Tô Lam liếc mắt nhìn xuống đũng quần của người đàn ông, hai gò má hơi ửng hồng, hướng ánh mắt sang một bên, không dám tiếp tục nhìn hạ bộ của Tuấn Vĩ. Tô Lam chỉ cảm thấy dường như nhiệt độ suối nước nóng càng ngày càng cao, khiến cho toàn thân nàng nóng bừng, tốc độ tiết ra dâʍ ɖị©ɧ của hạ thân lại càng nhanh.
Tuấn Vĩ bước vào hồ, ngồi xuống đầu phía bên kia cách xa Tô Lam. Ánh mắt hắn xuyên qua hơi nước mù mịt của hồ nước nóng, nhìn về phía Tô Lam ngồi ở phía đối diện. Không nhìn thì không sao, nhưng chỉ cần liếc qua một chút, Tuấn Vĩ đã không thể dời mắt nổi. Thiếu phụ mê người phía đối diện đúng là một nữ thần cá tính gợi cảm, mặc dù không nhìn rõ các chi tiết trên cơ thể nhưng nhìn khuôn mặt kiều diễm nổi trên mặt nước của nàng là đã đủ làm cho người ta không có cách nào tự kiềm chế.
Dù sao đây là trong hồ nước, phụ nữ không thể nào trang điểm, nói cách khác, Tô Lam bây giờ đang để mặt mộc hoàn toàn, trên khuôn mặt xinh đẹp thanh lệ của nàng lộ ra khí chất tao nhã sang trọng, giống như một trái dâu tây chín mọng chờ người đến hái.
Xuyên thấu qua hồ nước trong vắt, mặc dù làn sóng nước không ngừng lay động, nhưng vẫn có thể mơ hồ nhìn thấy những đường cong uyển chuyển của Tô Lam, đặc biệt là cặρ √υ' sữa cao ngất cùng đôi chân thon thả dập dềnh uốn lượn theo làn nước. Tuấn Vĩ nhìn thân thể mềm mại của Tô Lam thấp thoáng như ẩn như hiện hiện ra trước mắt, đũng quần càng thêm căng phồng.
"Nói mới nhớ, tôi vẫn chưa được biết tên của phu nhân, khách sạn của chúng tôi đã mở cửa lâu như vậy nhưng chưa chào đón một người phụ nữ nào xinh đẹp như cô cả, đây chính là vinh hạnh của khách sạn Mê Tình, không biết tôi có thể có tư cách được biết phương danh của phu nhân không?" Tuấn Vĩ phá vỡ bầu không khí lúng túng, thử bắt chuyện với Tô Lam.
"Anh quá khách khí, tôi tên là Tô Lam. Cảm ơn anh về bữa tiệc hải sản do nhà hàng chiêu đãi, tôi vô cùng hài lòng với dịch vụ của khách sạn, sau này chắc chắn sẽ giới thiệu đồng nghiệp của mình đến đây nghỉ dưỡng." Tô Lam lịch sự trả lời Tuấn Vĩ.
"Vậy thì tôi nhất định phải cảm ơn Tô phu nhân trước, vì góp phần giúp đỡ công việc kinh doanh của chúng tôi, nếu như Tô phu nhân tổ chức dạ tiệc, chúng tôi có thể cung cấp càng nhiều ưu đãi. Không biết Tô phu nhân đang công tác ở đơn vị nào?"
"Tôi làm việc ở Viện kiểm sát thành phố Vân Hải"
Tuấn Vĩ vừa nghe xong, trong lòng rớt một cái bộp. Hóa ra người đẹp gợi cảm này là một công tố viên, không dễ chọc nha.
Tuấn Vĩ có hơi nản lòng thoái chí muốn bỏ cuộc, nhưng nhìn thấy dáng người cùng khí chất kiều diễm mê người của nữ thần đối diện, hắn vẫn hạ quyết tâm. Trên đầu chữ sắc có cây đao, không xông vào hang cọp sao bắt được cọp con! Hơn nữa, chinh phục được một người phụ nữ cao quý như vậy, nếu như có thể khiến công tố viên xinh đẹp của thành phố Vân Hải này trở thành con đĩ dâʍ đãиɠ dưới háng mình, đây là cảm giác thành tựu to lớn cỡ nào chứ.
