Lúc Diệp Chân ra tới nhìn thấy Tần Duẫn Đông ngồi trên sô pha phòng khách cùng Chương Cao Thành nói chuyện, cô còn cảm thấy người đàn ông này xác thật nghiêm trang còn có chút nghiêm túc. Nhưng quay người ở sau lưng bạn học cũ, ánh mắt nhìn cô như muốn đem cô ăn vào bụng, hoàn toàn không nghĩ đến một tên lưu manh ngênh ngang vào nhà người khác làm vợ người ta, ngược lại giống chủ nhân nhà đó hơn.
- Vợ ơi, em biết không, quan hệ giữa anh và thị trưởng Tần cũng không tốt như mọi người nghĩ đâu. Chỉ là bạn học bình thường thôi.
Chương Cao Thành đứng ở cửa cười khổ vài tiếng, tâm phiền ý loạn mà đốt một điếu thuốc, hút mấy ngụm khói mới cân bằng lại cảm xúc được. Từ lúc liên hoan trở về, đã có mấy người trên điện thoại cùng Wechat lôi kéo làm quen với hắn, mặc kệ bình thường có quen thuộc hay không, đều tìm hiểu quan hệ giữa hắn và Tần Duẫn Đồng, muốn mượn hắn để kéo thêm quan hệ càng nhiều. Nhưng Chương Cao Thành chỉ cảm thấy thật không tốt, lại nhìn thấy Tần Duẫn Đông lần nữa lại ngoài ý muốn, làm hắn nhịn không nghĩ lại chuyện 5 năm trước, một lần nữa lâm vào hồi ức. Hắn không biết Tần Duẫn Đông có phải đã biết chuyện gì hay không, ví dụ như....
Chuyện năm đó đã xảy ra.
Nghĩ đến đây, Chương Cao Thành càng thêm tâm phiền ý loạn. Tần Duẫn Đông nghe Chương Cao Thành còn đang nói một đống chuyện vô nghĩa, trong lòng đã mất kiên nhẫn, loại tình huống này thật không thích hợp làʍ t̠ìиɦ, mau chóng phát tiết ra thì hơn.
- Vâng, á... Cao Thành, anh suy nghĩ có phải hay không nhiều quá?
Diệp Chân ức chế tiếng thét chói tai trong cổ họng, tận lực làm âm thanh của mình bình thường, nỗ lực nghe rõ lời chồng đang nói.
- Anh đừng cho chính mình áp ... áp lực lớn như vậy. Ngay cả khi anh và thị trưởng quan hệ tốt, cũng không thể mang đến điều gì được.
Ân...
Diệp Chân tiếp tục đưa đẩy eo phối hợp động tác thọc vào rút ra của người đàn ông. Tao mị mà không ngừng vặn xoắn, mông cong ỷ trên bụng nhỏ so giãn của người đàn ông.
- Anh cũng thấy mình suy nghĩ nhiều rồi.
Chương Cao Thành trả lời một câu. Căn bản không biết trong phòng tắm, Tần Duẫn Đông đã bắt lấy eo thon của cô gái, không ngừng đem côn ŧᏂịŧ sưng to nghiền áp vào miệng âʍ đa͙σ cô gái, cằm căng chặt, khuôn mặt lạnh nhạt hiện lên đầy du͙© vọиɠ. Nghe được vợ trấn an mình như thế, Chương Cao Thành cảm thấy áp lực tâm lý của mình tựa như không lớn nữa. Bất kể người đàn ông nào đều có dã tâm trên sự nghiệp của mình, nhưng Chương Cao Thành đối với sinh hoạt trước mắt thật hài lòng, không hi vọng vợ đối với hắn có yêu cầu cao hơn. Hắn hoàn toàn không biết là vợ mình trong phòng tắm nói chuyện với mình đồng thời cũng đang cùng người đàn ông khác thâu hoan.
- Thật xin lỗi em, vợ à, gần đây vì bận việc mà không để ý tới em.
Chương Cao Thành áy náy nói lời xin lỗi.
- Đúng là gần đây lãnh đạo giao cho anh quá nhiều việc, anh đều đem làm tốt trong thời gian này. Chờ qua mấy ngày nữa, anh lại thỏa mãn em, được không?
Gần đây, lãnh đạo giao cho quá nhiều việc, Chương Cao Thành đều bận sứt đầu mẻ trán, buổi tối đều không còn tinh lực cùng thể lực làʍ t̠ìиɦ với vợ.
- Á ... vâng, anh không cần đem những chuyện này để trong lòng.
Thân thể cô gái bị côn ŧᏂịŧ Tần Duẫn Đông chọc đến không được vững nghiêng về phía trước, hai vυ' trước ngực ở giữa không trung không ngừng nảy lên lắc lư, bị bàn tay anh tùy ý vuốt ve chơi đùa, cái miệng nhỏ rêи ɾỉ ám ách cùng đè nén nuốt vào trong ngực.
Ách ...
- Cao Thành, anh bận gì thì làm đi.
