Thần Long Điện

Chương 2: Ba Là Siêu Nhân Của Cacao

Cùng lúc đó, bệnh viện nhân dân Tô Hàng, vài vệ sĩ mặc vest đen trực tiếp vọt vào phòng bệnh, đem bác sĩ y tế đang cấp cứu cho Cacao ném ra ngoài.

Khương Vũ Nhu sốt ruột, tê tâm liệt phế hô: “Các người là ai? Các người muốn làm gì? Con gái của sắp chịu đựng không nổi rồi!”

Cộp cộp!

Tiếng giày da đạp lên gạch men sứ giống như chuông tang Tử Thần, ở phòng cấp cứu vang lên.

Một người đàn ông tuổi trẻ soái khí mặc vest trắng đi đến, khóe miệng mang theo nụ cười âm lãnh, nói: “Khương Vũ Nhu, thế nào, điều kiện mà tôi nói cô đã suy xét rõ ràng chưa? Lần này tai nạn xe cộ chỉ là một cái cảnh cáo nhỏ nhỏ, chỉ cần cô đáp ứng điều kiện của tôi, ngủ với tôi vài đêm tôi sẽ trả toàn bộ viện phí cho con gái cô, tôi còn tìm bác sĩ tốt nhất nữa.

Khương Vũ Nhu quay đầu nhìn về phía người đàn ông cao lớn kia, lông mi hạ xuống hiện ra nồng đậm hận ý, trực tiếp nhào lên nắm lấy cà vạt đối phương, kêu gài cuồng loạn: “Kim Thái! Là anh, là anh kêu người đâm vào con gái tôi! Tại sao anh làm như vậy, vì cái gì? Con bé mới 4 tuổi, mới 4 tuổi thôi huhuhuhu

Khương Vũ Nhu gào khóc, nước mắt tràn ra, không ngừng dùng nắm tay đấm vào người đàn ông trước mặt.

Bang!

Kim Thái đột nhiên trực tiếp giáng một cải tát vào mặt Khương Vũ Nhu, rồi sau đó gắt gao nắm lấy cổ tay non mịn của Khương Vũ Nhu, lạnh giọng tàn khốc cảnh cáo nói: “Khương Vũ Nhu! Đây là do cô tự chuốc lấy! Lão tử tiêu nhiều tiền ở trên người cô như vậy, cô cư nhiên dám không để ý tôi! Tôi biết, Cacao là tất cả của cô cho nên, tôi muốn huỷ hoại nó, tôi tìm một cái xe thật to cố ý đâm vào nó, phanh...... Cô nghe xem, thanh âm thật dễ nghe.”

“A a al Kim Thái, anh là ác ma! Anh quá biếи ŧɦái! Tôi muốn báo cảnh sát bắt anh! Tôi liều mạng với anh!”

Khương Vũ Nhu căn bản không chịu nổi, liều mạng muốn tránh thoát nhưng là Kim Thái lại tát cô một cái rồi sau đó gắt gao nắm tóc Khương Vũ Nhu, nhéo gương mặt sưng đỏ tràn đầy nước mắt của cô, nói: “Cô liều mạng với tôi? Tin hay không, chỉ cần một câu của tôi toàn bộ bệnh viện này không có người nào dám chữa trị cho con của cô! Chẳng lẽ, cô nguyện ý nhìn đứa con hoang đáng thương này chết ở bệnh viện?"

“Cô có nghe thấy không.”

Kim Thái nhắc nhở nói.

Trên giường bệnh, hơi thở Cacao suy yếu mang dưỡng khí, ánh mắt uể oải nhìn Khương Vũ Nhu bị Kim Thải nhục nhã, run rầy vươn tay nhỏ tràn đầy máu tươi, nói: “Mẹ, chú là người xấu buông mẹ cháu ra, ba cháu sắp trở lại rồi, mẹ nói ba sẽ đến xem Cacao, ba nhất định sẽ đánh chủ, ba là siêu nhân.”

"Huhuhuhu!"

