Ngoại Tình

Chương 31

- Lần trước em tới phòng nghỉ của tôi, lúc tôi nấu cơm liền nghĩ muốn thao em như thế này.

Tần Duẫn Đông làm cho cô gái chống lên bồn rửa bát, tứ chi phát run, thiếu chút cả người đều nằm sấp xuống đất. Côn ŧᏂịŧ sưng to thô dài của anh chôn trong thân thể cô, cưa như thế mà đỉnh trực tiếp đến điểm G của cô, quét làm cho cô gái liên tiếp cao trào, chóp mũi chảy đầy mồ hôi. Dươиɠ ѵậŧ còn đang không ngừng trướng lên, nghiền áp đến chỗ sâu nhất trong chỗ thịt non ngứa nhất, làm cho dâʍ ŧᏂủy̠ Diệp Chân phun ra, chỉ có thể dựa vào trên côn ŧᏂịŧ của anh.

- Bảo bối, nếu làm vỡ bát sẽ phải chịu trừng phạt, cẩn thận một chút.

Bàn tay người đàn ông vòng dưới nách của cô chống đỡ thân thể cô, môi hôn dày đặc dừng trên sườn mặt cùng lỗ tai cô, thở ra khí nóng.

- Ngoan, mau cầm bát rửa sạch đi.

- Ân, anh thật xấu xa a a... Đừng cắm ân... quá nhanh... ha...

Diệp Chân thật vất vả mới đứng vững, run run cầm bát thả xuống máy sấy bát, mẫn cảm nhận ra côn ŧᏂịŧ lớn cùng với bộ phận thân thể mình nhợt nhạt cắm vào, cùng với lúc vừa mới áp đảo cô thô bạo cường thế mà cắm vào hoàn toàn không giống nhau, gió nhẹ mưa mỏng như thế càng tra tấn người.

- Chỗ nào hỏng rồi?

Môi âʍ ɦộ cùng mật cánh như bị qυყ đầυ hóa lỏng, người đàn ông thong thả mà đưa đẩy dươиɠ ѵậŧ, nhấm nháp kɧoáı ©ảʍ môi âʍ ɦộ mềm mại cùng mông vểnh kẹp chặt côn ŧᏂịŧ.

- Không cần...

Diệp Chân cảm giác côn ŧᏂịŧ vùi vào cơ thể mình ngày càng sưng to, kéo căng tường thịt mang đến cảm giác phiêu diêu dục tiên dục tử, rùng mình rửa bát.

- Từ bỏ được không? Bát muốn vỡ.

Diệp Chân thiếu chút đem bát trong tay ném vỡ, người đàn ông còn không buông tha cô, bàn tay xoa mông cô trong chốc lát, tiếp tục hướng lên vói vào trong áo sơ mi. Áo sơ mi bị đẩy lên trên ngực, hai điểm hồng mai đáng yêu lộ ra trong không khí, ngón tay người đàn ông không kiêng nể gì mà xoa vυ' lớn trong tay.

- Em nói không cần vậy từ bỏ.

Tần Duẫn Đông ngừng lại, lại không đem dươиɠ ѵậŧ rút ra, Diệp Chân rửa bát, cả người khô nóng.

- Ngoan, chỉ còn mấy cái nữa thôi, mau rửa sạch đi.

Diệp Chân ách lên một tiếng, bị hành vi xoa liếʍ vυ' của anh kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà run run, lại run rẩy cầm chén thả vào trong máy sấy bát. Côn ŧᏂịŧ vói vào sau nghiền áp đâm thủng hoa tâm non mềm, tựa như lửa đốt qua nóng cháy, Diệp Chân kẹp chặt thân thể, ngón chân vô thức mà cuộn lại với nhau.

- Có thích tôi ở chỗ này thao em không? Có thích đứng thao không?

Tần Duẫn Đông cảm giác Diệp Chân hôm nay so với dĩ vãng còn quan trọng, động tác niết vυ' càng thêm tàn nhẫn đè ép, dưới háng không ngừng luật động, kɧoáı ©ảʍ kịch liệt càng làm cho cô gái nói không ra một câu, thường bị anh thao đến nhón mũi chân lên.

- Nghe một chút dâʍ ŧᏂủy̠ phía dưới của em đều có thể rửa bát... Tôi nhéo đầṳ ѵú em, cứng như đá nhỏ, sướиɠ như vậy sao?

Tựa như muốn chứng thực điều gì, Diệp Chân thật dễ dàng nhìn thấy động tác của anh vuốt ve đầṳ ѵú sớm đã đứng thẳng của mình, ở giữa các ngón tay của anh không tránh được bị xoa bị niết. Diệp Chân cũng mặc cho anh ở huyệt khẩu chật hẹp của mình tùy ý đè ép ra vào, mỗi lần ra vào đều mang đến kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt. Cô cảm thấy linh hồn của mình đang như bay lên, chống ở trên côn ŧᏂịŧ. Nhón mũi chân như đang khiêu vũ, toàn bộ sức lực đều tập trung ở ngón chân vặn vẹo mà chạm tới mặt đất.

- Chịu không nổi?

