Tổng Mạn: Tà Thần Xâm Lấn, Ta Có Thể Xuyên Qua Anime Thế Giới

Chương 4: : Ăn Thịt Chuột

Frankenstein cầm vào tay vung vẩy vài cái, shusui rất nặng, có mấy kg khối lượng. Tuy nhiên hắn lại cực kì ưa thích thanh kiếm này.

Không chỉ về độ ngầu và đẹp mắt của nó, mà còn cả về sự sát thương và độ bền chắc của nó nữa.

Phối hợp với kĩ năng cở sở kiếm thuật nhập môn của hắn, Frankenstein có thể làm được vung vẩy thanh kiếm một cách bình thường.

Tất nhiên, Frankenstein cũng không định để lộ nó ra bên ngoài đường.

Mặc dù thế giới tổng mạn này bên nhật bản truyền thống tôn sùng kiếm đạo. Vũ khí sắc bén như kiếm không bị cấm gắt gao như những thứ khác tuy nhiên để có thể mang được kiếm ra bên ngoài đường thì cần phải được đăng kí.

Ngoài ra chỉ có những quý tộc hay tài phiệt bên này được phép sử dụng vũ khí gây nguy hiểm mà thôi.

Cho dù hắn có đi đăng kí nhưng mà cũng chỉ có thể để ở nhà treo làm cảnh, đã thế còn để lộ ra thông tin bí mật của mình.

Cho nên Frankenstein từ bỏ đi đăng kí kiếm.

Trong lòng hắn nghĩ rằng, chỉ cần một ngày mạnh mẽ, hắn có thể tự do sử dụng thứ mình muốn mà không phải chịu sự gò bó từ ai hết.

Cũng may hệ thống vật phẩm có thể cất vào hệ thống không gian, Frankenstein cũng không lo lắng kiếm của mình bị bại lộ ra a.

“ Hệ thống, thêm điểm cho kỹ năng ; Cường thân kiện thể cùng với Kiếm thuật cơ sở “

Bởi vì Hệ thống ban thưởng ra hắc kiếm shusui, Frankenstein quyết định đi theo phương hướng kiếm đạo làm chủ.

Không chỉ ngầu mà còn sát thương cực kì mạnh mẽ.

Vả lại hắn cũng rất thích sử dụng kiếm nhật nữa.

Frankenstein chỉ cảm thấy một dòng nước ấm chảy trong cơ thể, cơ thể trở nên cứng rắn hơn, các cơ bắt lộ rõ ra. Tất nhiên không giống như tập gym cơ bắp tráng hãn kia. Hắn thân thể cực kì cân đối.

Ngoài ra con có những kí ức của việc tập kiếm như trảm dọc, chém ngang, vung vẩy, đâm thẳng.

Hắn lúc này sử dụng kiếm giống như sử dụng tay của mình vậy, có thể dễ dàng điều động thanh kiếm làm theo ý mình.

[ Túc chủ : Frankenstein

Chủng tộc : Nhân loại – cực hạn nhân loại

Thể chất : 2,2 ( sức mạnh )

Tinh thần : 1,5

Kỹ năng : Cường thân kiện thể ( Max )

Cơ sở kiếm thuật ( max )

Điểm tiềm năng : 8

Sức chiến đấu : 10 ( mạnh hơn con gà một chút ) ]

Mở ra cơ sở mặt ngoài, Frankenstein có thể nhìn được sự thay đổi rõ rệt của mình.

Chủng tộc từ nhân loại- người bình thường nhảy lên thành nhân loại – cực hạn nhân loại.

Đây là nhân loại có thể đạt tới độ cao nhất của việc luyện tập khi chưa tiến hoá.

Thể chất đạt tới 2,2. Phát triển vẫn là hướng sức mạnh nổi trội hơn so với thuộc tính khác.

Frankenstein có thể cảm giác được lúc này mình có thể nhấc được một vật nặng 150 kg.

Ở kiếp trước có nhân loại nhấc lên được 300kg , nhưng phải biết nhân loại cũng có khác biệt . Đó là gen cơ sở á.

Hắn là nhân loại gen châu á, về sức mạnh so ra kém hơn gen khác. Cho nên cực hạn của hắn cũng khác so với người nước khác.

Giống như nam và nữ cực hạn ấy, do tiên thiên gen quyết định hạn mức cao nhất của mình.

Ngoài ra, sức chiến đấu của hắn cũng đạt được tới 10. Frankenstein có thể cảm giác được lúc này mình mà cầm thanh shusui có thể 1 vs 10 nam tử trưởng thành tốt.

Còn về kỹ năng : kĩ năng có thể được định rằng 5 cấp độ : Nhập môn, thông thạo, tinh tông, đại thành, viên mãn.

Có lẽ bởi hai kỹ năng của hắn chỉ là cơ sở cho nên hắn chỉ mất 7 điểm kỹ năng là tăng cả hai lên viên mãn rồi.

Nhưng chính hai môn cơ sở viên mãn này lại tăng cho hắn rất nhiều sức chiến đấu, hắn có thể dễ dàng đánh gục mình lúc trước.

