Ngoại Tình

Chương 26: Hoa tâm bị Qυყ Đầυ bỏng rát từ phía sau cắm vào

Diệp Chân cùng Tần Duẫn Đông lại ở trong bồn tắm làm một lần, cô bị anh đè nặng thao đến hai chân tê dại, hai đùi phóng đãng mở rộng ra, tùy ý để dươиɠ ѵậŧ anh ra vào.

- Ân... ách... sâu quá...

Diệp Chân nhìn người đàn ông mặt lạnh tách chân mình ra tùy ý thao có một loại sung sướиɠ đến tận trái tim. Người đàn ông cường đại như thế đã trầm mê trong cơ thể mình. Toàn thân Diệp Chân đều là nước ướŧ áŧ, nhuộm dần da thịt, dưới ánh sáng càng thêm trong sáng bóng loáng, tựa như nàng tiên cá bị mắc cạn. Kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm Tần Duẫn Đông hận không thể chết trên người cô.

- Ngô...

- Ân... ân ân... Duẫn Đông, Duẫn Đông...

Đến thời điểm cao trào, Diệp Chân không ý thức mà kêu lên một câu, xụi lơ ở dưới thân anh.

- Ách..

Người đàn ông bỗng nhiên rên lên ngã xuống trên người cô gái, gân xanh trên cổ ẩn ẩn nhô lên, côn ŧᏂịŧ chôn ở thân thể cô gái thình thịch nhảy lên, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào tử ©υиɠ cô gái. Đây là lần đầu tiên cô gọi anh như vậy.

- Ân... ách, ân...

Diệp Chân bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ anh làm nóng đến thất thần, nhìn trần nhà bằng phẳng, thân thể thoải mái, tiếng thở dốc mang theo dục sắc nồng đậm.

- Thoải mái sao? Ân?

Tần Duẫn Đông nhìn ánh mắt mê ly của cô gái dưới thân đang không ngừng thở dốc không còn sức mà trả lời anh, cong môi không tiếng động mà cười. Người đàn ông đem nước đã bị vẩn đυ.c vô cùng xả đi, một lần nữa lấy nước sạch sẽ, bắt đầu rửa sạch uế vật trên người Diệp Chân. Nước ấm áp bao vây lấy thân thể mỏi mệt, Diệp Chân ở dưới nước ấm áp như thế sinh ra một loại mệt mỏi nồng đậm.

- Chân Chân?

Tần Duẫn Đông nhìn cô gái vô thanh vô thức mà phai ngủ rồi, ánh mắt cười nhạt vô thanh vô tức mà phai nhạt xuống, trong mắt là hắc ám vô cùng lạnh lẽo. Chờ đem cô gái cùng chính mình rửa sạch xong, Tần Duẫn Đông ôm cô gái bước ra bồn tắm, buông ra sau thay Diệp Chân kéo lại chăn, thuận tay cầm lấy khăn lông lau mặt. Sau đó xoay người vào phòng khách. Di động trên bàn trà không tiếng động mà sáng cả đêm. Tần Duẫn Đông nhìn đến tên Chương Cao Thành mắt đen tràn đầy ý cười lạnh.

Đêm nay trước lúc cùng Diệp Chân làʍ t̠ìиɦ, anh trước tiên đã đem điện thoại cô gái điều chỉnh đến chế độ im lặng, mặc kệ Chương Cao Thành gọi điện thoại như thế nào Diệp Chân đều không nghe thấy. Tuy Tần Duẫn Đông ghen ghét Chương Cao Thành, ghen ghét đến muốn phát cuồng, anh thậm chí muốn cho chính tai Chương Cao Thành nghe được thanh âm anh cùng Diệp Chân ở trên giường điên cuồng làʍ t̠ìиɦ. Để Chương Cao Thành biết Diệp Chân ở dưới thân anh có bao nhiêu mất hồn, lại bị anh cắm đến có bao nhiêu sướиɠ, đây là thứ mà tên phế vật như hắn cả đời đều không cho Diệp Chân được. Chứng giám tới đây là lần đầu tiên ăn đến Diệp Chân, Tần Duẫn Đông vẫn là không nghĩ có bất kì vướng bận gì quấy rầy.

