Khởi Đầu Nhiệm Vụ Đầu Tiên “Chân Long Phá Trời”
Hiên tại Khí Vận Chi Tử sắp được hưởng trái ngọt , mong Ký chủ làm cho nàng thành Nô ɭệ đầu tiên ‘Nhiệm Vụ thưởng 200 điểm khí vận’ Cửu Cấp Kiếm Ma “ Vô Câu Sương”
Haha vừa chơi gái vừa có thưởng thứ này hắn thích “Tiểu Bạch”Có thể dịch chuyển tới chỗ Yên Nhược Tuyết Không , đáp lại hắn là tiếng cơ giới Có Thể Lạc Vũ cười thầm Đúng Là Hệ Thống Phản Diện Mà.
Tiến Hành Xuyên Toa Phía Bắc Băng Thiên Đại Lục 3..2..1. Mắt Lạc Vũ chá loà nhưng chỉ trong chớp mắt.
Âm thanh của nữ nhân
Lạc Vũ hít sâu một hơi lấy bình tĩnh, bắt đầu dò xét tình hình xung quanh, chợt sắc mặt hắn có vài phần quái lại, vài phần thương tiết, vài phần kinh diễm,… vô số biểu cảm hiện lên trên mặt trong một nốt nhạc.
Nơi đây là một gian đóng kín mật thất khoảng vài chục mét vuông, tuy nhiên lại sáng sủa vô cùng vì trên tường mặt thất này khảm 5 viên dạ minh châu lấp lánh.
Nằm dưới nền đất trên người bận một tầng lụa mỏng , đang hôn mê bất tỉnh dường như bị phản phệ do cưỡng ép cảnh giới , Nàng là Yên Nhược Tuyết chính thất của Lạc Nam , hiện tại Lạc Nam đang xem 2 con Hắc Hùng đánh nhau còn Vợ hắn thì Lạc Vũ Hưởng Vậy “Hắc Hắc” Tiểu Bạch có cách nào cứu nàng tỉnh không , Hiện tại có 2 cách.
Cách thứ nhất : Cho nàng đan dược chuyên trị liệu hồn thể vì hồn thể của nàng sắp băng liệt gần tới bờ tử vong.
Cách thứ hai : là Sử Dụng Công Pháp trong Ma Thể “Tâm Ma Đại Diễn Chú” sẽ khiến nàng thành nô ɭệ của ngươi tuỳ ngươi sai khiến .
Lạc Vũ không nói nhiều chỉ có cẩu mới bỏ qua cơ hội ngàn năm này, hắn lại bế thốc nàng lên, Nhìn lại nàng lại càng là Tuyệt sắc mỹ nữ nhưng tiết Hệ Thống Chỉ cho nàng là con cờ.
Hai tay ôm lấy thân thể nhu mềm trong lòng, Lạc Vũ đỡ nàng xoay người lại đối diện cùng hắn, mắt nàng vẫn khép hờ, đôi mi lá liễu hơi run, mũi quỳnh nhỏ nhắn cao thẳng cùng đôi môi hơi tái nhợt nhưng vẫn còn một tia hồng hào đang hé mở để lộ hàm răng trắng đều như bắp của nàng như một đóa hoa non nớt nhưng tràn đầy quyến rũ.
Ư ưm
Là tiếng rêи ɾỉ trong cơn đau của nàng
Hai gương mặt lúc này đối diện nhau, hơi thở như u lan thơm ngát của nàng khiến Lạc Vũ say mê, hắn không muốn tiếp tục chứng kiến nàng đau đớn, cũng không muốn nhẫn nhịn du͙© vọиɠ chiếm hữu nàng, mặc kệ hậu quả.
Lạc Vũ vuốt nhẹ tóc mai màu da trời hơi rối của nàng, diệu dàng đặt một nụ hôn lên cái trán trơn bóng mặc kệ những giọt mồ hôi còn lấm tấm. Cảm nhận vị mặn cùng với hương thơm trong giọt mồ hôi
Lạc Vũ hôn tới môi nàng, Yên Nhược Tuyết mơ mơ màn màn tỉnh lại, Đừng đừng như thế tay chân nàng phản kháng nhưng do linh hồn gân đến bờ vực tử vong nên không đáng kể.
Nam Nhân của Nàng Họ Lạc.
Lạc Vũ ánh mắt liếc nhìn chung quanh, nhìn xuống bên hông nàng đai lưng bằng tơ lục, tính chất mềm mại, độ rộng cũng vừa vặn thích hợp che mắt, liền đưa tay ra giật lấy đầu sợi. ..