Khương Vũ Nhu bị Kim Thái nhéo cằm không thể nhúc nhích, sớm đã rơi lệ đầy mặt, bất lực mà thống khổ nức nở: “Cacao, con gái của mẹ đều là mẹ không tốt.”

Rồi sau đó, Khương Vũ Nhu trực tiếp uốn gối, quỳ gối trước mặt Kim Thái, ôm đùi anh ta, gào khóc xin tha nói: “Kim thiếu gia, toi cầu xin ngài, buông tha cho tôi và con gái của tôi đi, Cacao mới 4 tuổi a, con bé mới 4 tuổi thôi, cầu xin ngài, ngài nói cái gì tôi cũng đều đáp ứng ngài, cầu xin ngài, để bác sĩ cứu giúp con gái của tôi đi.”

Khương Vũ Nhu không ngừng dùng đầu đập xuống đất gạch, bang bang vang, đầu rất nhanh bị chảy máu.

Kim Thái hừ lạnh một tiếng, ngồi xổm xuống, một phen nhéo khuôn mặt đầy nước mắt của Khương Vũ Nhu, tấm tắc lắc đầu nói: “Khương Vũ Nhu, sớm biết có ngày hôm nay hà tất lúc trước phải làm vậy chứ, tôi cũng không muốn nha, cô nhìn xem cô xem khóc thành ta như vậy, tôi thực thương tâm.”

Nói, Kim Thái còn từ trong túi áo vest móc ra khăn tay, thế Khương Vũ Nhu nhẹ nhàng chà lau nước mắt, cả người Khương Vũ Nhu run rẩy, không dám trốn tránh.

“Được rồi, cho cô mười phút, trang điểm đẹp một chút, tôi ở trên xe bên ngoài chờ cô. Nhớ kỹ, lựa chọn của cô sẽ quyết định con gái cô sống hay chết.”

Nói xong, đầy mặt Kim Thái toàn là nụ cười gian trả tiến đến bên tại Khương Vũ Nhu, nhỏ giọng nói: “Tôi đã gấp đến mức không chờ nổi muốn có được cô rồi, Khương Vũ Nhu, cô là của tôi, ha ha ha."

Kim Thái rời khỏi phòng cấp cứu, vừa ra cửa, ánh mắt anh ác độc nhìn thuộc hạ, nói: “Trong lát nữa, sau khi cô ấy bước ra thì không cho bất luận bác sĩ nào đi vào cứu tiểu con hoang kia! Tôi muốn nó chết!"

“Vâng, Kim thiếu gia

Mấy tên thủ hạ đáp.

Khương Vũ Nhu ở phòng bệnh, quỳ bò tới đầu giường, gắt gao lôi kéo tay nhỏ Cacao, thay cô bé lau lau khỏe mắt còn đang rơi nước mắt, nói: “Cacao, không phải sợ, đừng khóc, mẹ ở đây, mẹ ở đây.”

“Mẹ ơi, Cacao đau, cả người Cacao đều đau, ba ba khi nào mới đến xem Cacao vậy. Mẹ, mẹ đừng đi với người xấu đó.”

Trên giường bệnh Cacao, ánh mắt thanh triệt nhìn Khương Vũ Nhu.

Khương Vũ Nhu lau lau nước mắt, hít sâu mấy hơi thở, hồn hôn trên trán Cacao, môi run rẫy, nước mắt lăn xuống, “Cacao yên tâm, mẹ đi ra ngoài một chút lập tức liền trở về. Đây là số điện thoại của ba, nếu con nhớ ba thì có thể gọi cho ba, ba nhất định sẽ trở về. Không phải con muốn gặp ba nhất sao, Cacao phải kiên cường nga.”

Khương Vũ Nhu nói xong, đưa điện thoại di động nhét vào trong tay Cacao, rồi sau đó đứng dậy, nhìn vài lần đứa con gái đáng thương của mìnnh, cô xách túi xách lên vọt vào buồng vệ sinh, vẽ mắt vẽ mày, đồ phấn, tô son môi.

