"Có thể" Đường Duật Thành ngắn gọn trả lời, giống như là nhìn ra mẹ An không muốn lại nói "Sau khi kết hôn, Tiểu Hạ có thể thường xuyên trở về thăm cha mẹ, ta có thời gian cũng sẽ mang Tiểu Hạ trở về hoặc cha mẹ có thể chuyển tới chỗ chúng ta sống." Khi cha An mẹ An đồng ý chuyện kết hôn hắn lập tức thay đổi quyết định.
"Chúng ta sẽ không đi quấy rầy đôi vợ chồng trẻ các ngươi, cũng không nỡ xa với những hàng xóm láng giềng trong tiểu khu, vậy thì các ngươi có rảnh thì thường xuyên trở về a." Mẹ An nói.
Sau những gì Đường Duật Thành nói tâm trạng của mẹ An lập tức thay đổi, nghĩ thầm cũng là cùng một cái thành phố coi như con gái trưởng thành dọn ra ngoài ở mà thôi. Huống hồ có thêm một người con rể ưu tú như vậy giống như đột nhiên có thêm một đứa con trai dù thế nào cũng là chuyện tốt.
———————
Sau khi ăn trưa xong, An Sơ Hạ bị cha An đuổi ra ngoài, để cho cô cùng Đường Duật Thành đi lĩnh giấy chứng nhận. Đi trên đường, An Sơ Hạ tức giận hất hàm oán giận nói "không phải để cho anh nói chỉ là bạn trai tôi mà thôi sao? Sao anh lại nói với cha tôi hôm nay muốn cùng tôi đi lĩnh chứng?"
"Ta chỉ đáp ứng cô không để cha mẹ biết rõ chúng ta kết hôn trong nháy mắt chứ không có đáp ứng cô nói hôm nay không thể lĩnh chứng." Hắn lãnh khốc nghiêm mặt nói. Thân là quân nhân bắt hắn nói dối đã là cực hình còn dám bắt bẻ. An Sơ Hạ suýt nữa thổ huyết mắng to "lừa đảo! Vậy còn không giống kết hôn chớp nhoáng."
"Chúng ta là quan hệ bạn trai bạn gái hẹ hò được năm tháng." Đường Duật Thành nhắc nhở cô, hắn vì cô mà bịa đặt ra chuyện tình của bọn họ. An Sơ Hạ khó khăn nhìn hắn chằm chằm muốn khóc, người đàn ông này quá âm hiểm, gian trá, xấu bụng, lòng dạ quá sâu, cô về sau sẽ bị khi dễ lập tức không còn sót lại một chút cặn.
"Lên xe." Hắn mở cửa ghế phụ lái ra lệnh cho cô.
"Đi nơi nào? Đừng quên chúng ta đã lĩnh chứng rồi, cha mẹ tôi lại không có đây không cần diễn nữa." An Sơ Hạ cảnh giác hỏi đồng thời nhắc nhở hắn chuyện lĩnh chứng đích thực. Còn may trước khi cử hành hôn lễ đều có thể ở nhà không cần đến nhà hắn. Cô dự định tự mình ở bên ngoài đi dạo một vòng và sau đó về nhà khi trời tối.
"Chọn nhẫn cưới." Đường Duật Thành lạnh lùng phun ra ba chữ.
"Hả? Không cần, không cần." An Sơ Hạ vội vàng cự tuyệt. Chọn cái gì nhẫn cưới cô cũng không muốn nhìn thấy nó liền nhắc nhở cô đã là phụ nữ kết hôn. Không xứng đáng.
"Tự cô lên xe hay ta động thủ?" Hắn cho cô hai lựa chọn.
Uy hϊếp! Trần trụi uy hϊếp!!!
An Sơ Hạ phẫn nộ giậm chân một cái, chọn nhẫn cưới phải không? Chọn liền chọn, cô đến lúc đó chọn mấy kiểu kim cương lớn nhất đắt tiền nhất, để anh ta trả. Kim cương là vĩnh cửu, mấy chốc liền phá sản!
"Tôi thích đồ trang sức do tập đoàn quốc tế Kr.C thiết kế chế tạo, nhẫn cưới muốn mua liền đến cửa hàng trang sức của Kr.C." Cô gay gắt nói. Hắn nói hắn là quân nhân như vậy trong miệng hắn " tài sản trăm tỷ nhất định là giả, và chiếc Rolls Royce này nói không chừng cũng là mượn hoặc thuê tới giả bộ. Rốt cuộc, nếu hắn thực sự muốn trở nên giàu có như vậy, hắn ta đã bị báo cáo và điều tra nghiêm trọng từ lâu.
Hừ! Dám lấy cô ấy trong một cuộc hôn nhân chớp nhoáng? Tốt hơn là chuẩn bị cho sự phá sản.
Tập đoàn quốc tế Kr·C được thành lập bởi một gia tộc rất lâu đời— Đường thị, Đường thị là gia tộc được xưng là đệ nhất hào môn ở kinh thành thậm chí nước R. Mà chủ tịch hiện tại của Tập đoàn Quốc tế Kr.C là Đường Mặc Kình, nam thần của cô. Tập đoàn quốc tế Kr.C tham gia vào nhiều lĩnh vực bất động sản, hàng không, trang phục, hàng xa xỉ các loại……
Đồ trang sức của nó cam kết tạo ra những tác phẩm thủ công hàng đầu thế giới được vinh dự xa xỉ giới nghệ thuật ảnh hưởng vô cùng lớn càng không thể đo lường. Giá của bất kì món đồ trang sức thủ công nguyên chất nào cũng khiến người ta kinh ngạc.
