Ngoại Tình

Chương 10

- Anh người này, ân... Thật đáng ghét.

Diệp Chân bóp cơ bắp cứng rắn trên tay anh ta thật sâu mà thở dốc.

- Ân... Ân

- A, nga...

Cô gái khẽ nhếch môi đỏ yêu diễm, trong miệng không ngừng thở dốc, phối hợp ngón tay anh không ngừng thọc vào rút ra, trên dưới trái phải vặn vẹo.

- Chỗ nào đáng ghét?

Tần Duẫn Đông ái muội cười nói, ngón cái ấn môi đỏ không ngừng kêu của cô, giọng nói khàn khàn.

- Hôm nay lão già họ Cao tổ chức tiệc, còn không phải vì em và tôi? Em đoán xem, tối nay tôi có thể chơi đến tiểu huyệt em không?

Nói xong, ngón tay anh moi huyệt cô quấy càng dã man, lòng bàn tay đều là dâʍ ŧᏂủy̠ của cô, tiểu huyệt của người phụ nữ này vừa mềm vừa ướt làm da đầu anh tê dại. Tưởng tượng nếu cắm dươиɠ ѵậŧ vào, Tần Duẫn Đông rên một tiếng, huyệt Thái Dương đều giật giật, người phụ nữ này lúc nào cũng quyến rũ anh.

- Ân ân...

Tay anh giống như mất lí trí mà moi lộng bức huyệt, sức lực ngày càng lớn, chân mảnh khảnh của cô gái run đến càng lợi hại.

- Không cần...

Người đàn ông này, rất dễ dàng khống chế thể xác và tinh thần cô, không giống chồng cô khiêm nhượng có lễ.

- Sướиɠ không?

Bàn tay Tần Duẫn Đông nhấn một cái, tròng mắt hiện lên ánh sáng không rõ ràng, cô gái yêu kiều còn ở động dục ghé vào lòng người đàn ông.

- Tần .. Tần thị trưởng.

Cô gái ngửa đầu xem hắn, hai mắt đẫm lệ cầu xin.

- Anh muốn loại phụ nữ nào không có, việc gì nắm tôi một phụ nữ đã có chồng. Cầu xin anh buông tha cho tôi, về sau tôi thấy anh sẽ đi đường vòng, tuyệt đối không quấy rầy sinh hoạt của anh.

Cô vốn dĩ đã tính toán cùng chồng sinh con, hôm nay lại không giữ mình được, lại cùng anh ta dây dưa.

- Mơ tưởng!

Tần Duẫn Đông trên mặt hiện lên vẻ tàn nhẫn, cúi đầu nhìn cô gái bắt đầu lại trở về hình tượng đoan trang, thanh âm từ tính mang theo thô bạo.

- Bảo bối, xem ra tôi quá chiều em rồi.

- Không cần...

Tần Duẫn Đông nghe được âm thanh moi tiểu huyệt của cô, ngón tay dã man càng làm càn đến cực điểm, mặt mày cười khinh miệt.

- Cô giáo Diệp, cô từ nước làm sao? Cô trước khống chế để tiểu huyệt của cô không chảy nước xong rồi hãy nói đến vấn đề trinh tiết, được không?

Vỗ một cái, người đàn ông dùng sức đem dâʍ ɖị©ɧ dính ở lòng bàn tay ném trên mặt đất,cắn răng tàn nhẫn nói.

- Mẹ nó nhiều nước chưa, con mẹ nó chặt chưa!

- Thị trưởng...

- Câm miệng.

Bàn tay Tần Duẫn Đông chấp nhất cánh tay cô, nhặt lên quần áo trên mặt đất cho cô đơn giản mặc vào, ôm cô rời đi,còn không quên đắp áo khoác trên người cô. Khuôn mặt Diệp Chân ngượng ngùng mà tránh ở bên dưới áo khoác, toàn thân chỉ có đôi chân trắng lộ ra trong không khí, dẫn người đi, người đàn ông đem cô đi phòng nghỉ của mình. Tần Duẫn Đông trừ bỏ văn phòng của chính mình còn có một phòng nghỉ, bên trong có sô pha TV, các loại đồ điện gia dụng còn có cả phòng tắm. Chỗ ở của người đàn ông này tựa như luôn không dính khói lửa phàm tục, đơn giản trắng đen xám phối hợp, không nhiễm một hạt bụi, sạch sẽ đến không có vết bẩn nào.

- Đi tắm đi.

Tần Duẫn Đông đem áo khoác ném trên sô pha, ánh mắt ý bảo cô có thể vào bên trong tắm rửa, còn đưa cho cô một cái áo sơ mi trắng của hắn.

- Trước thay cái này.

Thân hình người đàn ông cao lớn, áo sơ mi của anh để cô mặc có thể làm váy, Diệp Chân lấy so với thân hình mình, cũng chỉ vừa vặn che đến đùi thôi. Cô gái cắn môi dưới. Quần áo của chồng cô cũng chưa mặc bao giờ, bây giờ lại mặc áo sơ mi của người đàn ông xa lạ, nghĩ qua một chút xương quai xanh cùng đùi cô lộ ra, liền có chút lo lắng.