Cuối cùng, Khương Vũ Nhu nhìn người phụ nữ mỹ diễm động lòng người trong gương, đem nước mắt trong hốc mắt nghẹn trở về, yên lặng ở một bên cầm lấy dao gọt hoa quả đã chuẩn bị tốt bỏ vào túi.

Rồi sau đó, cô rời khỏi phòng bệnh, đi ra bệnh viện, đi tới cửa, nhìn thấy xe hơi S đậu ở cửa.

Khương Vũ Nhu gắt gao xiết chặt túi xách, hít sâu một hơi, nâng bước lên xe.

“Lái xe.”

Kim Thái ngồi ở bên trong xe, hút xì gà, mặt đầy tươi cười như kiểu gian kế thực hiện được.

Mà giờ phút này, trong phòng cấp cứu, vài bác sĩ muốn vọt vào tới cấp cứu cho Cacao nhưng lại bị thủ hạ Kim Thái ở cửa trực tiếp ngăn bọn họ lại, đe dọa nói: “Kim đại thiếu có lệnh, bất luận kẻ nào không được tới gần phòng cấp cứu này nửa bước! Người vi phạm, gϊếŧ!"

“Này...”

“Nhưng là, cô bé bên trong nếu không được cứu giúp tiến hành giải phẫu kịp thời sẽ chết

Bác sĩ gấp muốn khóc, các cô chỉ có thể trơ mắt nhìn cô bé nằm trên giường bệnh kia, thân mình không ngừng phát run, máu tươi không ngừng từ miệng vết thương chảy ra.

“Mẹ, Cacao đau, ba ba chừng nào thì trở về, mẹ bị người xấu mang đi, Cacao mệt mỏi quá, Cacao đau quá.”

Cacao nho nhỏ, trong tay gắt gao bắt lấy di động Khương Vũ Nhu lưu lại, không ngừng nói với số điện thoại đã được gọi.

Mà lúc này, một thủ hạ vest đen trầm khuôn mặt đi vào, đoạt lấy di động trong tay Cacao, trực tiếp ném vỡI

“Tiểu gia hỏa, gọi điện thoại cho ai thế! Tìm chết sao!" Thủ hạ vest đen gầm lên một tiếng, trực tiếp đem dưỡng khí của Cacao rút ra.

Anh ta ném nát hy vọng của Cacao, cũng nhổ hy vọng sống sót của Cacao.

“A, không được... Đó là ba ba, là ba mà huhuhu.”

Cacao khóc thật sự thương tâm, bởi vì cảm xúc kích động, trực tiếp liên lụy đến miệng vết thương cùng nội tạng, đột nhiên nôn ra mấy ngụm máu tươi, hơi thở trực tiếp yếu xuống.

“Ba ba, Cacao còn có thể nhìn thấy ba sao, mẹ nói ba là siêu nhân, là siêu nhân.”

Thẳng đến cuối cùng, Cacao vẫn luôn nhắc mãi những lời này.

Bác sĩ ở cửa thấy một màn như vậy, không ngừng lau nước mắt, đau lòng không thôi, có vài người không đành lòng xem tiếp, tránh ở một bên khóc thút thít.

Ba của đứa nhỏ, rốt cuộc ở nơi nào!!

Ầm ầm ầm!

Giờ phút này, bên ngoài không trung bệnh viện, xuất hiện thanh âm gào thét của chiến cơ!

Toàn bộ người ở bệnh viện đều chạy ra ngoài, bao gồm bác sĩ phòng cấp cứu này! Bọn họ nhìn qua cửa sổ, thấy được một chiến cơ từ không trung vuông góc đáp xuống bãi đỗ xe bệnh viện, bá đạo đem ô tô trên mặt đất đập vụn!

Rồi sau đó!

Phanh!

Một cái dáng người đàn ông đĩnh bạt tuấn lãng, một chân đá bay của chiến cơ, anh mặc nhung trang Thanh Long, mang theo khí thế hủy thiên diệt địa, nhảy xuống chiến cơ, chạy thẳng vào obệnh viện, trong miệng hô to: “Cacao, ba đã trở lại!"

