Ngoại Tình

Chương 63

Diệp Chân thẹn thùng phát hiện bên dưới mình chảy ra một dòng dâʍ ɖị©ɧ. Rõ ràng là ngoài miệng cùng trong lòng đều nói không cần nhưng thân thể lại vẫn thật thành thực.

- Duẫn Đông, anh nhẹ chút.

- Được, anh sẽ nhẹ nhàng.

Tần Duẫn Đông thở dốc cúi đầu, đầu lưỡi ấm áp trượt từ bộ ngực cô một đường đi xuống bụng nhỏ.

- Chân Chân, anh muốn quá, em có muốn anh không?

Hô hấp anh dần trầm trọng, Diệp Chân nhìn anh ngậm đầṳ ѵú hồng mai, một bàn tay xoa vυ' lớn, cả người run rẩy.

- Chân Chân, có muốn anh không?

Tay anh vỗ về lên toàn bộ da thịt cô, lúc vết chai trên lòng bàn tay lướt qua, dấy lên từng trận run rẩy của cô.

- A ... muốn anh ...

Lúc anh đem chân cô tách ra, hoa viên bí ẩn ướŧ áŧ lộ ra trước mắt anh, đầu lưỡi linh hoạt thô bạo dò xét vào.

- A ...

Diệp Chân lại anh anh kêu lên, bụng nhỏ run rẩy, hoa huyệt mẫn cảm, lúc này dâʍ đãиɠ mà cuộn vào với đầu lưỡi của anh, dâʍ ɖị©ɧ chảy ra càng nhiều.

Cô bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ muốn chạy trốn, lại bị cánh tay cường tráng của anh áp chế, nơi riêng tư mẫn cảm bị đầu lưỡi ấm áp của anh dã man mà quấy. Kí©ɧ ŧɧí©ɧ tới chỗ sâu nhất trong thân thể, như có dòng điện chạy khắp nơi tán loạn.

- Duẫn Đông.

Diệp Chân khóc thút thít, chỉ cảm thấy trước mắt tia lửa văng khắp nơi. Cô không nhịn được đưa eo thon, mông cong không ngừng đưa đẩy đem nơi riêng tư đưa qua đi, quên hết mà đón ý hùa theo anh.

- Đừng vội a.

Tay Tần Duẫn Đông đỡ bụng cô, đầu lưỡi đưa đẩy chỗ hoa khẩu, u kính bên trong có bao nhiêu mất hồn, mới nghĩ một chút côn ŧᏂịŧ đã cứng ngắc.

Anh đỏ mắt, nhìn cô gái yêu mị dưới thân, hoa viên tư mật đã đầy nước, mang thai sau kêu lên càng giống mèo con làm nũng, câu nhân đoạt phách.

- Duẫn Đông, em nóng quá...

Toàn thân Diệp Chân đều mẫn cảm đến phát run, tiểu huyệt dâʍ đãиɠ dưới môi lưỡi của anh rùng mình, tay cô dùng sức ôm lấy cổ anh.

- Còn muốn, em còn muốn ...

Không biết có phải ảo giác của mình hay không, mang thai sau ngực cảm giác căng lên rất nhiều, Diệp Chân hư không nắm lấy hai đầṳ ѵú cứng rắn không ngừng đè ép xoa nắn.

- Duẫn Đông... đi vào đi.

Tần Duẫn Đông nhìn phía dưới cô cũng đủ ướŧ áŧ, cánh hoa run rẩy co rút lại, con mắt hồng từ tiểu huyệt nhìn lên, đem dươиɠ ѵậŧ thô to chậm rãi đưa vào trong huyệt.

Tiểu huyệt chật hẹp cắn chặt côn ŧᏂịŧ anh, Tần Duẫn Đông tránh bụng cô ra, ở đường đi ướt nhẹp kia nhẹ nhàng thọc vào rút ra.

- Chặt quá.

Mới có bao lâu chưa tiến vào tiểu huyệt cô, bên trong thịt non càng thêm nóng bỏng ôm lấy sưng to của anh. Tần Duẫn Đông kêu rên, bị Diệp Chân cắn đến da đầu tê dại, ôm cô trở mình, để cô cưỡi lên người mình, chính mình nằm trên giường, đôi tay để trên đầu giường.

Quần áo hai người đã rơi rụng đầy đất, trên người Tần Duẫn Đông chỉ có một cái áo sơ mi nhăn nhúm, Diệp Chân đã trần như nhộng, lần đầu tiên từ trên cao mà nhìn xuống anh.

- Ưʍ...

Cảm giác được cây đồ vật lớn ở trong cơ thể mình cọ xát qua lại, thân thể Diệp Chân càng ngứa, chống lên cơ bụng anh bắt đầu trên dưới trái phải lắc lư, làm cho côn ŧᏂịŧ trong cơ thể cọ xát mỗi tấc trong vách thịt, chơi đến mức tận cùng.

- Ưm ... a ... Thật lợi hại ...

Tư thế như vậy, kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá độ, làm hai mắt cô đẫm lệ mê mang.

- A a ...

Đầṳ ѵú tròn trịa của cô ở trước mặt anh không ngừng rung động, hai viên đầṳ ѵú hồng mai đỏ bừng sưng to mà đứng thẳng lên, làm anh muốn ăn.