Nếu không phải Chương Cao Thành chủ động nói đến, suýt nữa Diệp Chân quên mất gần đây họ không sinh hoạt vợ chồng. Từ lúc Tần Duẫn Đông điều đến trường học của họ làm hiệu trưởng, cô bị người đàn ông này cuốn thật chặt, mỗi ngày đều bị anh yêu đến dâʍ ɖị©ɧ đầm đìa, làm gì có thời gian để ý cùng chồng làʍ t̠ìиɦ. Vừa lúc gần đây chồng cô bị lãnh đạo làm cho không có thời gian, hai người đều tự ngủ, Chương Cao Thành đôi khi còn ở trong phòng sách không ngừng tra tài liệu, suốt đêm không về phòng. Bây giờ cẩn thận ngẫm lại, Diệp Chân cảm thấy khẳng định là người đàn ông sau lưng này cố ý, ngày đó anh nghe được cô cùng chồng sinh hoạt bình thường sắc mặt trở nên âm trầm hắc ám, ghen tuông tràn đầy, mới ở sau lưng cố ý làm trò. Không biết tại sao Diệp Chân vậy mà thấy trong lòng ngọt ngào. Người đàn ông hư hỏng này. Chẳng qua là ghen thôi liền đem tình địch chỉnh đến thế.
- Ách...
Tiểu huyệt bắt đầu ngứa đến không được mà kích động mang theo hư không nóng rát, làm cho Diệp Chân muốn cho người đàn ông này không màng điều gì mà cắm vào.
- Vợ à, cảm ơn em đã hiểu.
Chương Cao Thành dập thuốc lá, ôn nhu nói.
- Buổi tối hôm nay, anh khả năng còn muốn ở thư phòng làm một đêm, em ngủ trước đi.
Ân...
Diệp Chân nghe chồng nói chuyện, tay vô lực mà bao trùm lên mu bàn tay người đàn ông đang đặt trên vυ' mình, nắm chặt mu bàn tay anh. Thân thể mềm mại ở trong lòng anh nhịn không được mà run rẩy, cai miệng nhỏ mở ra hơi suyễn.
- Vâng...
Nước ấm chảy xuống, cảm giác thân thể như càng nóng nực cùng hư không. Cái loại áp lực yêu đương vụиɠ ŧяộʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ, làm kɧoáı ©ảʍ vui thích trong thân thể nhẹ nhàng leo lêи đỉиɦ núi, Tần Duẫn Đông biết cô gái này lại sắp cao trào. Một tay người đàn ông chống ở vách tường phòng tắm, một tay khác cầm eo cô gái, dươиɠ ѵậŧ từ trên xuống bắt đầu cọ huyệt khẩu ngứa ngáy của cô gái.
- Vợ ơi, vậy anh đi phòng sách, lát nữa em ngủ trước nhé.
Chương Cao Thành cuối cùng nói một câu, bước chân dần đi xa rời khỏi cửa phòng tắm.
- Vâng.
Ân ách...
Hơi thở Tần Duẫn Đông hỗn loạn mà nhìn chăm chú vào cô gái trong ngực mình, môi mỏng dừng trên cổ cô gái mυ'ŧ vào da thịt trắng nõn. Giữa háng cũng bắt đầu dùng sức hướng giữa hai chân cô gái đẩy dươиɠ ѵậŧ thô to, bắt đầu điên cuồng mà liều mạng cọ, dùng sức nghiềm áp tiểu huyệt cô gái. Chương Cao Thành mới tiến vào phòng sách, thanh âm bạch bạch lại vang lên lần nữa, đem nước từ vòi hoa sen chảy trên người đánh ra thanh âm da^ʍ mĩ, hình ảnh dâʍ đãиɠ. Diệp Chân sợ âm thanh này lại truyền đến lỗ tai chồng lần nữa, tuy rằng cách phòng sách rất xa, tại căn hộ 300m2 xác suất lớn là không nghe được, nhưng vẫn có tật giật mình.
- Không cần... sắp đến rồi, ách...
Cô gái trong ngực lại lần nữa run lên lợi hại, tình triều không ngừng chồng chất cùng kɧoáı ©ảʍ trong thân thể bùng nổ, Diệp Chân lại lần nữa thét chói tai tới cao trào.
A...
Ân...
Quá lợi hại.
Diệp Chân cảm giác hoa tâm bị anh làm cho run lên không ngừng, trong đầu hiện lên vô dố tia sáng trắng, bị bàn tay người đàn ông phía sau che miệng lại. Cái miệng nhỏ không ngừng thở dốc, tϊиɧ ɖϊ©h͙ người đàn ông rốt cuộc phun ở giữa hai chân cô gái. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng trơn trượt mà từ thân mình trắng của cô chậm rãi nhỏ giọt xuống.
Ân...
Người đàn ông thở gấp, hơi thở nóng phun ở tên cổ cô gái, từ sau lưng ôm lấy thân thể cô, hai ngón tay từ phía sau dán trên bụng nhỏ cô gái, vói vào tiểu huyệt đầy chất lỏng, kéo dài kɧoáı ©ảʍ của cô, ngực trần trụi phập phồng đè nặng phía sau lưng cô.
Hai mắt Diệp Chân mê ly, còn chưa lấy lại tinh thần từ trong kɧoáı ©ảʍ nổ mạnh, sau cao trào liền anh tĩnh như vậy mà ôm cùng nhau hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ cùng ấm áp.
- Ân...
Cô gái nghỉ ngơi thở hổn hển trong chốc lát, cảm giác được tay người đàn ông rời đi tiểu huyệt mình, cầm vòi hoa sen bắt đầu rửa hạ thể cho cô. Nước ấm chảy qua da thịt non mềm, người đàn ông lấy sữa tắm, đem sữa tắm xoa lên thân thể ướŧ áŧ của cô, tùy ý vỗ về, chơi đùa da thịt cô gái.
- Không cần... ân...