Công Lược Tra Nam

Chương 121-2: Mạt thế nữ xứng trọng sinh

Dung Tự khóe miệng hơi hơi nhếch lên, trùng hợp nam nhân đã đi một khoảng cách ngắn thế nhưng lại quay đầu nhìn cô một cái, Dung Tự hướng về phía hắn hơi hơi gật đầu, tiến lên hai bước liền đóng lại cửa, quay đầu liền ngồi ở trên ghế nhìn Vệ Ninh.

“Chị nghe được cậu cùng tiểu nha đầu Đào Tư kia nói chuyện phiếm, kỳ thật không cần phiền toái như vậy, đều là mạt thế ai còn làm ra vẻ, phía trước đoạn thời gian chị và cậu tách ra không phải cũng như vậy sao? Không thành vấn đề…… Không cần lo lắng cho chị biết không?” Dung Tự tiến lên hai bước liền cũng xoa xoa đầu nhỏ của Vệ Ninh.

Không biết vì cái gì, dĩ vãng còn tính hành động thân mật, Dung Tự hiện tại làm lại khiến Vệ Ninh trong lòng thế nhưng sinh điểm bài xích, hắn nháy mắt liền nhíu mày.

Hắn làm sao vậy?

Dung Tự lại một chút không có cảm giác được tâm tư hắn, quay đầu nhìn “Phía trước Biện Ngọc Tuyết đem cậu mang đi lúc sau đã xảy ra sự tình gì? Có thể cùng chị nó sao? Nga đúng rồi, dị năng của cậu rốt cuộc đến mức nào rồi? Nghe ngữ khí Đào Tư hẳn là rất lợi hại a……”

Dung Tự cười tủm tỉm mà nói.

Nghe được Dung Tự nói như vậy, Vệ Ninh trong lòng lại nháy mắt hiện lên một tia đắc ý, vì thế ở dưới ánh mắt cổ vũ của cô, chậm rãi đem sự việc mấy tháng qua nói cho Dung Tự nghe.

Cũng là lúc này Dung Tự mới biết được bị Biện Ngọc Tuyết mang đi không bao lâu Vệ Ninh liền từ cô bên người đào tẩu, lúc sau một mình một người tới tới rồi Lục Dã căn cứ phụ cận, nghe người tôi nói thấy được một đại mỹ nữ ở phụ cận xuất hiện quá, giống như gọi là gì dung, liền lập tức ở Lục Dã căn cứ ở xuống dưới, sau lại liền gặp Đào Tư Đào Sóc hai anh em, vào bọn họ dị năng tiểu đội, mãi cho đến hôm nay Dung Tự xuất hiện.

Nghe xong chuyện của Vệ Ninh, Dung Tự cũng đem sự tình mấy tháng qua mình gặp được giản lược mà nói cho Vệ Ninh nghe. Sự tình về Chương Lập Hoàn cô không có giấu giếm, dù sao cô đối hắn không có cảm giác gì, nói đến lúc trước cô bởi vì thương hai tiểu hài tử dẫn đi xác sống, cuối cùng may mắn mà chạy thoát, cô tinh tường thấy Vệ Ninh môi nhấp thật sự khẩn trương, giống như là có chút sinh khí.

Mà gặp sự tình của Tiêu Lâm cô đồng dạng cũng không có nhiều giấu giếm, chỉ là quá trình nói có chút giản lược.

“Cậu biết không? Tiểu Ninh cậu cùng A Kim lớn lên thật sự rất giống, ngay từ đầu thời điểm nhặt được hắn, bởi vì khoảng cách xa tôi thật sự cho rằng hắn là cậu, cho nên liều chết chạy qua, ai biết hắn so cậu lớn hơn……” Cười cười, Dung Tự liền thu liễm lại, trong mắt hiện lên một tia rõ ràng cô đơn

“Bất quá sau lại bởi vì gặp xác sống chúng tôi tách ra, hiện tại tôi cũng không biết hắn rốt cuộc sống hay chết……”

Nói xong, Dung Tự lại miễn cưỡng mà đối với Vệ Ninh cười cười, tuy rằng đang cười, nhưng Vệ Ninh xem ra, cùng khóc cũng không có gì khác nhau.

Vì cái gì thương tâm như vậy?

Hắn cảm thấy Dung Tự khẳng định cùng hắn che giấu một chút sự việc, một ít sự tình cô không muốn nói, mới có thể như vậy cô đơn mà khó chịu. Thấy cô hơi hơi nhăn mày, trong lòng hắn thậm chí sinh một cỗ xúc động muốn giúp cô đem mày nhẹ nhàng giãn ra.

Tay Vệ Ninh đặt ở một bên vừa giật giật, Dung Tự liền lập tức đứng lên, “Trong phòng có hai gian, buổi tối là chuẩn bị cho chị phòng ngủ chính sao? Cậu ngủ cách vách?”

Nghe vậy, Vệ Ninh hạ mi, theo sau nhẹ nhàng gật gật đầu.

