, Kiều Lạc thầm nghĩ.

Lúc đặt hàng có hơi gấp gáp, địa chỉ mặc định lại là công ty, Kiều Lạc cầm lấy đơn hàng nhìn cái, xác thực gì cũng không viết, trái lại Tưởng Nam, nhìn thấy cậu nhận hàng đến đang uống nước cũng suýt sặc.

Thực sự quái lạ, Kiều Lạc liếc qua đó với vẻ bình tĩnh, liền thấy tai Tưởng Nam dần đỏ lên.

Ồ hố, đừng nói ông chủ thích cậu à nha.

Kiều Lạc cứ thấy hệ thống sẽ không làm thứ chuyện lương thiện như thế đâu, nhắc mới nhớ, ở thế giới thứ 2 này hệ thống rất ít lên tiếng, nghe đâu là do một hệ thống phải dẫn rất nhiều người, sau khi kết thúc giáo trình tân thủ sẽ giảm bớt tần suất xuất hiện.

Lý do này không hợp lệ, vậy có khả năng nhất chính là, lúc cậu đặt hàng, đã bị Tưởng Nam nhìn thấy.

Chẳng qua, phản ứng này của y, nhìn sao cũng không phải rất thẳng nha.

Kiều Lạc về lại chỗ làm, ngồi trước máy tính sờ cằm đến ngây người, tay khác khẽ gõ lên thùng hàng.

Có lẽ, cậu có thể bắt đầu chủ động ra tay rồi.

Ngay ngày hôm đó lúc Kiều Lạc về đến nhà liền gỡ hàng ra, nói thật không giấu là cậu vẫn bị nó làm cho kinh hãi.

Thứ này quá thô quá dài rồi đi. Những đường gân được mô phỏng xung quanh đang quấn lấy nhau đầy hung tợn.

Kiều Lạc cầm nó trong tay, cảm thấy xúc cảm cũng giống y như thật cực kì.

Nói chứ cậu trước đó thực sự bị cái thứ to xác này đâm qua ư?

Ngay khoảnh khắc trông thấy cậu bé to tướng này thực ra Kiều Lạc đã chảy nước rồi, cậu âm thầm cầm nó vào phòng tắm.

Chưa được bao lâu trong phòng tắm có tiếng nước lào rào nho nhỏ vang lên, Kiều Lạc cũng rửa ráy tỉ mỉ món đồ chơi này một bận.

Đồ này thực sự làm y như thật, Kiều Lạc cầm nó xóc rửa từng cái một, thân ©ôи ŧɧịt̠ gợi cảm bị ép thành một đường cong dưới lòng bàn tay, sau khi thả lỏng liền bật nảy lên, giọt nước bắn tóe lên mặt Kiều Lạc, làm mặt cậu không khỏi đỏ bừng.