Yêu Không Thể Yêu

Chương 181

Sau đó, vì chứng cứ chưa đủ nên bị đẩy lại để thẩm định sau. Trang Dật Thần thú nhận mọi thứ, nhưng không thừa nhận đã tiêm virus vào người tôi, mà là khi đi chơi bên ngoài cùng Châu Tư Dĩnh, không cẩn thận tiếp xúc với người bệnh, nên mới để chuyện này xảy ra.

Rõ ràng là thời gian phát bệnh của Châu Tư Dĩnh sau tôi, còn tìm được tên virus, bây giờ mọi thứ đều thay đổi rồi.

Tôi thực sự không biết đối phương đã chi bao nhiêu tiền mới có thể thay đổi kết quả như vậy. Nếu lập luận của họ được công nhận thì có nghĩa chuyện này chỉ có thể bồi thường tài chính.

Nhưng thứ tôi không cần nhất chính là tiền.

Tôi lập tức nổi giận lao về phía Trang Dật Dương, “Những chứng cứ này rõ ràng đã được nộp lên, có phải là anh làm không? ©ó phải không?”

Tôi không nghĩ được ai khác, chỉ có thể nghĩ tới một người duy nhất chính là Trang Dật Dương, có phải ông nội anh ấy đã nói gì đó, nên chuyện chắc như định đóng cột thế này cũng có thể thay đổi.

“Anh không có!” Trang Dật Dương lập tức phủ nhận nhưng không giống như trước, liên tục tỏ ra muốn đối phương phải trả giá đắt.

“Vị trí chủ tịch hội đồng quản trị của anh không liên quan đến chuyện này sao?” Tôi nghi ngờ anh ấy không phải không có chứng cứ, anh ấy là một người có tiền án, vì vị trí này mà khiến tôi và con chịu uất ức hết lần này đến lần khác.

Hôm ông Trang đến, anh ấy đã từ chối, nhưng sau lưng bọn họ không có giao dịch gì sao?

Cuộc đời của con gái tôi, đối với bọn họ, thậm chí còn đáng để Trang Dật Thần hoặc Châu Tư Dĩnh ngồi tù mấy năm! Nếu anh ấy làm cho Trang Dật Thần trắng án nhưng đưa Châu Tư Dĩnh vào tù, tôi sẽ không trách anh ấy.

Bây giờ Châu Tư Dĩnh đang sống yên ổn, Trang Dật Thần cũng sắp được thả ra, nhưng con gái tôi lại phải chịu khổ cả đời, di chứng của bệnh bại não, không đơn giản chỉ là bị tổn thương về dung mạo.

Bất kể là sự phát triển cơ thể hay trí tuệ, đều sẽ bị ảnh hưởng cực lớn. Dù bên Mỹ có thể phẫu thuật, phẫu thuật vô cùng thành công, cũng không thể để con bé hồi phục được như những đứa trẻ bình thường.

Lẽ nào Trang Dật Dương không hiểu những điều này sao?

“Không có!” Trang Dật Dương lại phủ nhận lần nữa, nhưng không kiên quyết lắm.

“Anh đúng là khiến tôi quá thất vọng, Trang Dật Dương!” Tôi không muốn nghe anh ấy nói nữa, một người đàn ông có thể hèn hạ đến mức độ này, †ôi còn nói gì được nữa?

Liêu Phàm từng nói có thể giúp tôi, tôi không cần anh ấy đưa tôi đi Mỹ làm phẫu thuật cho con bé nữa. Nhưng những tổn thương mà bọn họ gây ra cho con gái tôi, không thể cứ như thế là xong.

Không phải ông Trang muốn tôi đưa con về nhà sao? Vậy tôi sẽ đi, tôi không ở cũng phải để cho bọn họ sống không yên.

Trang Dật Thần trở về, tôi muốn xem xem sau khi ước mơ của cậu ta thành hiện thực, có cùng Châu Tư Dĩnh tương thân tương ái cả một đời được hay không?

“Lâm Tĩnh Văn, cảnh sát không phải nơi mà nhà họ Trang có thể chỉ phối, cũng không phải nơi mà nhà họ Châu có thể làm xăng làm bậy. Cho nên chuyện này xuất hiện thay đổi, chỉ có thể là đối phương đã làm chứng cứ giả!” Trang Dật Dương níu lấy tay tôi, cô gắng giải thích rõ chuyện này.

“Đừng động vào tôi!” Ghê tởm! Một người đàn ông vì sự nghiệp mà có thể đem phụ nữ và trẻ em ra giao dịch, tôi đúng là mùi! Có lần thứ nhất còn chưa chừa, vẫn ngu ngốc để có lần thứ hai, thứ ba xảy ra.

Tóm lại, anh ấy đã lừa dối tôi bao nhiêu chuyện?