- Sao thế?

Tần Duẫn Đông đã ngồi trên sô pha đơn, xem cô gái nhìn chằm chằm vào áo sơ mi của anh, bộ dáng do dự, hạ mi, liếc mắc nhìn cô. Trên sô pha, người đàn ông tùy ý kéo ra cà vạt cùng cổ áo sơ mi, lộ ra xương quai xanh tinh xảo, mặt mày thâm trầm nhiều hơn mấy phần thành thục. Trong lúc lơ đãng làm Diệp Chân tim đập thình thịch.

- Không có gì...

Diệp Chân cúi đầu, ôm áo sơ mi vào phòng tắm. Lúc nước từ vòi hoa sen chảy xuống trên đầu, rơi xuống da thịt trắng nõn ấm áp, Diệp Chân thong thả vuốt ve ngực mình, tưởng tượng bộ dáng người đàn ông vừa mới liếʍ láp vυ' mình. Toàn thân đều là dấu vết của người đàn ông. Không bị anh chân chính làm qua, cũng trong ngoài bị anh sờ không sót chỗ nào. Nghĩ đến anh vừa moi móc chính mình thiếu chút nữa mất khống chế, Diệp Chân cư nhiên có một loại cảm giác thỏa mãn khác thường.

Nếu...

Nếu cô còn độc thân thì tốt rồi.

Một mình Diệp Chân miên man suy nghĩ, nhắm lại khóe mắt, bắt đầu tưởng tượng Tần Duẫn Đông sờ toàn thân mình, cường thế mà tách hai đùi cô ra, áo sơ mi của anh sạch sẽ mang theo nồng đậm hơi thở hormone, thuộc về hương vị nam nhân độc nhất, là mị lực Chương Cao Thành không có được. Ngửi hương vị áo sơ mi của anh, Diệp Chân bắt đầu lâm vào một loại ảo tưởng mê loạn tìиɧ ɖu͙©. Người đàn ông đè nặng cô trên giường, bắt lấy hai vυ' không ngừng run rẩy, sau đó ra sức đẩy hông, đâm cho cô dâʍ đãиɠ kêu liên tục, dâʍ ŧᏂủy̠ tràn cả ra, đâm cho huyệt khẩu của cô mở rộng ra. Người đàn ông không màng cô liên tiếp thét chói tai, dùng dươиɠ ѵậŧ vừa cứng vừa nóng nghiền áp mối khối thịt non trong tiểu huyệt, đấu đá lung tung mà kí©ɧ ŧɧí©ɧ điểm mẫn cảm của cô, cái mông điên cuồng kí©ɧ ŧɧí©ɧ chuyển động không quan tâm mà thọc vào huyệt mềm của cô.

Ngón tay anh đã có thể thỏa mãn cô, nếu là dươиɠ ѵậŧ anh cắm vào nhất định sẽ đưa cô tới thế giới cực lạc đi.

- Ân... sâu quá, cắm đến sâu quá...

Ảo tưởng như vậy, huyệt mềm của Diệp Chân lại bắt đầu phun dâʍ ɖị©ɧ, nhịn không được tách ra hoa tâm, dùng đầu vòi hoa sen nhắm ngay trung tâm hoa huyệt, không ngừng cọ rửa viên âm đế.

- Thị trưởng, thật lớn...

- Nhanh một chút, trướng quá...

Nước ấm cao áp đem âm đế trái phải đảo qua, cánh hoa bị làm cho ngày càng ướŧ áŧ, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ âm đế càng cứng lên.

- Ân, a... thị trưởng, dươиɠ ѵậŧ anh thật lớn, cắm đến quá sâu... không được, tôi muốn phun, nga ân...

Tiếng rêи ɾỉ kiều mị bị tiếng nước che dấu, Diệp Chân tưởng tượng Tần Duẫn Đông bàn tay một bên xoa âm đế chính mình, dươиɠ ѵậŧ lớn điên cuồng hữu lực thọc vào rút ra thân thể cô, vỗ đỏ mông trắng nõn của cô, trong phòng tắm tất cả đều là thanh âm vỗ chụp nặng nề.

- Thị trưởng... cắm sâu một chút... ngứa quá...

- Anh thật lợi hại a ân ân... dươиɠ ѵậŧ lớn thật lợi hại...

- Đầṳ ѵú cũng ngứa, anh ăn một chút...

Diệp Chân không nghĩ đến trong phòng tắm ý da^ʍ Tần Duẫn Đông lại mang đến cao trào như vậy, thủy triều lại lần nữa phun đến trên mặt đất. Trong thỏa mãn, thân thể lại mang theo cực độ hư không, nếu anh thật sự dùng dươиɠ ѵậŧ thao cô thì tốt rồi. Diệp Chân mê ly đứng lên, bắt đầu dùng khăn lông lau thân thể của mình.