Ta Mở Thương Trường Tại Tây Huyễn

Chương 103

Nhắc đến cành cây, Vưu Hạ quay đầu nhìn về nơi cách cửa không xa, mới phát hiện cành cây giờ đã trưởng thành một cây cao lớn hơn ba mét, tốc độ sinh trưởng thực sự kinh người.

Có lẽ là không bao lâu phải đem cây dời ra ngoài trồng chỗ khác, bằng không sau này cây cao chót vót sẽ đẩy đến đỉnh nhà kính. Vưu Hạ suy tư như thế, mang theo yêu tinh nhỏ cùng Rice đồng thời dọc theo đường thẳng của nhà kính trồng hoa tham quan.

Lần này có yêu tinh làm bạn, bầu không khí lại so với vừa bắt đầu bước vào cảm giác ấm áp nhiều hơn, dù thực vật ma pháp có ý tránh né Rice, nhưng mà chúng nó rễ còn ở dưới đất, cho nên chạy cũng không được, Vưu Hạ vẫn có thể cho Rice giới thiệu kiến thức khoa học, đồng thời nhìn những cành lá đóa hoa trốn trốn tránh tránh bộ dạng, cũng có vẻ rất vui cùng thú vị.

Đợi đến khi dạo xong một vòng, chuẩn bị rời đi, lúc đó Vưu Hạ rất tự nhiên mà đem yêu tinh nhỏ thả lại trên cành cây.

Rice thấy thế liền hỏi: "Không dẫn theo nó trở về sao?"

"Tại sao muốn dẫn nó trở lại?" Vưu Hạ khó hiểu.

"Vừa nãy ngươi cũng nói, nó là con của chúng ta."

Không nghĩ tới Rice rất nghiêm túc. Dù trước đó là chính mình quả thật nói như vậy, Vưu Hạ không thể làm gì khác hơn là nói lý: "Nhưng là cây trồng ở nơi đây, nó cũng không có cách nào rời đi rất xa, phải không?"

Hắn quay đầu nhìn về phía yêu tinh nhỏ đang ngồi ở trên cây: "Như vậy muốn mang ngươi theo, có phải là đem cả cây đều phải mang đi?"

Yêu tinh nhỏ gật gật đầu.

"Ngươi xem." Vưu Hạ hướng Rice nhấc lên lông mày: "Cho nên không phải là ta không chịu dẫn nó đi, chỉ là hiện tại không có chuẩn bị công cụ, ngươi làm sao mang một gốc cây còn sống tới thành Lạc Tư nha. Mà dù có thể mang tới, nhất thời cũng không tìm được nơi trồng xuống, chỗ ở của chúng ta không có sân trước cũng không có sân sau, cửa hàng trang phục hoa viên ngược lại có thể, nhưng nó đã là một cái hoa viên hoàn thiện, vô cớ muốn trồng một thân cây vào, dù thế nào cũng phải quy hoạch lại vị trí trồng trọt đi."

Dứt lời, thấy Rice mím môi còn có chút bộ dạng không quá cam lòng, hắn khuyên giải nói: "Như vậy đi, ta chuẩn bị qua thời gian ngắn tại khu Wickenburg mua một tòa biệt thự, lúc đó chúng ta đồng thời đem cái cây này dời đi trồng ở nói đó có được hay không?"

Nhớ đến lúc trước cái cành kia bị hệ thống đánh giá là "rác thải" dù đã qua tay hai người bọn họ mấy lần, cũng đặt ở trong ba lô trò chơi mấy tháng không cam lòng vứt, xem như nó chứng kiến giữa bọn họ toàn bộ đoạn tình cảm phát triển, chờ có biệt thự của chính mình, đem cái cây tượng trưng tình yêu này chuyển đến sân của mình cũng là đúng.

Rice trọng điểm lại không ở cái cây, nghe vậy hỏi: "Ngươi là muốn mua nhà tại khu Wickenburg?"

"Đúng vậy."

"Giá nhà thành phía đông rất cao."

Sau lưng có một đám trưởng bối chống lưng khiến Vưu Hạ lòng có chút bành trướng nói, "Dù như thế nào cũng sẽ không cao bằng giá phòng ở trung tâm thành phố đi, ta hiện tại khoản để dành đã đủ tại phố Thyliocer mua một cái nhà lầu." Hắn vỗ lên vai của Rice, "Yên tâm, ta chẳng mấy chốc sẽ mang ngươi cùng yêu tinh nhỏ ở trong biệt thự lớn."

Rice vừa nghe, không khỏi có chút thắt tâm.