Còn về tinh thần , tăng lên có vẻ không lớn lắm nhưng Frankenstein lại cực kì vui mừng.

Tinh thần bao gồm trí tuệ và ý chí của bản thân. Chỉ cần tăng một chút thôi Frankenstein cũng cảm thấy đầu óc thông thoáng thanh thản hơn, hắn lúc này cả đêm không ngủ cũng không có sao hết.

Trí tuệ tăng lên một chút, nhiều bài học hắn lúc trước hơi lơ mơ bây giờ lại nhớ rõ hơn.

Ục ục !

Chợt âm thanh từ bụng của Frankenstein vang lên, hắn chợt cảm thấy một cơn đói bụng ập tới, quằn quại đau nhức. Rõ ràng hắn mới ăn xong lúc nãy.

Có vẻ như việc hắn trở nên mạnh mẽ hơn khiến cho hắn tiêu hao rất nhiều năng lượng trong cơ thể, dẫn tới cơ thể của hắn lúc này đang khao khát năng lượng được bổ sung.

Rõ ràng cho dù ở thế giới nào thì định luật bảo toàn năng lượng vẫn được áp dụng a.

Frankenstein không thể không hốc thêm ba bát mì tôm xúc xích trứng chiên nữa mới cảm thấy cơ thể hơi nhẹ nhõm đi một chút.

Tất nhiên hắn vẫn rất khó chịu. Cơ thể lúc này dường như không phát huy được hoàn toàn lực lượng của nó.

Nhưng mà bụng của hắn bây giờ đầy rồi, có lẽ phải chờ tới sáng mai hắn ăn mới có thể bổ sung đầy đủ.

Frankenstein lại nhảy lên giường nằm ngủ, tuy nhiên cơ thể khó chịu làm cho hắn không thể nào mà vào giấc được.

Thấy thế, Frankenstein đành phải hỏi hệ thống :

“ Hệ thống, đám kia thịt yêu vật có ăn được hay không ? “

Theo Frankenstein thấy, cơ thể của hắn lúc này thiếu rất nhiều năng lượng, mà đám yêu vật kia trong cơ thể chắc chắn sẽ có nhiều năng lượng. Nếu ăn chúng thì cơ thể hắn sẽ được bổ sung đầy đủ năng lượng a.

Chẳng qua là Frankenstein sợ ăn phải sẽ bị ngộ độc thực phẩm cho nên không dám làm liều, bây giờ tình hình cấp bách hắn đành phải hỏi hệ thống mong hệ thống giải đáp thắc mắc.

[ Túc chủ ! Thịt đám yêu vậy kia nếu làm sạch sẽ, loại bỏ nội tạng với lông cùng đầu , đít đi thì có thể ăn được. Giá trị dinh dưỡng cũng rất cao nữa nhé. Ngoài ra thân thể của bọn chúng ẩn chưa vật chất tiến hoá cũng rất tốt cho túc chủ. Đề nghị túc chủ ăn càng nhiều càng tốt. ]

Hô !

Cũng may, hệ thống có nhân tính giải đáp cho hắn, Frankenstein thật sự là kích động, nếu lúc nãy hắn bỏ đi mà không nhặt về xác đám kia yêu vật có lẽ bây giờ hối hận thấy mịa luôn rồi.

Không còn chần chờ, Fankenstein liền đứng phắt dậy chạy vô nhà tắm xử lí đám kia xác yêu vật.

Chỉ không đầy 1 tiếng, hắn đã xử lí xong, lấy ra một thân xác con chuột liền vội vào treo giá lên nướng.

Mặc dù nướng có vẻ không được ngon lắm nhưng lúc này muộn rồi, hắn cũng không kịp làm những món khác a.

Còn đám kia xác thì Frankenstein gói gọn lại, đút vào trong tủ đá định ăn dần.

Sau nửa tiếng, cuối cùng thịt chuột cũng nướng chín, mùi thơm của thịt khiến cho hắn thèm nhỏ cả dãi, không kịp chờ đợi nó nguội đành xé ra ăn vội.

Nhoàm nhoàm nhoàm !

“ Phù phù, ngon quá đi mất “

Frankenstein không thể tin được thịt chuột sau khi tiến hoá lại có thể ngon được tới mức này.

Mặc dù gia vị không đầy đủ như lại khiến cho vị giác của hắn thăng hoa. Hắn cảm thấy đây là lần đầu tiên trong đời mình được ăn một món ngon tới múc này.

Chỉ trong chớp lắt, Frankenstein chén cho bằng sạch, ngay cả xương cũng không vòn, ai bảo xương nó cũng giòn và mỹ vị đến vậy.

Bụng của hắn cũng trở nên căng phồng lên, tuy nhiên rất mau chóng Frankenstein lại cảm giác cơ thể trở nên dễ chịu hơn.

Như sa mạc đã lâu chợt gặp phải cam lộ vậy, năng lượng trong cơ thể hắn được bổ sung đầy đủ trở lại.