Ở phía sau anh, Long Bát trong Bát Đại Long Tướng của tổ chức Điện Thần bí ẩn lệ thuộc Phả Long Quân, cũng đi theo nhảy xuống chiến cơ, đi vào bệnh viện.

Toàn bộ bệnh viện, đều là hàn ý tận trời!

Tiêu Chiến xuất hiện ở cửa phòng cấp cứu, lúc anh nhìn thấy con gái mình nằm ở trên giường bệnh, cả người là máy, hơi thở yếu ớt, cả người anh lạnh lẽo, trái tim giống như bị người nắm bóp lấy một cái, đau đến tê tâm liệt phé!

“Ba, là ba sao? Ba rốt cuộc tới xem Cacao rồi, ba siêu nhân trở về xem Cacao."

Trên giường bệnh, Cacao hấp hối dùng hết sức nghiêng đầu nhỏ nhìn Tiêu Chiến sớm đã rơi lệ đầy mặt ở cửa, khóe miệng nở rộ ra một nụ cười đáng yêu, cái má lúm đồng tiền kia quả thực như được khắc ra từ một khuôn mẫu của Tiêu Chiến

“Cacao, con gái của ba.”

Tiêu Chiến thấy như vậy, trong lòng run rẩy dữ dội, nước mắt ngăn không được rơi xuống.

5 năm thân tình, quan hệ ruột thịt, Tiêu Chiến tràn đầy bi phẫn cùng tự trách!

“Ba ba, mẹ đã nói qua, ba là siêu nhân của Cacao, ba nhất định sẽ trở về xem Cacao, sẽ bảo hộ Cacao, Cacao không bao giờ là tiểu con hoang, Cacao rất vui vẻ."

Cacao cười, nói xong câu đó, cô bé chậm rãi nhắm hai mắt lại, dụng cụ theo dõi nhịp tim đập cũng phát ra âm thanh tích tích tích thật dài.

Bác sĩ ở cửa, giờ phút này nhìn thấy Tiêu Chiến xuất hiện, còn có lời nói cuối cùng của Cacao, tất cả đều thương tâm khóc lớn, không ngừng lau nước mắt.

Thật đáng thương.

Thời khắc cuối cùng, cô bé kia rốt cuộc gặp được ba mà mình vẫn luôn chưa từng gặp qua.

"A a a!"

Nhưng là, rõ ràng đã ở trước mắt giờ lại muốn âm dương cách biệt, lại lần nữa chia lìa.

Tiêu Chiến bị phẫn nổi giận gầm lên một tiếng, trên người bỗng nhiên bạo khởi lệ khí tận trời, anh trực tiếp vọt vào đấm ba gã ngăn ở trước người, toàn bộ tam quyền oanh phi, ba người đó từ cửa sổ rơi xuống, phanh ba tiếng rơi vào mặt đất, ngã vào trong vũng máu loãng!

Rồi sau đó, Tiêu Chiến vọt vào đi, bùm một tiếng, quỷ một gối ở trước giường bệnh, lệ nóng doanh trong, không ngừng vuốt ve đầu nhỏ Cacao: “Cacao, ba ba đã trở lại, con mở to mắt nhìn ba đi, nhìn ba đi!”

“Phốc!”

Một ngụm máu đen phun ra, tâm thần Tiêu Chiến quá kích động, thương thế đọng lại đã lâu trong cơ thể giờ phút này toàn bộ bùng nổi

“All! Con gái của ba! Ba sẽ không để con chếtIII Baba sẽ không để con chết!”.

Tiêu Chiến nổi giận gầm lên một tiếng, ngửa mặt lên trời thét dài, rồi sau đó, anh bế Cacao từ trên giường bệnh lên tới, cả người Cacao đều là máu đã chết lâm sàng, cử như vậy bị anh gắt gao ôm vào trong ngực.

“Phanh!”