Hắn tưởng nỗ lực kiếm tiền nuôi gia đình, nhưng mà nhìn tình huống trước mắt, hắn hiển nhiên rất khó có tài sản phong phú hơn Vưu Hạ, bởi vậy, hắn có năng lực giúp Vưu Hạ, chính là khiến bản thân càng mạnh mẽ hơn, sau đó bảo vệ Vưu Hạ thật tốt.

* * *

Vưu Hạ cảm thấy đại khái như Rice bị cái gì kí©ɧ ŧɧí©ɧ, rõ ràng quay về lại thành Lạc Tư cũng đã buổi chiều hai giờ, đối phương đột nhiên nói muốn đi nhận nhiệm vụ trong quân doanh, khuyên sao cũng không được, Vưu Hạ không thể làm gì khác hơn là dặn một câu 'Chú ý an toàn ", sau đó nhìn Rice hướng cửa thành phương Bắc mà đi.

Tại đầu phố rời nhau đi, dù sao cũng đã đến phố Thyliocer, Vưu Hạ liền trực tiếp đi cửa hàng trang phục một chuyến. Không giống với ngày hôm qua cửa hàng vắng ngắt, ngày hôm nay cửa hàng trang phục rõ ràng nhân khí thịnh vượng rất nhiều.

Vừa bước vào cửa tiệm, Vưu Hạ liền nghe được âm thanh của mấy cái nhân viên buôn bán đang ở phía sau tiếp đãi khách hàng, hoặc là giúp khách đo kích thước, hoặc là giới thiệu cho khách ưu điểm của quần áo, nghe vào rất là bận rộn.

Mặc dù biết trải qua buổi tiệc rượu ngày hôm qua, cửa hàng mới của chính mình thanh danh nhất định đã lan ra, mà làm ăn tốt như thế này vẫn còn có chút ra ngoài dự tính của hắn. Thấy hiện tại chỉ có một mình nhân viên thu ngân là nhàn rỗi, Vưu Hạ dựa vào bên cạnh quầy hỏi:" Ngày hôm nay buôn bán cũng được đi? "

" Đúng, hiện tại khách hàng xem như ít, buổi sáng cùng lúc trưa người tới mới nhiều. "Nhân viên thu ngân Lianna là một cái cô gái hoạt bát, lúc nói chuyện biểu tình vẫn là rất phong phú," Thật nhiều đều là mang theo người hầu đến đặt làm quần áo riêng, có lúc một vị trưởng bối liền đi cùng các vị tiểu thư, còn có thêm người hầu cùng thị vệ, cả một đám người bước vào trong cửa hàng, lúc sáng sớm không có tiểu thư Tilia tại, tiên sinh Sepura thiếu chút nữa không tiếp khách kịp. "

" Nói như vậy là đơn hàng quần áo làm riêng tương đối nhiều. "Vưu Hạ nhẹ chép miệng một cái, lại hỏi," Ba bộ quần áo đặc biệt bán như thế nào? "

" Bộ đặc biệt thì 'sứ giả rừng rậm' bán là tốt nhất, buổi sáng có một ông chủ đến từ nơi khác lại đây đặt trước năm mươi bộ, thiếu chút nữa đem hàng trong kho mua hết, bộ 'thi nhân' bán cũng không tồi, vị ông chủ kia cũng đặt trước ba mươi bộ, 'người nhảy múa dưới ánh trăng' bán được ít nhất, ngày hôm qua cùng ngày hôm nay gộp lại tổng cộng mới chỉ bán ra bốn bộ. "

Lúc nàng trả lời, Vưu Hạ cũng thuận tiện mở ra bảng trò chơi kiểm tra cửa hàng trang phục lượng tiêu thu của ba bộ quần áo. Đúng như Lianna nói như vậy, ba bộ trang phục thì bộ 'sứ giả rừng rậm' bán ra số lượng là cao nhất, cũng bởi vì giá cả của nó tương đối rẻ, đương nhiên, bộ trang phục này phiêu dật thon dài cũng càng tiếp cận thẩm mỹ của các quý tộc, mà nó có màu xanh lục áo khoác rất có phong cách của mộc tinh linh, người mua nó đại khái là vừa ý điểm này.

Bộ 'thi nhân' lượng tiêu thụ cũng không tồi, bởi vì bản thân nó là thuộc về có chút thông thường trang phục dành cho nam tính, hợp thân hiện ra gầy lại rất có khí chất văn nghệ, trang phục mặc vào mỗi một kiện đơn phẩm đều có thể phối hợp chung với quần áo khác, trải qua ngày hôm qua Yni mặc quảng cáo, bán ra nhiều cũng không kỳ quái.