Thế là, Tuấn Vĩ bắt chuyện xích gần Tô Lam hơn một bước. Nói về cuộc sống, công việc và tình cảm, tuy rằng Tuấn Vĩ là một tên biếи ŧɦái, nhưng dù sao hắn cũng là một thương nhân, về phương diện giao tiếp với mọi người vân rất có nghề, dăm ba câu đã chọc cho Tô Lam cười vui vẻ, mà dưới những lời hoa ngôn xảo ngữ Tô Lam cũng từng bước buông lỏng cảnh giác.
Tuấn Vĩ một bên trò chơi, một bên bắt đầu chuyển động bơi qua bơi lại bốn phía, nhưng Tô Lam cũng không hề để ý rằng tên giám đốc béo mập kia ngày càng đến gần nàng hơn.
Tuấn Vĩ bơi đến bên cạnh Tô Lam, lại ngồi xuống chỗ cách Tô Lam khoảng một mét, ở khoảng cách này, hắn đã có thể xuyên qua mặt nước nhìn thấy trọn vẹn thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của Tô Lam.
Lúc này Tô Lam đã ngâm mình trong suối nước nóng được một đoạn thời gian, đầu óc đã có chút nóng, chỉ muốn đứng dậy hít thở không khí một chút, nhưng bởi vì sự tồn tại của Tuấn Vĩ, nên không cử động lung tung. Không thể làm gì khác hơn là híp đôi mắt mê ly nhìn lên trần nhà, chịu đựng sự khô nóng trong thân thể.
Tuấn Vĩ và Tô Lam vừa trò chuyện về gia đình, Tuấn Vĩ đột nhiên hỏi: "Tô phu nhân, lần này đến chỗ chúng tôi nghỉ dưỡng, sao không thấy chồng cô đâu?"
Nghĩ đến chồng mình Tôn Bình, Tô Lam khẽ thở dài: "Chồng tôi đi công tác xa nhà đã lâu không về, nên đợt này tôi đi cùng với hội bạn thân."
Tuấn Vĩ khẽ mỉm cười, làm một tên biếи ŧɦái thích vợ người khác, hắn lập tức hiểu được, thiếu phụ trước mặt đã lâu không ở cùng chồng, nhất định đang trong trạng thái nhu cầu tìиɧ ɖu͙© không được thoả mãn, cộng thêm mình còn bỏ thuộc, xác suất đắc thủ đêm nay là rất lớn.
"Tôi đoán, Tô phu nhân vẫn chưa có con, nếu có đứa nhỏ đi cùng thì sẽ vui vẻ hơn nhiều. Tôi có thể nhìn thấy vẻ cô độc và ưu sầu trên khuôn mặt cô" Tuấn Vĩ thở dài.
Tô Lam tò mò hỏi: "Anh Tuấn Vĩ, sao anh biết tôi không có con?"
Tuấn Vĩ cười nói: “Tôi thấy dáng người cô tốt như vậy, khả năng cao là chưa từng có con.” Vừa nói, trong lòng hắn vừa nghĩ vô cùng ác thú: Lão chồng không làm cô to bụng được, vậy để tôi giúp chồng cô sinh một đứa.
Tô Lam liếc mắt nhìn Tuấn Vĩ một cái, cầm một vốc nước tạt sang “Thật đáng ghét." Tô Lam làm nũng nói.
Tuấn Vĩ cười lớn. Thấy Tô Lam không bài xích hành vi mạo phạm của mình, chủ đề của Tuấn Vĩ dần trở nên mở rộng hơn, thỉnh thoảng lại xuất hiện một hoặc hai câu đùa tục tĩu, khiến má cho má Tô Lam lại càng đỏ, nửa người dưới càng ướŧ áŧ, bầu không khí trong suối nước nóng dần dần trở nên dâʍ ɖu͙© lạ thường.
Lúc này, bên ngoài suối nước nóng đột nhiên truyền đến tiếng bước chân cùng âm thanh trò chuyện của mấy người đàn ông.