Đường Duật Thành dùng ánh mắt sắc bén lạnh lùng liếc nhìn cô một cái quay đầu xe lái về phía cửa hàng trang sức chính…
Nửa giờ sau.
Chiếc Rolls Royce màu đen chậm rãi dừng lại tại Khu mua sắm đệ nhất quốc tế. Sau đó Đường Duật Thành mang theo An Sơ Hạ đi vào trung tâm mua sắm, đi thang máy lên thẳng lên tầng của cửa hàng trang sứ Kr.C.
"Nhị thiếu gia" Quản lý trưởng cửa hàng trang sức kinh ngạc nhìn Đường Duật Thành đi tới vội vàng nghênh đón, áp chế những nghi hoặc trong lòng cung kính nói: " nhị thiếu gia, xin hỏi có khả năng gì giúp đỡ được ngài?"
"Mang lão bà ta tới chọn nhẫn cưới." Đường Duật Thành lạnh lùng nói đồng thời tiết lộ thân phận của An Sơ Hạ. Cửa hàng trưởng nghe vậy chấn kinh đến cái cằm đều không khép được. Không không không, nghe đồn nhị thiếu gia không thể đυ.ng vào phụ nữ sao? Ánh mắt ngơ ngác đánh giá lại người phụ nữ bên cạnh Đường Duật Thành. Cô mặc một chiếc váy màu hồng gấm dài đến gối, dáng dấp ngũ quan ngược lại rất tinh xảo, ẩn ẩn mang theo một chút ngây thơ thanh thuần. Khuôn mặt mộc không trang điểm, lông mày như trăng khuyết, mắt như vì sao, cái mũi cao thẳng môi như son da như mỡ đông… một mái tóc đen nhánh mềm mại sáng bóng buông xoã nhẹ nhàng. Nhị thiếu gia và người phụ nữ này đứng chung một chỗ, một nhu một cương, một yếu một mạnh, một già một non…
…Khụ khụ nhị thiếu gia không già không già, vẫn còn trẻ. Nói tóm lại hai người vẫn rất xứng.
Lấy lại tinh thần, cửa hàng trưởng vội vàng dẫn Đường Duật Thành đến khu vực bán nhẫn. "Nhị thiếu gia, mời đi lối này,… Tất cả các kiểu dáng nhẫn do Quốc tế Kr.C tung ra chúng đền có ở trụ sở chính."
An Sơ Hạ đứng một bên yên lặng nghe cửa hàng trưởng nói, nhíu chân mày: hắn gọi Đường Duật Thành là nhị thiếu gia? Nghe bộ giáng giống như lai lịch không ít. Bất quá cô nghĩ lại, xét từ khí chất của Đường Duật Thành xem ra hắn không phải quân nhân bình thường, ở trong quân đội ít nhất là cán bộ các loại như vậy liền giải thích được cửa hàng trưởng vì cái gì gọi hắn là nhị thiếu gia. Bởi vì đồng dạng người có chút quyền thế đều sẽ cho mình một biệt danh để ra oai bên ngoài.
"Ưa thích kiểu nào, tự mình chọn." Đường Duật Thành đem quyền lựa chọn giao cho cô. An Sơ Hạ dùng đôi mắt trong veo ôn nhu đầy thâm ý liếc hắn một cái. Chọn liền chọn!
Trong quầy, dưới ánh sáng đèn mạnh mẽ chiếu xuống, An Sơ Hạ cảm thấy mắt mình sắp bị vô số viên kim cương lớn nhỏ này làm chói mắt. Giả vờ nhìn một hồi lâu, tròng mắt giảo hoạt nhất chuyển, An Sơ Hạ chỉ vào một nhẫn có viên kim cương hình quả lê màu hồng 13,14 carat xung quanh chiếc nhẫn khảm kim cương vỡ, miệng đặc biệt ngọt hô "chồng, em muốn cái này, cái này thật đẹp."
"Được, gói lại đi" Đường Duật Thành không chút do dự gật đầu, đối với cửa hàng trưởng phân phó nói.
"Vâng." Cửa hàng trưởng tự tay làm động tác lưu loát đem chiếc nhẫn kia bọc lại. Thầm nghĩ cô vợ nhỏ của nhị thiếu gia này quả nhiên có ánh mắt…
An Sơ Hạ vốn chỉ muốn hù doạ Đường Duật Thành mới cố ý chỉ món đắt tiền nhất thật không nghĩ đến ngược lại bị sự giàu có của hắn doạ thảm. Chiếc nhẫn kim cương lớn đó trị giá khoảng 5.27 ức a, cô đã thấy nó trên một tạp trí trước đây nói là bảo vật của cửa hàng.
"Còn cần đồ trang sức gì nữa? Tiếp tục chọn." Đường Duật Thành nói với cô đang sững sờ. Sau khi hắn nói những lời này, An Sơ Hạ lấy lại tinh thần và nhận ra rằng cô tới đây vì muốn đánh bại hắn phá sản. Thế là tràn đầy tinh thần chiến đấu, cô hỏi: "Anh xác định mang đủ tiền tới?"
Cửa hàng trưởng ở một bên nghe âm thầm cảm thấy buồn cười, cô vợ của nhị thiếu gia này thú vị thật, cửa hàng trang sức quốc tế Kr.C này do nhà nhị thiếu gia mở có từng thấy đến lấy đồ của nhà mở còn cần tiền sao?