Đưa tay tới bên hông lại bị Yên Nhược Tuyết theo bản năng chặn lại,Lạc Vũ biết trong tâm trí nàng vẫn còn giãy dụa, nên chặn lại bàn tay nàng, hắn nhẹ nhàng kéo một cái, liền đem đai lưng của nàng cỡi ra, Yên Nhược Tuyết cả người cứng đờ, thở dài một hơi, rốt cục nhận mệnh mà nhắm hai mắt lại.
Bởi vì mất đi sợi đai lưng ràng buộc, y phục trên người Yên Nhược Tuyết như đóa hoa sen nở tràn ra, Lạc Vũ đưa tay đưa đến trong cổ áo nàng, chạm tới da thịt mềm mại trơn nhẵn, rõ ràng thấy được thân thể Yên Nhược Tuyết run lên.
Có điều đã đến mức độ này, Lạc Vũ cũng không làm Liễu Hạ Huệ, bàn tay từ từ di động,Yên Nhược Tuyết hô hấp càng ngày càng gấp rút, hai bầu vυ' không ngừng chập trùng cực kỳ mê người, nhưng Lạc Vũ lo lắng thương thế của nàng tăng lên, vội vàng đem Tâm Ma Đại Diễn Chú truyền vào trong cơ thể nàng, quả nhiên thân thể của nàng chậm rãi mềm nhũn ra.
Bàn tay luồn sau gáy của nàng, tuy rằng bị khăn lụa che khuất đôi mắt, thế nhưng vẻ thanh lệ vẫn không mảy may mất đi, mũi ngọc tinh xảo cùng, đôi môi anh đào trên khuôn mặt không một tỳ vết…
Nhìn đôi môi mọng của nàng nàng hơi hé mở lóng lánh ướŧ áŧ ánh sáng lộng lẫy, Lạc Vũ cảm thấy cổ họng khô nóng, liều lĩnh đưa miệng mình hôn tới.
-Um..um…...
Yên Nhược Tuyết bị bất ngờ không kịp đề phòng, hàm răng trắng đều thất thủ, bị đầu lưỡi của hắn tiến nhanh vào khoang miệng, vừa mới bắt đầu thì phản kháng một hồi, nhưng rất nhanh nghĩ tới chung quy là do mình lựa chọn, cuối cùng thì đầu lưỡi của nàng đáp lại quấn cuộn với lưỡi của Lạc Vũ.
Lo lắng thương thế nàng có biến, Lạc Vũ quyết định mau chóng cứu nàng, vì lẽ đó liền thôi thúc toàn bộ chân khí Thiên Ma, khí tức kí©ɧ ŧɧí©ɧ tính dục của nữ nhân cũng tăng cao nồng nặc, nghe được từ yết hầu nàng truyền đến tiếng “ um..um..” ngọt ngào, Lạc Vũ biết thời cơ đã gần đủ rồi, hai tay hắn liền tách ra y phục trên trên người nàng, lộ ra thân thể trắng mịn mềm mại,
Cảm nhận được động tác nam nhân trên người mình, Lạc Vũ trong lòng nổi lên cảm giác khác thường, ngượng ngùng trong bóng tối , cũng vui may là che đậy hai mắt, chứ không thì nàng qua lúng túng.
Có điều đôi tay và cái lưỡi của người nam nhân thủ đoạn kỳ cao minh, trải qua thời gian bị hắn chạm đến, cũng không lâu lắm Yên Nhược Tuyết biết đến cái u cốc bên dưới của mình đã làm tốt việc chuẩn bị tiếp nhận, Yên Nhược Tuyết trong miệng lẩm bẩm thì thầm:
-Lạc đại ca...
Lạc Vũ trong lòng đã định, lúc này trên người Yên Nhược Tuyết chỉ còn chiếc yếm cùng cái tiểu nội khố màu đỏ ở bên trong, che đậy phía dưới chiếc yếm là hai bầu vυ' vưu vật, khiến người ta chỉ muốn phạm tội, mặt trên yếm thêu một đôi uyên ương hý thủy, thực sự là rất mê người, một khối tam giác xanh thẩm ẩn hiện, phía dưới bao trùm lấy chiếc rãnh nhỏ âʍ ɦộ màu hồng đỏ cực kỳ dụ nhân, Lạc Vũ áp tay lên lên chiếc mu nhỏ láng mịn, bây giờ mới phát hiện nơi này đã nhầy nhụa, ướŧ áŧ vô cùng.