Tần Duẫn Đông cầm lấy di động, nhìn 99+ kí lục trò chuyện, biên độ môi mỏng cười lạnh gia tăng không ít, đem kí lục trò chuyện Chương Cao Thành toàn bộ xóa đi. Xóa xong, người đàn ông đứng dậy về phòng, Diệp Chân nằm trên giường an tĩnh ngủ say, dưới chăn điều hòa là thân thể hoàn toàn trần trụi. Tần Duẫn Đông nhìn trên mặt cô gái là màu đỏ khi cao trào qua đi, như say rượu, không chỉ là thân thể được đến thỏa mãn, trong lòng cũng vậy.

Ngày hôm sau lúc tỉnh lại, Diệp Chân cảm giác toàn thân mình đều bị mở ra, giống như bị nghiền qua, chua xót trầm trọng thật sự. Diệp Chân vừa mở mắt, liền thấy mình nằm dựa vào một cái ngực trần trụi. Cô cùng Tần Duẫn Đông đều là trần như nhộng trơn bóng, một chân của mình còn kẹp lấy anh, chỗ tư mật của hai người còn trắng trợn dán vào nhau, âm mao đều cọ xát với nhau, nhìn qua ái muội cực điểm. Người đàn ông ngủ say bên gối mình, cánh tay bị cô gối đầu, hai tròng mắt anh nhắm chặt, lúc ngủ dung nhan điềm tĩnh anh tuấn.

- Ngô...

Từng màn điên cuồng đêm qua hiện lên trong đầu, Diệp Chân không dám tưởng tưởng, tối qua người dưới thân Tần Duẫn Đông cầu hoan là mình. Mặt Diệp Chân nóng đến không được, bọn họ không chỉ điên cuồng làʍ t̠ìиɦ, còn nằm bên nhau ngủ cả đêm, đây vẫn là lần đầu tiên ngủ cạnh người đàn ông không phải chồng mình.

Từ từ.

Chồng.

Đầu óc Diệp Chân như hỗn tạp mới nhớ tới mình hiện tại đang ở nhà, chính mình tối qua vốn là chờ chồng trở về, tới 9h đang định gọi điện cho Chương Cao Thành, Tần Duẫn Đông phá cửa mà vào đem cô đẩy ngã trên sô pha mà thao.

- Làm sao thế?

Nguyên bản đang ngủ say, người đàn ông bị động tác của Diệp Chân đánh thức, thanh âm trầm thấp gợi cảm vang lên trên trong phòng. Tần Duẫn Đông nhăn mày xoa nhẹ xuống sống mũi cao thẳng, đôi mắt còn ngủ đến không mở ra được, tay đã theo bản năng mà sờ đến người bên cạnh mình, tựa như thói quen của người chồng sờ tìm vợ mình. Diệp Chân đã ngồi dậy vừa vặn bị anh sờ đến ngực.

- Ách...

Sáng sớm đột nhiên bị tập kích ngực, Diệp Chân nhìn ngực mình bị anh chơi đến đỏ, không biết là bực hay là xấu hổ.

- Mau dậy đi.

Diệp Chân muốn tìm quần áo của mình, lại không biết quần áo của mình bị người đàn ông này ném ở đâu rồi, chỉ có thể thúc giục anh.

- Không ngủ à?

- Còn ngủ gì nữa, Chương Cao Thành sắp về rồi.

Diệp Chân che lại ngực, vυ' lớn bị áp ra rãnh sâu.

- Anh mau đi đi, bị hắn thấy là không được đâu.

