Ngoại Tình

Chương 86

Diệp Chân mang thai đôi. Lúc bác sỹ kiểm tra ra là thai đôi sau, tâm tình Tần Duẫn Đông có chút phức tạp, bụng vợ anh lớn hơn bụng những thai phụ khác, phản ứng lúc mang thai mạnh hơn người khác. Nhưng anh tỉ mỉ chăm sóc cuối cùng cũng không tiều tụy đi. Đem tiểu yêu tinh này nuôi đến bụng to còn có tinh lực đi quyến rũ anh, cố tình anh chỉ có thể nhìn mà không thể ăn.

- Chồng ơi...

Lại tới nữa.

Tần Duẫn Đông theo bản năng nuốt nước bọt, trên người lại bắt đầu chảy mồ hôi nóng, liếc về phía giường lớn đầy xuân sắc tràn đầy.

Cô gái sắc mặt hồng nhuận nằm trên giường lớn. Mới bốn năm tháng mà còn lớn hơn so với thai phụ cùng thời gian. Từ lúc biết là mang thai đôi, Tần Duẫn Đông cũng không dám tùy tiện chạm vào cô nữa.

- Chồng ơi, anh đến đây được không?

- Được, đến đây.

Thanh âm của anh trầm thấp từ tính, hoặc nhân, mang theo vài phần không chống cự.

Ngay cả hai người tính trí thật sự tới, cũng chỉ để côn ŧᏂịŧ ở trong tiểu huyệt chậm rãi ngậm một cái, nhợt nhạt đưa đẩy vài cái, tuy rằng không thể tận hứng nhưng cũng đỡ thèm một chút.

- Làm sao vậy?

Tần Duẫn Đông duỗi tay cẩn thận chống lên giường lớn, để cô gái nửa nằm nửa ngồi trên giường lớn, gối lót trên đầu.

- Em muốn ngậm côn ŧᏂịŧ anh.

Bầu ngực của Diệp Chân càng ngày càng trướng, luôn có cảm giác giây tiếp theo sẽ có sữa phun ra, nhưng bác sỹ đã nói qua, sinh con xong mới có sữa, chỉ có ít người mang thai có sữa trong thai kì, có cũng chỉ là sữa non.

- Tiểu tao phụ, đều bụng lớn như vậy rồi, cái miệng nhỏ phía dưới còn muốn ngậm đại dươиɠ ѵậŧ của anh, vậy em nói em da^ʍ hay không da^ʍ?

- Liền thích ở trước mặt chồng phát tao, thích Duẫn ca lấy côn ŧᏂịŧ thọc tiểu huyệt phía dưới của em... Chồng ơi, mau cắm em, thao em a ...

Mặt mày Diệp Chân hàm tình, để mặc cho anh đùa bỡn chính mình, tay cô bắt lấy cây đồ vật nóng bỏng phía dưới của anh, qua lại vỗ về chơi đùa, nhìn đồ vật làm cho người ta sợ hãi kia dần cứng rắn trước mắt.

- Cắm vào tới a...

- Ưʍ...

Anh thở dốc một tiếng.

- Có muốn anh thao chết em không?

- Muốn a, em muốn chồng thao hỏng tiểu huyệt của em... Duẫn ca...

- Da^ʍ phụ.

Bàn tay của Tần Duẫn Đông dùng sức vỗ về chơi đùa hai vυ' lớn của cô. Lực đạo giống như phát tiết, đưa tới tiếng kêu kí©ɧ ŧɧí©ɧ của cô gái, tựa như muốn đem cô hòa tan trong lòng bàn tay anh.

- Ưm ưm ... nhẹ chút a, chồng ơi, em bị anh xoa hỏng rồi a ...

Người đàn ông cúi đầu xuống, dùng miệng ngậm một đầṳ ѵú khác của cô gái, côn ŧᏂịŧ đứng thẳng vói vào trong huyệt đầy nước, làm cái miệng chặt chẽ phía dưới của cô gắt gao ngậm lấy đại qυყ đầυ của anh.

- A ...

Lúc qυყ đầυ cọ vào huyệt khẩu lầy lội, nhổ ra dâʍ ɖị©ɧ đã tự động tiếp nhận côn ŧᏂịŧ của anh.

- A a ...

Diệp Chân cúi đầu nhìn côn ŧᏂịŧ ra vào trong thân thể mình, nghe hơi thở đè nén gợi cảm thô suyễn của anh, vυ' càng trướng thêm, đầṳ ѵú đỏ bừng tự nhiên cứng rắn, tựa như có thứ gì muốn phun ra.

- Chồng ơi, duẫn ca, em ... em muốn phun ...

Diệp Chân không ngừng mà thở dốc, phía dưới gắt gao ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ anh. Tần Duẫn Đông không ngừng đưa đẩy hông, qua lại cọ xát âʍ đa͙σ kiều nộn của cô, thấy cô sắp cao trào, mới chậm rãi đem dươиɠ ѵậŧ cứng rắn rút ra, kết quả giây tiếp theo bị cô phun sữa đầy ra mặt.

- Ưʍ...

Tần Duẫn Đông bị sữa phun đầy mặt, trên mặt là giọt giọt sữa chảy xuống, rõ ràng nhìn thấy đầṳ ѵú đỏ hồng của cô còn dính sữa đang tiếp tục chảy ra.

- Ưm ưm ... a...

