Công Lược Tra Nam

Chương 111-2: Mạt thế nữ xứng trọng sinh

Sau khi cùng nữ nhân toàn bộ chợ bán thức ăn đều trở mặt, đậu hủ đương nhiên là bán không được rồi, bất quá bà cũng không thèm để ý, trực tiếp liền giảm bớt phân lượng đậu hủ, mỗi ngày kết thúc công việc trước thời gian. Sau đó liền xuyên ít hạt châu, làm giày, thêu chữ thập, tuy rằng mệt mỏi một chút, nhưng như cũ không có trở ngại, mấu chốt nhất những nam nhân đó tiếp xúc ít hơn rất nhiều.

Mà Vệ Ninh bên kia sinh hoạt có thể không quá tốt, bởi vì chủ nhiệm lớp là biểu ca của mẹ Cường Tử, Vệ Ninh lúc trước nhận đãi ngộ cảu học sinh xuất sắc bây giờ liền kém đi, lão sư đi học kêu hắn trả lời nhiều vấn đề không nói, còn đem hắn điều tới vị trí ngồi cuối cùng, thậm chí còn khuyến khích đồng học không cùng hắn chơi.

Trong lớp một ít hài tử nghịch ngợm thậm chí đều bắt đầu trêu cợt hắn, Dung Tự bởi vì lo lắng Vệ Ninh vẫn luôn đi theo phía sau hắn, dùng bản lĩnh khi lúc linh lúc không giúp hắn tránh khỏi một ít trêu cợt.

Thẳng đến một ngày, Vệ Chi Tình bởi vì có việc ra cửa, buổi tối 9 giờ còn không có về nhà, Vệ Ninh làm xong bài tập, nhìn TV hiện lên đoạn phim ngắn, nghĩ nghĩ bỗng nhiên liền kéo lên rèm trong nhà, làm cho trong nhà toàn bộ đều tối đen, lúc này mới ngốc lăng mà nhìn về phương hướng nào đó, cả người vì khẩn trương mà đôi tay đều nắm lại, hồi lâu mới chậm rãi mở miệng

“Cậu…… Cậu ở đâu? Ta biết…… Biết cậu vẫn luôn đều ở bên cạnh bảo hộ ta cùng mẹ, mỗi lần các bạn học ở trong trường trêu cợt ta, ta đều cảm giác có người vẫn luôn ở trong tối bảo hộ ta, là cậu đúng hay không? Cậu…… Cậu…… Cậu là quỷ sao? Về sau sẽ thương tổn ta cùng mẹ sao?”

Vừa nghe Vệ Ninh hỏi như vậy, Dung Tự lúc này đã cùng hai mẹ con vượt qua hơn nửa năm sinh hoạt đều nghĩ không có việc gì liền ngây ngẩn cả người.

Không nghe được Dung Tự trả lời, Vệ Ninh trực tiếp liền nuốt nuốt nước miếng

“Ta biết cậu ở đây, cậu vẫn luôn không thương tổn ta cùng mẹ, về sau… Về sau khẳng định cũng sẽ không thương tổn chúng ta đúng không? Ta…… Ta không có bạn, ta muốn cùng người khác nói chuyện, về sau ta có thể cùng cậu nói sao? Cậu là quỷ tốt đúng hay không? Cậu cũng một mình đúng không, cậu vẫn luôn bảo hộ ta, ta đã không sợ cậu, ta muốn nói chuyện với cậu, ta biết ở một mình rất khó chịu, cho nên không nghĩ cậu cùng ta giống nhau khó chịu! Ta…… Ta muốn cùng cậu làm bằng hữu…… Nếu cậu nguyện ý liền đem đồng xu lật lại được không? Về sau…… Về sau chúng ta chính là bạn tốt……”

Nghe tiểu Vệ Ninh nói như vậy, Dung Tự còn có chút ngốc, nhưng chính là cô cũng không có biện pháp giải thích tình huống hiện tại của mình là như thế nào, vừa định duỗi tay muốn lật tiền xu trước mặt, lại phát hiện tay chính mình thế nhưng trực tiếp liền xuyên qua.

Trùng hợp đúng lúc này, Vệ Chi Tình bỗng nhiên liền đã trở lại, “Tiểu Ninh con ở nhà làm cái gì vậy? Như thế nào không bật đèn?”