Ở cửa phòng cấp cứu, đột nhiên xông tới bảy tám người mặc vest đen cầm trong tay cái côn đang chuẩn bị vung nắm đấm lao lên. Tất cả bọn họ đều là người của Kim thiếu gia, nhìn thấy Tiêu Chiến, đám người trực tiếp rỗng giận hai tiếng: “Mẹ nó! Lên cho tôi! Dám vi phạm mệnh lệnh của Kim thiếu gia, trực tiếp loạn côn đánh chết!”

“Oanh!”

Hai mắt Tiêu Chiến màu đỏ tươi, trên người chợt bộc phát ra lửa giận vô cùng cùng sát ý vô tận. Sát ý này khiến bầu trời bên ngoài bệnh viện cũng nhanh chóng tối sầm xuống, mây đen nồng hậu từ bốn phương tám hướng kéo lại đây!

“Gϊếŧ!!”

Kiêu ngạo hét giận dữ một tiếng, giống như rồng ngâm, thanh thế chấn động toàn bộ bệnh viện!

Không cần Tiêu Chiến động thủ, bộ hạ phía sau anh mang đến, Bát Đại Long Tướng Điện Thần Long. Long Nhất đến Long Bát vừa đến tuy hơi giật mình nhưng cũng nhanh chóng ra tay, hướng về phía tên mặc vest đen kia, chỉ khoảng nửa khắc, những người đó toàn bộ đều ngã xuống vũng máu.

Những bác sĩ giờ phút này đứng ở cửa, trong mặt đều tràn ngập nước mắt cùng hoảng sợ, nhìn Tiêu Chiến đầy người sát ý ôm cả người Cacao đều là máu, tử trước mặt bọn họ đi ngang qua.

Phía sau anh, Long Bát mới vừa gϊếŧ xong đám thủ hạ của Kim thiếu gia, giống như sát thần địa ngục hộ vệ ở phía sau Tiêu Chiến.

Chính là, Tiêu Chiến vừa mới đi được vài bước, dưới chân quỳ xuống một cái, lại lần nữa phun ra một ngụm máu đen, anh trực tiếp ôm Cacao, quỳ gối thật mạnh xuống trên mặt đất.

“Chủ soái!”

Long Nhất nhanh chóng tiến lên, đỡ lấy Tiêu Chiến, nhìn thấy trong miệng Tiêu Chiến không ngừng phun máu, hai mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm ra ngoài cửa, nói: “Truyền quân lệnh của tôi! 30 vạn Phả Long Quân! Điều khỏi Bắc Lương! Bằng tốc độ nhanh nhất chạy tới Tô Hàng! Lại truyền Thần Long Lệnh của tôi! Tử Đại Long Tôn! 3000 Hộ Long Kỵ! Mặc kệ là đang ở đâu, không tiếc bất kỳ đại giới nào! Nhận lệnh bổn soái xuất hiện ở Tô Hàng!”

“Phốc!”

Nói xong mấy câu, Tiêu Chiến trực tiếp cúi đầu ngất đi nhưng dù có như thế, anh vẫn như cũ duy trì bộ dáng quỷ một gối xuống đất, gắt gao ôm Cacao, trong miệng tràn đầy máu tươi, một giọt một giọt nhỏ giọt ở trên người Cacao, dung hòa với máu với cô bé.

Một khắc đó, từ Long Nhất đến Long Bát, toàn bộ tức giận!

“Chủ soái!”

“Chủ soái!”

Cùng lúc đó, ở Bắc Lương xa xôi tập trung 30 vạn Phá Long Quân, sau khi nhận được quân lệnh, toàn bộ trang bị võ trang, ba đường thủy, bộ, không, toàn bộ lao tới Tổ Hàng có quân khu Đông Nguyên

Mà Tứ Đại Long Tôn chấp hành bí mật nhiệm vụ ở các nước khác nhau, cùng 3000 cao thủ Hộ Long, toàn bộ bạo phát tận sát ý trời, hướng về nước Long, kiếm chỉ Tô Hàng!