Đôi bàn tay hắn lần tháo chiếc yếm ra, yếm vừa rớt xuống, lập tức trước mặt sáng ngời, hai bầu vυ' vừa tròn vừa căng, vừa trắng vừa mịn, cao vυ't ngạo nghễ, phía trên là hai đầu núʍ ѵú đỏ hồng như anh đào, khiến cho người ta chỉ muốn ngậm ngay lấy mà mυ'ŧ nút.
Nghe tiếng rên khẽ của Yên Nhượt Tuyết, hiển nhiên nàng vẫn cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ hắn không dám lãng phí thời gian, lập tức móc ra cây côn ŧᏂịŧ, gân xanh nổi lên, qui đầu hướng lên trời, giống như đại pháo sắp khai hỏa vậy.
Yên Nhược Tuyết xúc cảm thấy trước người một sức nặng đè lên, dù nàng chưa có kinh nghiệm, nhưng với thiên tính nữ nhân khiến cho Yên Nhược Tuyết biết đến đã tới bước mấu chốt nhất, thân thể của nàng trở nên cực kỳ căng thẳng.
-Á…
Yên Nhược Tuyết kêu lên một tiếng đau đớn là lúc vừa nghe "phốc" một tiếng, côn ŧᏂịŧ sáp nhập tiến vào phá vỡ màиɠ ŧяiиɧ nàng, côn ŧᏂịŧ của Lạc Vũ đã hoàn toàn cùng u cốc nàng kết hợp vào nhau, Yên Nhược Tuyết sơ kinh nhân đạo, bồng môn sơ khai liền cảm thấy một trận kịch đau.
Lạc Vũ,sau đó dùng sức nhấn qui đầu vào trong hang động u cốc chật hẹp của Yên Nhược Tuyết, dừng lại một chút, thoáng cái đã cắm vào tận cùng đường hàng, chỉ nghe Yên Nhược Tuyết rêи ɾỉ một tiếng, đôi lông mày nhíu lại, bộ dáng rất thốn đau, bất quá lúc này hắn cũng không quản nhiều như vậy vì còn phải vận chân khí cứu người, trãi qua một lúc, côn ŧᏂịŧ Lạc Vũ bị nhục động u cốc bao chặt xiết lấy, Kɧoáı ©ảʍ không cần phải nói, bên trong vừa mềm, vừa khít, dịch nhờn tràn trề, làm cho tâm trí hắn như phiêu đãng, hít sâu một hơi, sau đó hắn tiếp tục chuyển động, tiến xuất tiến xuất, càng lúc càng nhanh….
Yên Nhược Tuyết thân thể bị Lạc Vũ thúc đẩy làm cho chấn động hai bầu vυ' lắc lư cực kỳ hấp dẫn, hắn đưa tay nắm lấy, một bên vuốt ve se đầu núʍ ѵú, một bên ve vuốt nắn bóp, Yên Nhược Tuyết khuôn mặt giờ như hoa đào, so với vẻ điềm tĩnh ngượng ngùng vừa rồi thì hoàn toàn không giống, bộ dáng nàng giờ rất vũ mị mê nhân nhìn lại song nhũ, so với khi nãy tựa hồ cũng lớn hơn, hai đầu núʍ ѵú vù hồng đào đã săn cứng độ nhô cao cao, toàn thân trắng nõn cũng dần biến thành ửng hồng, lộ rõ vẻ phong tình nữ nhân..
Trong đầu ảo tưởng với người xưng Họ Lạc mày đang giao hoan, sau đó thì Yên Nhượt Tuyết đã không nhận rõ chân thực cùng hư huyễn, hai tay cũng thanh tĩnh lại gắt gao dịnh lấy bồ đoàn, bất tri bất giác hai chân co lại quấn quanh lên eo lưng của nam nhân, thậm chí còn uốn éo người nghênh hợp động tác nam nhân, trong miệng phát sinh tiếng rên vui sướиɠ vô cùng..
Lúc Yên Nhược Tuyết mở mắt ra, chính mình đang có một tư thế ngượng ngùng, cái mông tròn đang bị Lạc Vũ nâng lên trên cao, càng khó chịu chính là cái Âʍ ɦộ nàng như là hẩy lên phô bày mời mọc đối phương, bộ nhận sinh dục của hai người dính chặt kết hợp với nhau gắn bó như là keo sơn..