“Mẹ…… Mẹ……”

“Như thế nào mồ hôi đầy đầu? Ăn cơm chiều chưa? Không ăn mẹ hiện tại liền đi làm……”

“Con …… đã nấu mì ăn qua……”

“Ngoan, rửa mặt liền đi ngủ được không? Mẹ buổi tối còn có chút việc……”

“Vâng” Vệ Ninh ngoan ngoãn mà nói xong quay đầu nhìn nhìn tiền xu chính mình đặt ở trên bàn, thế nhưng phát hiện nó vẫn là bộ dáng cũ, tâm tình nháy mắt liền hạ xuống.

Xem ra quỷ tốt kia cũng không nghĩ cùng hắn làm bằng hữu……

Thẳng đến ngày thứ hai hắn mơ mơ hồ hồ mà rời giường lúc sau thấy được tiền xu chính mình đặt trên bàn kia đổi chiều, cả người nháy mắt liền thanh tỉnh lại, theo sau lập tức liền chạy tới bên cái bàn, kinh hỉ mà đem đồng tiền xu nắm trong tay

“Cậu nguyện ý cùng ta làm bằng hữu, cậu nguyện ý cùng ta làm bằng hữu, thật tốt quá, thật tốt quá!”

“Cái gì thật tốt quá, mới sáng sớm như thế nào vui vẻ như vậy? Nhanh đem cháo uống đi còn chạy nhanh đi học biết không? Buổi tối mẹ còn muốn muộn một chút trở về, chính con một mình ở nhà cẩn thận một chút biết không?”

“Vâng ạ!” Vệ Ninh vui vẻ mà nói.

Hắn mới không phải một mình đâu? Còn có một cái quỷ tốt cùng chơi với hắn đâu? Không thể, không thể lại kêu hắn quỷ tốt, như vậy quá không lễ phép, hắn nên cho cậu một cái tên, gọi là gì hảo nhỉ?

Hắn vui vẻ như vậy chính là bởi Dung Tự dùng hết công phu hơn nửa đêm đem tiền xu lật lại đổi lấy, thấy tiểu gia hỏa như vậy vui vẻ, Dung Tự cũng không khỏi lộ ra tươi cười nho nhỏ.

Dung Tự không biết chính là kế tiếp cả ngày Vệ Ninh đều vì cấp Dung Tự một cái tên mà phiền não, ngay cả các bạn học lại đối hắn trêu chọc cũng không đổi được chút tâm tư của hắn đi.

Chờ tới buổi tối, hắn mới thỏa đáng mà cấp Dung Tự lấy cái tên Tưởng Tưởng, đơn giản là hắn đặc biệt muốn gặp cô, tưởng đến không được.

Vừa nghe cái biệt danh như vậy, Dung Tự cười, lại đem công phu đảo chiều tiền xu lại đây.

Từ đây về sau, có mẹ cùng bạn làm bạn nhỏ Vệ Ninh tươi cười đều nhiều lên, mượn việc lăn qua lộn lại đồng xu cùng Dung Tự giao lưu, đồng tiền xu xem như bí mật nhỏ của hai người, Vệ Ninh liền với mẹ cũng chưa nói.

Ở trong trường học bởi vì đã qua thời gian lâu rồi, hơn nữa thành tích hắn thật sự không tồi, chủ nhiệm lớp cũng không hề đối hắn chơi những tiểu xảo đó nữa, các bạn học cũng đối đãi hắn ngày càng hòa khí lên. Mẹ thêu chữ thập sinh ý giống như cũng càng thêm tốt, nghe nói bà còn chuẩn bị mở cửa hàng đâu!

Thật là vui, A Ninh thật sự là quá hạnh phúc!

Mẹ nỗ lực kiếm tiền, hắn nỗ lực đọc sách, ngẫm lại có người vẫn luôn bên hắn. Liền ở lúc Vệ Ninh tưởng rằng cuộc sống sẽ vẫn luôn như vậy vui vẻ mà qua đi, một ngày hắn ở trường học được nửa ngày liền bị chủ nhiệm lớp gọi ra ngoài. Người kia đối hắn luôn luôn không tốt, chủ nhiệm lớp luôn phê bình hắn lúc này thế nhưng khó có được lúc sờ đầu hắn, ôn hòa mà kêu hắn một tiếng Vệ Ninh.

“Mẹ em ở chợ bán thức ăn hôn mê bất tỉnh, hiện tại đã được người ở chợ đưa đi bệnh viện, em chạy nhanh cùng ta qua nhìn xem…”