Tần Duẫn Đông cũng biết mình có chút quá sốt ruột, ấn Diệp Chân ở trên giường liền bắt đầu làm, nhưng cô để anh đói bụng hơn nửa năm, thật không dễ dàng cuối cùng có thể khai trai, khó tránh khỏi ăn có chút ngấu nghiến, nếu không phải vừa mới xoa tiểu huyệt cô đủ rồi, nếu không đã làm cô bị thương rồi.
- A, chồng ơi ...
Mông Diệp Chân bị anh kịch liệt va chạm, hồng rực một mảnh, hai viên trước ngực không ngừng va chạm, tuyết nhũ bị anh vừa xoa vừa liếʍ nóng lên, sữa cũng từ đầṳ ѵú chảy ra, làm ướt khăn trải giường.
- Nhẹ chút, thật lợi hại a...
Mỗi lần thể lực của cô không thể chống đỡ nữa, tay bóp eo cô sẽ nâng mông cô lên cao, để qυყ đầυ đâm tiến vào bên trong, động đến hoa khẩu mềm mại run run rẩy rẩy.
- Sâu quá, nhẹ một chút...
Khuôn mặt mướt mồ hôi của cô ướt đẫm, Diệp Chân khó nhịn mà cắn môi, tuy rằng thân thể này trở nên càng ngày càng mẫn cảm nhiều nước, nhưng anh ăn quá mạnh, thân mình cô đã giới hạn nửa năm căn bản chịu không nổi.
Bạch bạch bạch.
Tần Duẫn Đông phảng phất ngoảnh mặt làm ngơ, càng kịch liệt ra vào ở giữa hai chân cô, côn ŧᏂịŧ thô dài ở mật huyệt chặt chẽ nhiều nước không ngừng mân mê, đem tiểu huyệt cô chống đến cực hạn.
Chất lỏng từ chỗ hai người giao hợp không ngừng rơi xuống, nguyên bản khăn trải giường đã ướt đẫm lại trở nên càng thê thảm không nỡ nhìn. Thân thể Diệp Chân bị anh động đến không ngừng rung động, mật huyệt xoắn chặt, lại bị anh tra tấn đến tiết thân lần nữa.
- Duẫn Đông ... A, chọc tới rồi ...
Cao trào liên tiếp không ngừng làm Diệp Chân thở dồn dập như có như không, thân thể mềm mại bủn rủn mà ghé vào trên giường ướt đẫm, người đàn ông phía sau ấn mông cô xuống, vẫn không chịu buông tha cho cô như cũ, hung ác luật động, tiếng đánh vào thân thể lại lần nữa dồn dập vang lên trong phòng.
- A ...
Bị cuồng cắm trong chốc lát, Diệp Chân thật mau thích ứng với tiết tấu của anh, lẳиɠ ɭơ phe phẩy mông, chủ động nhếch tiểu huyệt lên thừa nhận công kích phía sau.
- Chồng ơi, cắm em a a a, anh thật lợi hại a, mạnh một chút nữa ...
Tóc dài của anh hất qua một bên bả vai, tay gắt gao nắm lấy khăn trải giường, đầu gối cọ xát vào khăn trải giường, chỗ giao hợp phát ra tiếng nước da^ʍ mị.
- Sướиɠ hay không sướиɠ?
Tay anh bang một tiếng vỗ vào mông cô, hung ác mà đẩy vào mông cô, ngón chân Diệp Chân cuộn tròn bên nhau, bị thao đến không thể thẳng lưng được.
- Thật sướиɠ a, duẫn ca, yêu em đi, dùng sức yêu em a... A, chính là chỗ này...
Bị người đàn ông dùng sức đỉnh đến điểm G, eo Diệp Chân run rẩy đến tê dại, một dòng chất lỏng ướŧ áŧ lại phun lên khăn trải giường, người đàn ông không buông tha cho cô tiếp tục luật động mãnh liệt.
- Tiết rồi a, tiểu bức sẽ bị làm hỏng a, chồng ơi, tiểu huyệt thật mỏi thật ngứa...
Diệp Chân lại lần nữa không thể chịu được mềm nhũn ngã xuống giường, lại bị cánh tay rắn chắc của anh bắt được, làm thân thể trơn trượt của cô dừng ở trong lòng ngực dày rộng của anh.
- Vậy mà đã phun nước rồi?
- Ách ... Ưm, thật thoải mái.
Tần Duẫn Đông ôm lấy cô gái nằm liệt trên người mình, hôn không ngừng lên đôi mắt thất thần của cô, đều đã sinh hai đứa rồi, mà còn mẫn cảm như vậy.
- Chồng ơi, anh thật lợi hại a, anh vừa rồi quá mãnh...
- Không phải nói muốn thao hỏng tiểu âʍ ɦộ sao, vậy mà đã không chịu được rồi?
Thanh âm gợi cảm trầm thấp của Tần Duẫn Đông vang lên, mang theo lực lượng hãi hùng khϊếp vía.
- Như vậy đã không chịu được, lát nữa bị chồng em cắm hỏng thì làm sao?
- Chồng ơi, anh tiếp tục cắm em a... Em muốn côn ŧᏂịŧ anh hung hăng mà thọc, hung hăng mà cắm, thật thoải mái... chồng ơi...
Diệp Chân bắt lấy cổ tay của anh, không ngừng dâʍ đãиɠ kêu lên.
- Duẫn ca... em muốn ... muốn anh cắm hỏng em...
- Lập tức làm chết em.