So sánh thì bộ 'người nhảy múa dưới ánh trăng' quả thật vừa mắc vừa không thể mặc hằng ngày, đối với người mặc vóc dáng yêu cầu cũng cao, hơn nữa tối hôm qua Tilia đã mặc nó tham dự qua một lần tiệc tối, sau này nói không chắc sẽ có vị phu nhân hoặc tiểu thư nào tại thành Lạc Tư nguyện ý mặc nó trong buổi tiệc, cho nên người mua nó hoặc là dùng để sưu tầm, hoặc là dùng để tặng người, cũng có thể là đem bán đến những thành thị quốc gia khác.

Vưu Hạ tâm lý âm thầm phân tích một phen, cảm thấy được tiến triển này xem như là nằm trong dự liệu.

Chỉ tiếc, từ hôm qua khai trương đến bây giờ, dù cho tính cả tối hôm qua bán đấu giá bộ 'người nhảy múa dưới ánh trăng' kia, ba bộ trang phục tổng lượng tiêu thụ cũng mới đạt tới chín mươi tám, khoảng cách một trăm còn thiếu chút nữa.

Bất quá liền thiếu có hai bộ, ngày hôm nay nhất định có thể đạt thành, ngược lại cũng không vội vã nhất thời.

" Đúng rồi ông chủ, "Lianna nói," Hôm nay ước chừng mười giờ sáng, trong cửa hàng đến một vị viện chính đại nhân, hỏi chúng ta có tiếp nhận đơn hàng làm riêng quần áo quan chức công sở hay không. "

" Quần áo quan chức công sở? "Vưu Hạ sắc mặt khó hiểu, không phải hiểu rõ lời nói của nàng.

" Đúng, vừa mới bắt đầu hỏi chính là có thể làm chế phục cho quân trị an trong thành, tương tự tối hôm qua tiên sinh Rice Hodge mặc lúc tham gia tiệc tối, loại trang phục nhìn vào vừa đẹp vừa tiện, Sepura tiên sinh nói bộ quần áo của Hodge tiên sinh giá thành phẩm rất cao, vị đại nhân kia liền nói tiền nhiều cũng không sao, sau đó lại hỏi có tiếp nhận hay không đơn đặt hàng quần áo quan chức công sở của tòa thị chính, "Lianna sinh động như thật mà miêu tả lại cảnh tượng lúc đó," Sepura tiên sinh nói, ông chủ không ở, chuyện lớn như vậy hắn cũng không có thể làm chủ, liền cùng vị đại nhân kia ước định ngày mai vào thời gian như hôm nay quay lại, ta ở bên cạnh nghe, đại khái chính là như vậy. "

" Vị đại nhân kia tên gì? "

Lianna quơ quơ đầu:" Hắn chỉ nói hắn họ Khải Đức. "

Vưu Hạ sửng sốt một chút.

Cái họ này hắn nghe quen quen nha, chồng của Nael phu nhân, cha của Tu Tề không phải chính là họ Khải Đức sao?

Nói như vậy, tới vị đại nhân kia thật ra chính là quan tài chính của tòa thị chính?

Vưu Hạ nhíu mày lại, không quá hiểu: Thân quan tài chính tại sao lại quản về quần áo công sở của thuộc hạ. Hắn nghĩ tới nghĩ lui, duy nhất có thể giải thích ra chính là xuất phát từ thành chủ bày mưu tính kế.

Có lẽ là Hayla thành chủ rất muốn cảm ơn lời đề nghị của hắn, do thân phận hạn chế lại không thể trực tiếp cho hắn đưa lễ vật quý trọng gì, liền đi đường cong khiến cấp dưới tới cửa hàng của hắn mua hàng trả tiền, lại thuận tiện giúp hắn nâng cao tiếng tăm lên.

" Cũng được, ta biết rồi, khổ cực ngươi. "

Cùng Lianna biết rõ xong tình hình buôn bán trong ngày hôm nay, Vưu Hạ liền đi lên lầu.

Lúc lên đến lầu hai nhìn thấy Sepura đang bận cùng khách hàng nói chuyện về nhu cầu trang phục làm riêng, hắn không có quấy rầy đối phương, hướng Sepura gật đầu báo cho đã biết một chút sau đó liền trực tiếp đi lên lầu ba.

Khi bước vào phạm vi lầu ba, bầu không khí đột nhiên vội vàng, mỗi cái phòng làm việc các nhân viên bên trong đều đang bận rộn mà đẩy nhanh tốc độ, đặc biệt là phòng may, mở cửa phòng, năm chiếc máy may âm thanh hỗn hợp tạo thành tạp âm cùng nhau truyền tới, cả một tầng lầu bầu không khí đều phảng phất trong nháy mắt khẩn trương lên.