Tần Duẫn Đông cảm giác được chân cô đang rung động, khó nhịn mà nhón mũi chân, tựa như muốn kiên trì không mềm xuống. Anh lại đem qυყ đầυ đè ép ở huyệt khẩu chật hẹp của cô, nháy mắt căng chặt huyệt khẩu, dươиɠ ѵậŧ bắt đầu biên độ nhỏ mà kí©ɧ ŧɧí©ɧ, đi đến chỗ sâu nhất của tiểu huyệt. Diệp Chân thậm chí có thể cảm nhận được nhịp đập của côn ŧᏂịŧ tựa như tim đập chôn trong thân thể cô, không chừng chỉ giây sau là đem cô chọc thủng.

- Rửa không nổi nữa.

Diệp Chân cuối cùng không chịu nổi nữa, chống lên bồn rửa bát như thế nào đều không cách ra được côn ŧᏂịŧ nóng bỏng phía sau, ngược lại càng sâu cọ xát cùng thọc vào rút ra. Hình ảnh này ở trong mắt Tần Duẫn Đông thật là dâʍ đãиɠ.

- Làm xong trước rồi rửa được không?

- Vặn đến dâʍ đãиɠ như vậy, có phải thật thích hay không?

Tần Duẫn Đông cũng có chút không chịu được gió nhẹ mưa phùn như vậy, chống lên bồn rửa bát, âm thanh căng chặt không được.

- Theo ý em, làm xong lại rửa.

Vừa nói xong, anh từ phía sau thật sâu mà cắm vào, Diệp Chân ách một tiếng bị anh đè nhã trên bồn rửa bát. Côn ŧᏂịŧ từ phía sau thật sâu mà đi vào, như muốn bổ mông cô ra, nóng rực chạm đến tận sâu trong tử ©υиɠ. Nơi đó như một cái miệng nhỏ không ngừng liếʍ mυ'ŧ mắt mã, Diệp Chân cảm giác dươиɠ ѵậŧ trong cơ thể mình tựa như so với vừa rồi càng sưng to. Tần Duẫn Đông ở phía sau bắt đầu dùng sức thọc vào rút ra, đôi tay chống lên bồn rửa bát đem cô gái vây trong lòng ngực mình, ở tiểu huyệt tùy ý ra vào. Diệp Chân sờ đến tay mang đồng hồ của anh, trên mu bàn tay gân xanh nổi lên, hoàn toàn xụi lơ trong ngực anh.

- A... A...

Diệp Chân nhịn không được rêи ɾỉ, theo bản năng đẩy mông vểnh, đem tiểu huyệt ướŧ áŧ hoàn toàn bại lộ trước tầm mắt anh, hoa tâm nóng như lửa.

- Quá sâu...

Diệp Chân cảm giác được côn ŧᏂịŧ của anh tựa hồ vói đến chỗ càng sâu, miệng tử ©υиɠ của cô giống như cái miệng nhỏ hút lấy cô thịt. Diệp Chân cuối cùng không ức chế được tiếng rêи ɾỉ trong cổ họng, lúc cao lúc thấp, trầm luân tại trận ân ái kịch liệt này.

- Làm đến tử ©υиɠ có phải không?

Anh duỗi tay đem tóc mai ướt của cô vén sau tai, côn ŧᏂịŧ vào càng sâu.

- Nhẹ một chút.

Đôi tay Diệp Chân bắt lấy bồn rửa bát, thiếu chút đứng không vững được, đổi lấy anh dày đặc hôn môi, tiếng nói âm nhu.

- Chân Chân, em tính khi nào ly hôn?

- Ân...

Diệp Chân lập tức tỉnh táo không ít, trong đầu vẫn có chút mơ hồ, không rõ vì sao anh chọn lúc này nói chuyện ly hôn.

- Em còn chưa nói với hắn.

- Lúc nào thì nói?

Tần Duẫn Đông nhéo lấy cằm cô, hôn nhẹ vụn trên cằm cô, Diệp Chân bị anh hôn đến không thở nổi.

- Ân?

- Trở rồi nói đi.

Diệp Chân bị anh như si mê mà hôn cằm cùng sườn mặt mình, không biết thế nào chột dạ, giống như mình bên ngoài có tình nhân bên ngoài không ngừng yêu đương vụиɠ ŧяộʍ, bây giờ bị tình nhân buộc phải ly hôn với chồng.

- Nói xong gọi cho tôi.

- Vâng.

Diệp Chân hàm hồ mà đáp một tiếng, cô thật ra còn chưa nghĩ ra sẽ cùng chồng ngả bài như thế nào, đang vì chuyện này mà đau đầu.

- Ngoan.

Người đàn ông rốt cuộc mỉm cười, đè nặng môi mỏng dọc theo môi cô bắt đầu hôn liếʍ.

- Nhớ kĩ, biết không?

Diệp Chân không hiểu sao có ảo giác sợ hãi. Nếu cô không ly hôn, Tần Duẫn Đông khả năng sẽ gϊếŧ chết cô. Diệp Chân nhìn dung nhan anh tuấn của anh trước mắt, trong lòng nhịn không được rùng mình.

- Ngô...

Người đàn ông rút ra cô thịt, mang một lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ, Diệp Chân bủn rủn vô lực mà chống lên bồn rửa bát, thân thể hư không không thôi. Trên mông cô có chút lạnh, hạ thể còn dính chất lỏng ướŧ áŧ của hai người, Diệp Chân vốn định ra phòng khách lấy giấy vệ sinh lau khô, tay người đàn ông lại thăm dò vào cánh hoa ướŧ áŧ, không ngừng đâm thọc, một bàn tay xoa vυ' trắng nõn của cô.

- Làm gì nữa...