Diệp Chân theo bản năng quay đầu cùng anh hôn lưỡi, hai cái lưỡi dây dưa trong không khí, bàn tay hữu lực của anh xoa hai bầu ngực lớn của cô, xoa đến cô thở hồng hộc, dưới háng lại lần nữa ngo ngoe rục rịch, nhưng, lúc này anh lại rút dươиɠ ѵậŧ ra.
- Chồng ơi.
- Gấp cái gì?
Anh đánh lên mông cô một cái, làm cô a a kêu lên, bị anh ôm tới phòng bếp.
- Chồng ơi, anh làm gì a ...
Cả người Diệp Chân trơn bóng trần như nhộng, bị người đàn ông cũng trần trụi ôm ra phòng ngủ, nhìn anh ôm lên bàn bếp lạnh như băng.
- Ưm ...
Diệp Chân vừa mới ngồi xuống bàn bếp, đã bị mặt sứ lạnh như băng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, trong miệng không ngừng hút khí lạnh, đảo mắt nhìn thấy tay anh cầm một quả dưa chuột.
- Chồng ơi... Không cần dưa chuột a, em muốn anh...
Diệp Chân thấp suyễn gọi anh, tiểu huyệt lại phun càng nhiều nước, Tần Duẫn Đông duỗi tay vuốt ve âm đế cùng môi âʍ ɦộ đã sớm bị dâʍ ɖị©ɧ làm ướt, cô gái bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến không ngừng lắc đầu.
- Sao?
Nhìn cô gái bị mất khống chế trong lòng bàn tay mình, Tần Duẫn Đông rất có cảm giác thành tựu, ngón tay vuốt ve đâm thọc càng thêm mất khống chế mà phóng túng.
- Không muốn dưa chuột cắm, muốn chồng cắm?
Phụt một tiếng, dưa chuột hoàn toàn đi vào tiểu huyệt đỏ thẫm. Người đàn ông nắm dưa chuột bắt đầu thọc vào bên trong huyệt nhỏ, dưa chuột lạnh lẽo cắm vào tiểu huyệt chưa bị đồ vật khác xâm phạm qua. Máu cả người Diệp Chân như đều vọt tới hạ thể, tê dại, trướng mỏi, lại mang tới kɧoáı ©ảʍ cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ khó có thể miêu tả.
- A, chồng ơi...
Hạ thể phụt phụt vang lên, Diệp Chân gần như hỏng mất mà cong eo, nhìn người đàn ông nắm dưa chuột không ngừng cắm vào chân tâm mình.
- Cắm chết em.
- A ...
Quả dưa chuột xanh biếc mang theo dâʍ ŧᏂủy̠ ra tới, tựa như côn ŧᏂịŧ người đàn ông ở bên trong biến ảo thành các loại góc độ, không dừng lại nghiền nát huyệt nội mẫn cảm, đâm cho cô trợn trắng mắt, đầu lưỡi không nhịn được duỗi ra, cùng anh dây dưa bên nhau.
Bên trong huyệt nhỏ cắm dưa chuột, dần dần trở nên ấm áp, kéo một chút ra sẽ chảy ra chất lỏng, bị huyệt nhỏ của cô cắn chặt muốn chết.
- Âʍ ɦộ dâʍ đãиɠ, côn ŧᏂịŧ của chồng ăn chặt như vậy, ngay cả dưa chuột cũng cắn chặt không chịu buông.
Tần Duẫn Đông nhìn hạ huyệt cô gái cắm một cây dưa chuột, trên mặt cười thật tà ác.
- Trước kia, lúc không gặp được anh, em có dùng dưa chuột tự an ủi không?
- Không ... không có.
Mặt Diệp Chân đỏ bừng, cô sẽ tự an ủi nhưng không dùng dưa chuột, vạn nhất thọc vào không lấy ra được, sẽ rất mất mặt.
- Âʍ ɦộ nhỏ dâʍ đãиɠ, chờ một chút, chồng cho em được không?
Người đàn ông dùng dưa chuột cắm cô gái trong chốc lát, vừa gặm vừa xoa ngực lớn của Diệp Chân, rút dưa chuột ra, đem côn ŧᏂịŧ đứng thẳng đã lâu cắm tiến vào.
- Ưm, đại dươиɠ ѵậŧ ca ca, dùng côn ŧᏂịŧ thọc em a...
Côn ŧᏂịŧ người đàn ông lại lần nữa hung ác thẳng tiến tới, cô gái thỏa mãn rêи ɾỉ, ngửa đầu thở dốc, nắm chặt cổ tay anh, cảm thụ cơ bắp căng chặt trên người anh.
- A a a ...
Người đàn ông liên tục hung ác mà đưa đẩy, tần suất cắm vào càng nhanh, cắm đến đại não cô nháy mắt trống rỗng, thân thể không ngừng lay động.
Diệp Chân không thể tự khống chế được mà run rẩy, huyệt nhỏ đỏ bừng lại lần nữa phun ra dâʍ ɖị©ɧ nóng bỏng, phun ướt bụng cùng chân anh.
Tần Duẫn Đông bị cô vặn chặt, tần suất đưa đẩy côn ŧᏂịŧ như điên rồi, đem tiểu huyệt đảo lên, òm ọp tiếng nước, cuối cùng tiết ra.
Phát tiết xong, hạ thể hai người vẫn gắt gao mà dây dưa với nhau, hai người không ngừng thở dốc, môi lưỡi lại dây dưa bên nhau.
- Chồng ơi, em muốn ngủ.
- Được, chồng ôm em đi tắm rửa.
Tần Duẫn Đông nhìn cô gái trong lòng ngực mình đã mơ mơ màng màng, liên tục không ngừng mà hôn cô, tay hữu lực ôm cô vào trong ngực,