Tần Duẫn Đông đem gậy dài đưa vào cơ thể cô, nâng eo cô lên rồi hạ xuống, loại đưa đẩy không tự khống chế được làm Diệp Chân ý loạn tình mê, đồ vật của anh thật quá lớn.

- Chậm một chút ... Chậm một chút ...

Động tác kịch liệt làm cả giường đều rung lên, kɧoáı ©ảʍ cực hạn làm cô cơ hồ hít thở không thông, than nhẹ, đem môi đến trước mặt anh.

- Mệt mỏi?

- Anh thật lợi hại ...

Tay Diệp Chân vuốt ve vai bóng loáng của anh, cả người khô nóng vặn vẹo trên người anh, ngửi hơi thở gợi cảm trên người anh. Tần Duẫn Đông nhìn môi cô, gầm nhẹ một tiếng, từ trên giường ngồi dậy, câu lấy lưỡi cô giao triền, một bàn tay chống ở đằng sau.

Tư thế biến hóa như vậy, đồ vật xâm nhập trong cơ thể cô càng thêm cuồng dã thậm chí có chút thô lỗ, kích liệt như vậy làm Diệp Chân có chút chịu không nổi.

- Nhẹ một chút ...

Trong đầu Tần Duẫn Đông còn lý trí, ôm cô chậm lại chốc lát, vốn định cắn răng đem lửa nóng từ trong thân thể cô chậm rãi rút ra, lại nghe thấy cô khóc rên như mèo động dục.

- Thật là khó chịu ...

Hư không trong thân thể không có cách nào đền bù, Diệp Chân nhịn không được dùng ngón tay đẩy hoa môi ra, chủ động nâng mông lên đi hút lấy dươиɠ ѵậŧ lớn của anh, lại lần nữa nuốt cực đại của anh vào.

- Em muốn ...

Bộ dáng kia, vừa tao vừa mị.

- Tiểu da^ʍ phụ, trong bụng mang thai con của anh, còn muốn ngậm dươиɠ ѵậŧ anh nữa.

Mồ hôi Tần Duẫn Đông không ngừng tuôn rơi, bàn tay đỡ eo cô, sợ cắm hỏng cô, để cô có thể tự do khống chế lực đạo làm chính mình thoải mái.

- Ưm ... chán ghét.

Diệp Chân đầy mặt tao hồng, phía dưới ngậm dươиɠ ѵậŧ anh, thật muốn anh kịch liệt như bình thường mà cắm cô.

Tần Duẫn Đông hôn theo sườn mặt cô hướng lên trên, môi gợi cảm vuốt ve sau tai cô, nhìn cô phong tình vô hạn ngửa đầu.

Cọ xát như vậy có chút khó nhịn, Diệp Chân bất mãn mà ưm, làm Tần Duẫn Đông đỏ mắt gia tăng động tác, đem cô chụp đến run mông.

- A a a a ...

Tần Duẫn Đông duỗi tay đem eo mông cô cố định trong tay mình, trong lòng bàn tay đều dâʍ ɖị©ɧ ướt dầm dề của cô, thân thể Diệp Chân càng thêm mẫn cảm nhu mị.

Anh không ngừng thở dốc, cảm giác mệnh mình đều đặt trong thân thể cô, bắt đầu gia tốc đưa đẩy dươиɠ ѵậŧ.

- Thật da^ʍ, chờ bụng lớn hơn có phải còn muốn ăn dươиɠ ѵậŧ anh. Tiểu tao phụ, đàn ông bình thường như thế nào có thể thỏa mãn được em.

- A a a ...

Diệp Chân cảm giác hoa tâm co rút, ngón chân cuộn lên, như leo lên trên đỉnh cao, trong đầu ánh sáng trắng xẹt qua.

Dươиɠ ѵậŧ anh thật nhanh từ âʍ đa͙σ ướŧ áŧ đi ra ngoài, đem cô ôm vào trong ngực hôn môi, trên dưới vỗ về da thịt cô.

- Thế nào, có đau không?

- Không đau.

Tần Duẫn Đông hôn trán cô, vuốt ve lưng cô, nhìn cô lấy lại tinh thần, lại hôn lên môi cô.

Khả năng bởi vì mang thai, lần này kɧoáı ©ảʍ của Diệp Chân đặc biệt dài, ghé vào lòng ngực anh nửa ngày, cuối cùng mới mềm mại mà nằm trong lòng ngực anh.

- Anh mang em đi tắm rửa.

Diệp Chân nhẹ nhàng mà hừ một tiếng, thỏa mãn ôm cổ anh, khuôn mặt ửng hồng còn mang theo dư vị phong tình.

- Tiểu yêu phụ, vừa mới không phải là thật da^ʍ sao?

Trên người Tần Duẫn Đông còn cứng rắn, nghĩ thầm lúc này mới ba tháng, đằng sau còn mấy tháng nữa, chờ sinh xong, anh không sinh nữa.

- Không cho nói nữa.

Diệp Chân nghe anh cợt nhả, cảm giác ngượng ngùng, sợ mình lại không khống chế được muốn làm với anh. Tần Duẫn Đông dỗ vài câu, ôm cô vào phòng tắm.