Diệp Chân bình ổn hô hấp của chính mình, sắc mặt hồng nhuận nhìn anh lấy tay lau sữa trên mặt đi, hơi thở thô suyễn cực nóng phun trên ngực cô, đầu lưỡi hữu lực cuốn lấy đầṳ ѵú cô, hút hết sữa vào trong miệng.

- Thật biết phun a, tiếp tục đi, anh giúp hai bảo bảo nếm thử xem sữa mẹ có ngọt hay không.

- Ưm ...

Hai mũi chân trắng như tuyết của cô gắt gao co lại, cúi người nhìn người đàn ông đang bú √υ' trắng của mình, đem giọt giọt nước trắng hút vào trong miệng, đầṳ ѵú đỏ bừng không ngừng phun ra chất lỏng màu trắng, vυ' vừa nóng vừa ngứa, đều bị anh tham lam hút vào trong miệng.

- Chồng à, anh thật biết ăn a ...

Phun sữa đều phong tao như vậy, Tần Duẫn Đông đã có thể tưởng tượng đến bộ dáng tương lai hai bảo bảo bú sữa, nửa thân mình đều tê dại một lần.

- Không được...

Diệp Chân bị hút đến mềm nhũn không thôi, tay nhịn không được bắt lấy tóc anh, hai vυ' lớn cùng tiểu huyệt đồng thời bị anh kí©ɧ ŧɧí©ɧ, tròng mắt ướŧ áŧ.

- Chồng ơi, đừng ăn ... ha, a a ...

Tần Duẫn Đông cúi đầu, thô lỗ liếʍ láp vυ' lớn trước ngực cô, chảy ra càng nhiều nước trắng, từ trên đầṳ ѵú chảy xuống mật cốc màu đen.

- Đừng hút ... Vυ' sẽ bị anh hút vỡ a ... chồng ơi ...

Diệp Chân cảm giác hai vυ' đã trướng nóng đến không chịu được, người đàn ông này hút sữa từng chút từng chút, vừa liếʍ vừa gặm, bên trên đã che kín vệt sữa cùng vệt nước.

Bị anh ăn đến cuối cùng, Diệp Chân cắn đầu ngón tay thất thần.

- Chồng ơi?

- Ơi em?

- Em yêu anh.

Lúc Diệp Chân mang thai đến tháng thứ sáu, Tần Tuyết cùng Tần mẹ gặp mặt. Năm đó hai nhà là hàng xóm, hai người cũng hay nói chuyện phiếm, bây giờ một lần nữa lại gặp nhau nói chuyện còn phi thường quen thuộc, ăn nhịp với nhau.

Mẹ Tần đương nhiên còn nhớ cô bé năm đó ở cách vách nhà mình. Không nghĩ tới lớn lên thật sự trở thành con dâu mình, bà vui tươi hớn hở mà lấy ra thư cùng tranh lúc trước bản thân vô tình cất giữ. Tất cả đều là Tiểu Diệp vẽ thật đẹp đưa cho Tần Duẫn Đông, trên bức tranh còn viết xiêu xiêu vẹo vẹo dòng chữ: " Ca ca, chờ lớn lên em muốn gả cho anh."

Thời niên thiếu luôn là ngây thơ vô tri, khi còn nhỏ Diệp Chân cũng không biết ý nghĩa của những lời này biểu thị cho cái gì, càng không có chân chính để tâm đến.

Sau khi lớn lên, Tần Duẫn Đông trả lại cho cô 99 phong thư, ở mỗi góc cô đã từng xuất hiện qua yên lặng đi theo cô, nhưng đốm lửa tâm động kia, vẫn là ở lúc Tần Duẫn Đông bị bắt đi xa tha hương bị tắt đi.

Lần thứ ba, cuối cùng anh có thể tìm lại cô, từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy cô ở cửa hàng kính mắt, trong lòng anh đã muốn nghĩ --

Em cuối cùng là của anh.

Đến bây giờ, Tần Duẫn Đông cũng không biết rốt cuộc chấp niệm thời niên thiếu làm anh không thể không có được Diệp Chân, hay là lặp đi lặp lại nhiều lần bỏ qua cùng gặp lại làm anh chậm rãi nhận định cô là duy nhất.

Không có nhất kiến chung tình, cũng không có cái gọi là thấy sắc nảy lòng tham, nhưng tới lần thứ ba, họ đã là của nhau .

Mẹ Tần sẽ không làm khó con trai, không nói hai lời bắt đầu trêu ghẹo Diệp Chân hay dính lấy ca ca nhà người ta.

Thật mau, tin thị trưởng Tần và cô giáo Diệp được cha mẹ hai bên tác hợp truyền khắp trường học, tự nhiên ai cũng biết Diệp Chân từ nhỏ truyền thư cho thị trưởng Tần, hóa ra hai người từ nhỏ đã có duyên phận chú định, bà mối chính là những bức tranh cùng thư hồi nhỏ.

Cứ như vậy, chuyện của Diệp Chân và thị trưởng Tần phảng phất là đương nhiên, người không biết nội tình đều cảm thán, hóa ra hai người đã sớm có duyên phận, hơn nữa cha mẹ nhà người ta đều biết nhau đều đồng ý cửa nhân duyên này rồi.

Mà có ít người biết rõ ràng, nghe được họ lãnh chứng không tổ chức hôn lễ hiểu rõ cười cười, trong lòng lại nghĩ, thời gian trước, lời đồn về thị trưởng Tần và cô giáo Diệp quả nhiên là không sai, bất quá bây giờ xem ra cũng coi như là danh chính ngôn thuận.