May mà cửa phòng cách âm hiệu quả không tồi, chỉ cần đóng cửa lại liền không nghe thấy tiếng vang gì. Vưu Hạ bước vào cách vách phòng làm việc, lúc đó Tilia chính nằm nhoài trên bàn vẽ bảng thiết kế, ở bên cạnh Yni đang giúp nàng sửa sang lại tủ sách, hình ảnh an bình và ấm áp.

Nhìn thấy hắn tiến vào, Tilia dừng lại bút hỏi:" Ngươi đi nơi ở mới của bộ tộc về rồi sao? "

" Ừm. "Vưu Hạ lên tiếng, mở ra một cái ghế ngồi xuống:" Lúc ta đến chỗ đó, thầy Livian nói các ngươi đã quay về thành, ta liền dẫn theo Rice đi vào nhà kính trồng hoa dạo chơi. "

" Ngươi còn mang theo hắn vào trong tộc? "Yni xoay người lại, có mấy phần tận lực mà làm ra vẻ mặt lo lắng," Không sợ Livian hoài nghi quan hệ của các ngươi sao? "

" Ngài không cần vẫn luôn ám chỉ ta như vậy. "Vưu Hạ rốt cục không nhịn được, hắn bất đắc dĩ nói," Cây thần không phải sinh ra sinh mệnh mới rồi sao, tương lai nhất định sẽ có rất nhiều đứa nhỏ chờ nhận nuôi. "

Yni không có chối việc chính hắn có hành vi định đạp Livian xuống, cười một cái nói:" Trên cây thần đứa nhỏ còn phải chờ một đoạn thời gian, hơn nữa cũng không nhất định có thể tuyển chọn chúng ta nuôi đầu tiên, so sánh vậy thì không phải trước mắt ngươi càng tốt tranh thủ hơn sao? "

Vưu Hạ đối với vị trưởng bối này không còn lời nào để nói. Hắn ho nhẹ một tiếng, nói sang chuyện khác hỏi Tilia:" Nếu như muốn làm quần áo quan chức công sở cho viện thị chính, ngài có ý kiến gì sao? "

" Quần áo quan chức, là quan chức loại nào? "Tilia hỏi.

" Đại khái chính là quan thuế, loại hình nhân viên hành chính, quần áo tốt nhất vừa chính thức vừa thuận tiện, nhìn đẹp lại thư thái, thời thượng phong cách, cuối cùng là tất cả mọi người có thể mặc. "

Tilia suy nghĩ chốc lát, lắc lắc đầu nói:" Ta hiện tại chỉ có khả năng nghĩ đến vài kiểu dáng đơn giản thông thường, ngươi cho ta chút thời gian khiến ta tìm ra linh cảm, hoặc là nếu ngươi gấp, có thể hỏi Sepura một chút, hắn đối với trang phục của nhân tộc hẳn hiểu rõ hơn. "

Vưu Hạ nhân tiện nói:" Việc này không vội, dù sao còn chưa quyết định, ngài có thể từ từ suy nghĩ. "

Sau lại cùng trưởng bối tuỳ ý trò chuyện vài câu, chờ thời gian tiếp cận buổi chiều bốn giờ, Vưu Hạ xem thời gian cũng gần bữa tối, liền chuẩn bị đi nhà hàng lẩu đặt căn phòng riêng, đêm nay mời Aucertine cùng hai vị tinh linh trưởng bối cùng nhau ăn lẩu.

Lúc đến dưới lầu, hắn đúng dịp nhìn thấy một vị tuổi trẻ nam sĩ mang theo một hộp đóng gói rời đi, liền thuận miệng hỏi Lianna một câu:" Hắn mua cái gì? "

Một vị nhân viên thu ngân nhân viên tên Fancy giành trước trả lời:" Một bộ 'sứ giả rừng rậm', một bộ 'thi nhân'."

Lianna nhìn đồng nghiệp của chính mình liếc mắt một cái, không vui mà bĩu môi dưới.

Vưu Hạ không để ý giữa các cô gái lặng im tranh đấu, nghe vậy lúc này mở ra bảng cửa hàng trang phục trong trò chơi, liền nhìn tới thành tựu đã đạt thành bán ra một trăm bộ đồ.

Phía dưới bảng hình ảnh được thắp sáng, trang phục mới được mở khóa tên gọi vừa đúng chính là bộ 'Thân sĩ '.