Diệp Chân nghĩ là mình đã làm sai, nɠɵạı ŧìиɧ là cô lẳиɠ ɭơ xấu xa, cô ly hôn đều được, nhưng nếu bị chồng trước bắt gian trên giường, trong lòng cô khẳng định rất khó chịu đựng, cảm thấy hổ thẹn vô cùng. Tần Duẫn Đông vừa mới mở mắt ra, hạ thể đã cương cứng thô to, người đàn ông mới mặc kệ cô đang nói gì, liền đứng lên như vậy, cánh tay cường tráng chống ở bên cạnh Diệp Chân, xoay người đơn giản thô bạo mà ngậm lấy lỗ tai cô gái, đầu lưỡi ái muội mà liếʍ láp vành tai. Một cỗ điện lưu nhảy qua, Diệp Chân nhịn không được a một tiếng, rồi lại thế nào cũng không đẩy anh ra được.

- Gọi là gì? Tối qua còn không có thỏa mãn đâu mà sáng sớm đã quyến rũ tôi.

- Em không có.

Người đàn ông bóp cằm cô, đầu lưỡi liền như vậy trực tiếp tiến vào, không kiêng nể gì mà xâm chiếm môi lưỡi cô gái, hôn đến cô nước bọt giàn giụa, nhân tiện đem cô đè trên đệm từ phía sau. Diệp Chân còn dùng tay che ngực, vυ' lớn bị người đàn ông đè trên giường thay đổi hình dạng, nghĩ đến Chương Cao Thành sắp về đến nhà, Diệp Chân đều phải điên rồi.

- Tần Duẫn Đông... anh đi xuống cho em...

- Nằm ra, tôi muốn cắm từ phía sau.

Người đàn ông này mỗi lần làʍ t̠ìиɦ phương thức đều thô bạo như vậy. Tần Duẫn Đông kéo thân thể mảnh khảnh của cô lên, vỗ vỗ mông cong của cô, làm Diệp Chân quỳ ghé trước mặt mình, môi lưỡi dừng trên lưng bóng loáng của cô gái.

- Ách...

Toàn thân Diệp Chân trần trụi mà bị người đàn ông đè nặng quỳ ghé vào đệm, hai tay nắm được đầu giường, da thịt bị anh hôn ướŧ áŧ không ngừng rùng mình, Tần Duẫn Đông cực lực mà trêu chọc mọi điểm mẫn cảm của cô, bắt lấy mông tròn trịa của cô tùy ý vuốt ve.

- Ân...

Người đàn ông đỡ dươиɠ ѵậŧ từ sau lưng cô gái nhét vào từ phía sau mà thao, đâm càng sâu, bên trong còn lưu lại tϊиɧ ɖϊ©h͙ đêm qua, vừa ướt vừa trơn.

- Ách ân a a a...

Từng tiếng thân thể đánh vào nhau bạch bạch lại vang lên, thêm cả tiếng nước vèo vào, người đàn ông kéo dươиɠ ѵậŧ, không lưu tình đâm thọc đến chỗ sâu nhất, qυყ đầυ làm hoa tâm nóng bỏng, khăn trải giường thật nhanh bị chất lỏng của hai người thấm ướt. Bàn tay Tần Duẫn Đông bóp chặt eo cô, không chút thương tiếc thọc vào mông cô gái, đè nặng mà chụp đánh, càng lúc càng thao mãnh liệt, thao đến Diệp Chân hô hấp dồn dập. Sáng sớm đã kịch liệt như vậy, cô có chút không chịu được anh thô bạo, mông cong trái phải lắc lư theo ý đón hùa, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ròng.

- Ân ân... thật mạnh... a a... nặng quá...

Trước mắt Diệp Chân như đầy sao băng, bên trong tê dại lại ngứa ngáy, kɧoáı ©ảʍ bùng nổ như muốn lên tiên. Hai vυ' cô gái khoa trương không ngừng run rẩy, bị người đàn ông từ phía sau duỗi lại tùy ý vuốt ve.

- Kẹp chặt.