Hơi động đậy hạ thể bên dưới, Yên Nhược Tuyết rõ ràng mà cảm nhận được hình dạng cây thịt của Lạc Vũ tiến vào bên trong thân thể mình to lớn biết chừng đạo, đường hang u cốc như căng ra phồng lên, cái loại cảm giác ngượng ngùng làm cho nàng theo bản năng muốn tránh thoát ra, nhưng bên tai lại truyền đến thanh âm của đối phương:
Đừng nhúc nhích, Ta đang dùng chân khí qua tư thế giao hợp để trị liệu nội thương cho nàng, đã hoàn thành đến gần xong rồi, đừng làm hỏng trở thành dã tràng xe cát, ánh mắt nhìn về Lạc Vũ đối diện, Yên Nhược Tuyết lại đỏ mặt lên, liền vội vàng nghiêng đầu khép hờ mắt lại.
Theo động tác nam nhân đẩy côn ŧᏂịŧ vào trong u cốc, Yên Nhược Tuyết lúc này cảm giác mình như bị hòa tan thành nước, thậm chí nàng có thể cảm giác được cây thịt đáng giận kia mỗi một vòng rút ra, rồi lập tức bị nhồi vào khi qui đầu đυ.ng phải hoa tâm, thì kɧoáı ©ảʍ như nước thủy triều đánh úp, thân thể yêu kiều từng trận trận co rút, trong tiếng thở hào hển thô trọng,Yên Nhược Tuyết cũng đã triệt để bị lạc vào chính giữa nồng đậm tìиɧ ɖu͙©.
Cây côn ŧᏂịŧ kéo ra đưa vào như bị dầu thấm, nước lóng lánh, xuất nhập moi theo từ trong hoa tâm ra dịch nhờn màu trắng sữa, dây dưa dính đầy trên thảm lôиɠ ʍυ của hai người, Lạc Vũ đút vào tốc độ càng nhanh, mỗi một cái nhấn vào, qui đầu đều đội lên vào chỗ sâu nhất của cổ miệng tử ©υиɠ..
Đột nhiên Yên Nhược Tuyết cảm giác được hạ thể chấn động, bên trong u cốc nóng bỏng, mãnh liệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ tê dại, trong nhất thời nàng liền thấy mình giống như có cảm giác kỳ quái khiến muốn bay cao thượng thiên đi, sâu trong tử ©υиɠ của dâʍ ɖị©ɧ cuồng phun...
-Um…Um..a…..á…..
Từng làn âm tinh phún ra làm cho nàng tê dại cực kỳ thoải mái, càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ sảng khoái làm cho Yên Nhược Tuyết không ngừng kêu rên, phảng phất muốn đem sự sung sướиɠ cực khoái của mình tuyên cáo với thiên hạ, âm tinh không ngừng hướng bên ngoài cửa miệng u cốc trào ra, chất lỏng sền sệt thoa đầy côn ŧᏂịŧ Lạc Vũ , nhiểu xuống tại trên bồ đoàn, không bao lâu đã đem miếng vải bồ đoàn làm ướt một mảng lớn hòa lẫn chút ít màu đỏ nhạt...
Côn ŧᏂịŧ Lạc Vũ bị cơn cực khoái của nàng làm cho tột cùng hưng phấn, hoa tâm chăm chú mυ'ŧ vào ở trên qui đầu, giống như cái miệng nhỏi nhắn của nàng trong lúc này ngậm lấy qυყ đầυ liều mạng bú ʍúŧ lấy vậy, phương vị dươиɠ ѵậŧ càng không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ toàn bộ u cốc nàng, tinh quan của hắn cũng vỡ đê tuôn ra.
Hự…
Lạc Vũ thật dài một tiếng rên, đem từng làn đại pháo Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào trong cơ thể nàng, chân khí đình chỉ chuyển vận, hai người một hồi run rẩy, vô cùng sung sướиɠ.
Không biết qua bao lâu, Chu A Cửu đột nhiên cảm thấy trong cơ thể của mình dâng trào chân khí mạnh mẽ hơn trước nhiều, ngẩng đầu kinh dị hỏi:
-Tại sao chân khí của ta...
Lạc Vũ mỉm cười:
-Vừa rồi thương thế của nàng quá nặng, vì cứu nàng, ta phải vận dụng một loại khác pháp môn song tu, song tu vốn là dòng chảy công hưởng của tu vi nội công, thường thường hai người tu vi tương đương mới có thể đạt được hiệu quả to lớn nhất, nhưng chân khí của nàng trong lúc đó kém xa ta, nên kết quả cuối cùng chính là chân khí của nàng hấp thu chân khí của ta, vậy tính ra, thì chính nàng được dương khí thải bổ mới đúng….
Còn một điều Lạc Vũ không nói khi hắn thi triển Tâm Ma Đại Diễn Chú thì người dính thuật không khác gì nô ɭệ của người thi chú.