Lục Mãn mang theo Lý Tú Lan sải bước rời đi, những người nghe được cuộc nói chuyện của Lý Tú Lan cùng Lục Mãn nhìn thấy hai người rời đi, mọi người bắt đầu bàn tán, em trai của Lý Tú Lan xảy ra chuyện gì, không phải thật sự gặp quỷ chứ?
“Mọi người không làm việc sao, không muốn công điểm?”
Trần Tú Phương thấy mọi người càng ngày càng hưng phấn, bà lạnh giọng lên tiếng, mọi người cũng vội vàng giải tán, nói giỡn, lúc này ai cũng không dám cãi lại Trần Tú Phương, Lục Mãn là người biết bói toán, ai biết khi nào bọn họ gặp phải chuyện không giải quyết.
Lúc này đắc tội Trần Tú Phương, đây là chuyện mà một tên ngốc mới có thể làm.
Lục Mãn không biết một câu nói của mẹ mình liền doạ chạy những người đang nói ra nói vào, cô về đến nhà tháo xuống chuông trấn linh hồn và cả thanh kiếm đồng mình mua xuống rồi đi ra ngoài.
“Tiểu Mãn?” Nhìn thấy đồ vật trong tay Lục Mãn, trái tim hoảng hốt của Lý Tú Lan cũng bình tĩnh trở lại, Lục Mãn cũng chú ý tới Lý Tú Lan thay đổi, cô cười với bà ấy: “Thím, chúng ta đi thôi.”
Cô phải nhanh chạy tới nhìn xem, nếu như thực sự có chuyện gì, cô cần phải xử lý nhanh, đồng thời cô cũng phải xác định cô dâu mới kia rốt cuộc là chuyện như thế nào, còn có thế giới này rốt cuộc có ma quỷ hay không, đây mới là chuyện cô muốn biết nhất.
“Được.” Lý Tú Lan lôi kéo tay Lục Mãn, sải bước vội vàng đến nhà nhà mẹ đẻ, trên đường đi hai người họ không nói một lời, Lục Mãn đang tự hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mới có thể khiến cô dâu mới bái đường xong liền chết, còn Lý Tú Lan lại hy vọng nhanh đến nhà mẹ đẻ, để Lục Mãn nhìn xem rốt cuộc là chuyện như thế nào.
Vì vậy, hai người họ chỉ mất chưa đầy nửa giờ để đến thôn họ Trần, khi cô tới rồi cửa thôn họ Trần, cô nhíu mày.
Nơi này thoạt nhìn giống như là bảo địa phong thủy, nhưng không biết vì sao, Lục Mãn luôn cảm thấy có gì đó không đúng.
“Làm sao vậy?”
Lý Tú Lan thấy Lục Mãn đứng ở cửa thôn không đi, bà ấy lo lắng nhìn Lục Mãn.
Lúc này cô mới nhớ ra chuyện cha mẹ mình bị cậu cả thay đổi mệnh.
“Không có gì, chúng ta đi đến nhà mẹ đẻ thím trước đi.”
Lục Mãn rũ mắt xuống, áp chế nghi hoặc trong lòng, đồng thời cũng đề cao cảnh giác với thôn trang này hơn.
Không biết vì sao, cô mơ hồ cảm thấy có chút bất an, nhưng cũng không biết rốt cuộc là vấn đề gì.
Tuy nhiên, điều quan trọng nhất bây giờ là đến nhà mẹ đẻ Lý Tú Lan nhìn xem trước.
Nhìn xem bên kia đang có chuyện gì xảy ra.
“Ừ.”
Lý Tú Lan mang theo Lục Mãn tới nhà mẹ đẻ, khi vừa đến nhà mẹ đẻ, Lục Mãn lại lần nữa nhíu mày.
“Làm sao vậy?”
Mỗi lần nhìn thấy Lục Mãn cau mày, Lý Tú Lan lại cảm thấy bất an.
“Đi vào trước rồi nói.”
Lục Mãn cau mày nói, Lý Tú Lan mang theo Lục Mãn vào sân, sau khi vào sân, Lục Mãn thấy rất nhiều người vây xem, cô lại nhíu mày.
“Đều nhường đường, nhường một chút.”
Lý Tú Lan kéo Lục Mãn vào phòng, Lục Mãn liếc mắt một cái có thể thấy được tình hình trong phòng.
Cô nhìn thấy cô dâu mới nằm trên mặt đất, bên cạnh lại có người xô đẩy đánh đập, cô lại nhíu mày.
Cô nhìn xung quanh một lúc, và khi nhìn thấy một người trông quen trong đám người xem, cô lại cau mày.
“Đều dừng tay.”
Lý Tú Lan thấy cảnh tượng hỗn loạn như vậy, cô dâu nằm trên mặt đất, sắc mặt bà ấy cũng có chút khó coi, dù sao cô dâu cũng đi rồi, cũng không thể để mặc nằm trên mặt đất.