Mặc dù học viện này được xây dựng dựa trên một trường cao trung tư nhân, nhưng học sinh trong học viện gần như đều trưởng thành.
Trưởng thành, du͙© vọиɠ không có chỗ để phát tiết, hơn nữa còn vì cảm nhận được linh khí sống lại, thế nên không thể tránh khỏi việc dao động.
Kí©ɧ ŧɧí©ɧ tố lan tràn, đại não còn chưa phát dục hoàn toàn… Bắt nạt học đường luôn tập trung ở lứa tuổi thanh thiếu niên, nhưng khi một đám thiếu niên vừa trưởng thành không lâu tụ tập trong khuôn viên trường học quá tự do… Cảm xúc kích động này lại còn phóng đại hơn.
Chỉ là một mùi hương ngọt ngào kỳ lạ, thoang thoảng lan tràn, cùng với một chút tưởng tượng kỳ lạ, chúng nhanh chóng chui vào đại não của các học sinh, khiến họ hưng phấn, lý trí cũng hơi lung lay.
Tại sao lúc trước không cảm thấy, Nguyễn Kiều xinh đẹp như vậy nhỉ?
Các học sinh tràn trề du͙© vọиɠ đã thành lập rất nhiều nhóm trò chuyện, hôm nay lại có một người biết chuyện thấy Nguyễn Kiều chậm rãi bước vào trường học.
Một tên biếи ŧɦái thích đàn ông, còn mặc quần áo phụ nữ, thật kinh tởm.
Nghĩ thế, người kia mở điện thoại ra, muốn quay video lại --- Bọn họ không thích người như Nguyễn Kiều, một tên phế vật không có thiên phú lại ỷ vào gia đình có tu sĩ thiên cấp mà tùy tiện làm bậy, đi theo đuôi Văn Chiêu làm chó liếʍ, đúng là ghê tởm chết người.
Nhưng tất cả những người nhìn thấy video đều nghe được tiếng thở dốc nặng nề.
Rõ ràng một giây trước còn thấp giọng mắng Nguyễn Kiều ghê tởm, còn mặc váy đến trường học, nhưng giây tiếp theo, khi khuôn mặt phấn hồng xuất hiện trên màn hình, cùng với hàng mày nhíu lại, tiếng thở dốc dồn dập trầm thấp kia, cũng không biết là của người xem video, hay là người quay video phát ra.
Nguyễn Kiều đang che cái gì?
Màn hình chậm rãi lướt xuống, quay lại hình ảnh cậu đang chật vật che váy.
--- Đáng đời, tự mặc váy ngắn như vậy, cứ nghĩ mặc như thế, Văn Chiêu sẽ thích cậu ta à?
Nhưng đôi chân dài kia kề sát vào nhau, kẹp một mảnh vải ở giữa, đốt ngón tay trắng nõn chen vào giữa đôi chân mềm mại, không ngừng đè ép, giống như đang thủ da^ʍ.
Người trong video đột nhiên giơ tay, bàn tay vòng ra sau lưng che lại cặp mông non mềm, làn váy phía trước lại bị vén lên, lộ ra rất nhiều da thịt của bắp đùi, một chút thịt non giữa đùi cũng hơi lộ ra, nhưng nhanh chóng bị che lại.
Màn hình đột nhiên di chuyển lên trên, không nhìn thấy cặp mông mềm mại nữa.
Người xem video thật sự muốn mắng chửi người, kết quả đột nhiên ngừng thở.
Vòng eo mềm mại thoáng lướt qua, giây tiếp theo chính là vẻ mặt mím môi của Nguyễn Kiều, giống như tủi thân, đột nhiên hé miệng, cánh môi non mềm há ra rồi đóng lại, không biết đang nói gì, chỉ khiến mọi người cảm thấy cậu đang làm nũng.
Chỉ mới nghỉ học mấy ngày, chuyện gì vậy… Giống như thay đổi thành một người khác.
Vừa non vừa mềm… Nếu thích mặc quần áo con gái như vậy, thì trở thành cô gái duy nhất của toàn trường cũng được… Không hề quá đáng…
Trong phòng thể dục có người nào đó nuốt nước miếng.
Là một chàng trai cao lớn, đi trước một bước tiến lên.
“Kiều Kiều…” Hai chữ sau bị hắn nuốt vào miệng, vẫn còn dư âm trên đầu lưỡi. “Tôi ôm cậu lên.”
Bộ đồng phục thủy thủ ướt đẫm mồ hôi dán sát vào thân thể, hai điểm ửng hồng như ẩn như hiện sau lớp đồng phục dựng đứng trên lớp vải.
Vòng eo bên dưới vừa nhỏ vừa mềm, Nguyễn Kiều hoàn toàn không thích cực khổ, vừa không tu luyện pháp thuật, vừa không tu luyện thể thuật, toàn thân trên dưới, không nhìn thấy một chút cơ bắp nào.
Ngay cả rốn cũng thoắt ẩn thoắt hiện.
Người đầu tiên có động tác, những người khác cũng không nhẫn nhịn.
“Để tôi làm cho.”
“Này, đừng có bóp, dọa anh ấy mất.”
“Ai bóp đỏ tay anh ấy thế? Nhẹ nhàng một chút được không?”