Phòng bên cạnh hắn căn bản là không có thu thập, bởi vì…… Rõ ràng thời điểm ở biệt thự hắn liền cùng Dung Tự ngủ chung, hắn cho rằng……

Hắn trong lòng bỗng nhiên sinh ra điểm ủy khuất, nhưng trước mặt lại không có biểu hiện ra nửa phần.

Cũng đúng lúc này, Dung Tự cong lưng ở trên trán hắn nhẹ nhàng in lại một nụ hôn “Ngủ ngon.”

Hắn nghe được cô nói như vậy, sau đó liền nhìn Dung Tự xoay người đi vào phòng ngủ chính, đóng lại cửa.

Vệ Ninh lúc này mới nâng tay nhẹ nhàng che đậy cái trán của mình, một cái chớp mắt mềm mại cùng ấm áp kia đem một chút ủy khuất trong lòng hắn tất cả đều xua tan không còn một mảnh.

“Ngủ, ngon” Trong một mảnh tối tăm, hắn cũng nói như vậy.

Chờ đến ngày thứ hai, Dung Tự vừa mới làm tốt bữa sáng đặt ở trên bàn, cửa liền lập tức bị người gõ đến bang bang rung động.

Cô nhìn Vệ Ninh lạnh mặt mở cửa, liền thấy một đám cả trai lẫn gái hi hi ha ha mà đứng ở ngoài, thấy Vệ Ninh biểu tình mới hơi chút thu liễm lại.

“Tiểu Vệ, nghe lão đại nói, cậu tìm được chị rồi? Còn nói chị cậu xinh đẹp như t tiên nữ, vừa lúc rảnh, chúng tôi lại đây nhìn xem……”

“Đúng vậy đúng vậy, tiểu Vệ Ninh, chúng tôi này ai cũng đều độc thân a? Có chị gái tốt, nước phù sa không chảy ruộng ngoài! Mau để tôi nhìn xem, để tôi nhìn xem!”

Vừa nghe lời nói không đàng hoàng như vậy, Vệ Ninh liền hận không thể lập tức đem cửa đóng lại, mắt không thấy tâm không phiền, đặc biệt là câu nước phù sa không chảy ruộng ngoài làm tâm tình của hắn một chút liền bực bội.

Nhưng động tác đóng cửa vừa mới bắt đầu, thanh âm Dung Tự liền ở phía sau vang lên “Tiểu Ninh, là bằng hữu của cậu sao? Mau mời bọn họ vào đi, tôi nấu rất nhiều cháo……”

Vệ Ninh động tác khựng lại, một người liền lập tức nhìn chuẩn cơ hội mà tiến vào “Thật là, keo kiệt bủn xỉn, tiên nữ tỷ tỷ đều nói để chúng tôi đi vào ăn cháo, Tiểu Vệ anh đừng…… Đừng…… Đừng……”

Ở nháy mắt nhìn thấy Dung Tự, tên ngốc to con này liền đỏ mặt, phát ngốc đứng đó, phát ngốc xong liền bắt đầu ngượng ngùng lên nói “Tiên…… tiên nữ tỷ tỷ hảo!”

Một tiếng rống thiếu chút nữa dọa Dung Tự nhảy dựng, cô quay đầu liền thấy nam nhân thẳng tắp mà đứng ở cửa, liền kém chưa cúi chào “Tôi kêu Hùng Hưng Thành, năm nay 29, nhóm máu a, chòm sao Bạch Dương, dị năng là hệ lực lượng, chưa cưới vợ……”

Câu nói kế tiếp còn chưa nói xong, mông đã bị Vệ Ninh đứng ở cửa biểu tình lạnh lạnh đột nhiên đạp một cước, trực tiếp liền ở trước mặt Dung Tự quăng ngã thành tư thế chó ăn phân,. Phía sau nháy mắt liền cười thành một đoàn, liên tiếp mà tiến vào “Đại Hùng anh thật ngốc, đến nỗi mất mặt như vậy……”

Đồng dạng lời nói không có nói xong, Dung Tự liền nhìn trước mặt một đám nghẹn đến đỏ mặt.

Nam nhân đỏ mặt cô còn có thể lý giải, bên trong hai nữ nhân thấy cô cũng đi theo đỏ mặt tính là chuyện gì a, mạt thế, các người hai cái liền hormone cũng thay đổi sao?

Dung Tự ở trong lòng yên lặng phun tào.

Nhưng trên mặt lại vẫn là cười “Tôi nấu cháo, mọi người muốn ăn không?”

“Muốn!” Thanh âm đồng thanh đến thiếu chút nữa làm rung nóc nhà.

Mà đúng lúc này, bị đám người đẩy đến cuối cùng hai anh em Đào gia rốt cuộc tiến vào, Đào Tư vừa nghe Dung Tự nói như vậy, lập tức giơ tay, chính là thoát khỏi vòng vây “Em cũng muốn, em cũng muốn……”

“Kia Đào Tư giúp chị múc cháo được không?”

“Được ạ!”

Tiểu cô nương cao hứng phấn chấn mà đáp.