Thần Long Điện

Chương 31: Vô Đề

Trong tầm mắt mờ mịt của tất cả mọi người, cuối con đường dài, dưới cánh cổng đá ở lối vào chính, vài chiếc ô che mưa màu đen hiện ra, nước mưa che chắn cũng che khuất đi tầm mắt

Rồi sau đó, một vài bóng dáng sát khí chậm rãi xuất hiện dưới chiếc ô màu đen, tất cả đều mặc quần áo cường tráng, bay lượn, sát khí hoành hành, làm náo động mọi thứ xung quanh!

“Đến rồi!” Kim Chính Long ngồi trên ngai vàng rồng, hai tay nắm chặt tay vịn đầu rồng, trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo!

Đùng!

Cả người Kim Thái bê bết máu, bị Long Ngũ ném thẳng vào trong mưa, cơn mưa tầm tã ập xuống đáng vào hơi thở thoi thóp trên người Kim Thái, làm vết thương trên người anh ta càng đau đớn hơn!

“A a al Ba... Ba, cứu con với! Gϊếŧ bọn họ đi! Nhất định phải gϊếŧ bọn họ! Bọn họ phế con rồi! Phế con rồi!!!” Kim Thái nằm trong nước mưa hòa trộn vũng máu, tay chân đều bị phá hủy, hướng về hình dáng của người đang ngồi trên ngai vàng rồng trong đại sảnh mà gào rống!

“Phanh!”

Tiêu Chiến trực tiếp đạp vào lưng Kim Thái, trong ánh mắt đã bị thay thế bởi sự tức giận!

“A! Tiêu Chiến! Anh chết chắc rồi! Đây là nhà họ Kim! Là nhà của tôi! Ba tôi chính là Kim Chính Long! Đây là tự anh đến đây chịu chết! Ba của tôi nhất định sẽ tự tay chém anh thành từng mảnh! Còn Khương Vũ Nhu! Tôi nhất định sẽ giữ lại ả ta tra tấn dằn vặt Khương Vũ Nhu! Đặc biệt là nhỏ con hoang kia! Sớm biết có chuyện ngày hôm nay, lúc trước tôi đã sai người một phát đâm chết nó!”

Giờ phút này Kim Thái gào rống khăn cả giọng!

Nhưng mà, dưới chân Tiêu Chiến dùng một chút lực, liền nghe được tiếng

xương cốt răng rắc đứt gãy!

“A a a! Đau! Đau đau đau! Ba, mau cứu con với...” Kim Thái thảm thiết kêu thảm, lúc này anh ta cảm giác được l*иg ngực của mình sắp bị đè chết rồi nổ tung!

Mà ở trong mắt Tiêu Chiến, đã sớm không còn Kim Thái! Hai mắt anh lạnh lùng nhìn chằm chằm Kim Chính Long đang ngồi trên ngai vàng rồng!

“Tiêu Chiến! Không thể không thừa nhận, cậu rất có can đảm! Cậu dám đem theo tám người xông vào sơn trang nhà họ Kim! Cậu có nghĩ rằng cậu đang như con thiêu thân lao đầu vào lửa, tự gϊếŧ chính mình không! Tôi cho cậu thời gian ba phút, thả con trai tôi ra! Sau đó, quỳ xuống! Chờ đợi sự tức giận của nhà họ Kim!” Kim Chính Long giận dữ hét một tiếng, giống như một cái chuông lớn, không ngừng vang vọng toàn bộ trong sơn trang!

Tiêu Chiến nở nụ cười mỉa mai kɧıêυ ҡɧí©ɧ, ảnh mắt ngạo nghễ nhìn chằm chằm Kim Chính Long, và các nhân vật cốt cán nhà họ Kim đang nổi giận linh đình phía sau ông, nói: “Kim Chính Long, ông đã quên rằng hôm nay, tôi đến là để đòi nợ nhà họ Kim! Tất cả nỗi đau mà Cacao và Khương Vũ Nhu đã hứng chịu cùng với những gì Cacao đã mất đi! Tôi phải đích thân đòi lại từ nhà họ Kim ông!!!”

“Được! Thật ngông cuồng!" Kim Chính Long lạnh giọng quát: “Nhưng chỉ với bằng vài người các người, vẫn chưa đủ!"

"Dap dap dap!"

Ngay khi tiếng nói Kim Chính Long vừa dứt, hàng ngàn tên côn đồ áo đen đột nhiên lao ra khỏi toàn bộ bốn phía sơn trang! Tiếng bước chân dày đặc và tiếng nước mưa vang lên, nối thành một đoàn tựa như tiếng súng dày đặc trên chiến trường!

Những người này đều cầm trong tay dao găm và côn thép! Bọn họ lúc này giống như những con châu chấu màu đen, vây quanh chật kín toàn bộ sơn trang nhà họ Kim!

Đập vào trong mắt đều là bóng hình màu đen, trên người đều có sát khí tận trời! Những cái dao găm và côn thép sáng chói, bị nước mưa đánh vào mặt trên, trực tiếp chia năm xẻ bảy!

Mà cùng lúc đó, hơn chục bóng người khác nhau từ phía sau Kim Chính Long xông ra, ánh mắt lạnh lùng, giống như Tử thần bước xuống chiến trường, canh giữ bên cạnh Kim Chính Long!

Cao thủ!

Khoảnh khắc bọn họ xuất hiện, khí tức cường hãn mà bọn họ mang trên người cũng đủ để vượt qua hàng ngàn tên côn đồ!

Nhà họ Kim bồi dưỡng cao thủ!

Chuyên làm các nhiệm vụ cực kỳ nguy hiểm! Tất cả đều là một đám người mất trí gϊếŧ người không chớp mắt! Một người có thể gϊếŧ chết hàng chục người! Trên tay bọn họ nhuốm bao nhiêu là máu tươi, sớm đã không đếm xue!