Thiếu niên xinh đẹp phát nứиɠ, tìm đủ cách câu dẫn ông chủ ©ôи ŧɧịt̠ bự sờ l*и non chảy nước của mình.
Tiệm của Khương Bắc Hổ hôm nay buôn bán không tồi, hắn mới tiễn đi một đoàn người tới uống rượu ăn liên hoan, có chút thời gian rảnh rỗi, tranh thủ chạy đi dọn bàn cho sạch sẽ.
Cửa hàng hắn dùng bàn nhựa trắng, bên trên có một cái khăn trải bàn bằng nhựa, dọn xong chén bát lại giũ lau sạch khăn trải bàn là xong. Nhưng mà khi đi ngang qua một cái bàn khác, hắn liền bị phong cảnh dưới bàn hấp dẫn.
Khăn trải bàn không biết bị ngọn gió nào thổi bay lên, dưới gầm bàn là hai cẳng chân mảnh khảnh trắng nõn, váy ngắn bị cuộn lên tận đùi, hai cái đùi lại dạng rộng ra hai bên, qυầи ɭóŧ ren trắng bao bọc lấy một ngọn núi nhỏ giữa hai chân.
Khương Bắc Hổ nuốt một ngụm nước miếng, trong lòng hắn tự nhủ là không nên tiếp tục nhìn, nhưng ánh mắt lại không hề dời đi! Người ngồi ở đó chính là một thiếu niên xinh đẹp, khuôn mặt tinh xảo khiến người ta khó phân biệt là nam hay nữ, Khương Bắc Hổ thấy cậu mặc váy ngắn, cứ tưởng là một cô gái. Nhưng không ngờ, dưới váy ngắn đó lại là một đùm ©ôи ŧɧịt̠ căng phồng được bao bọc bởi qυầи ɭóŧ ren.
Quỳnh Thủy cảm nhận được ánh mắt nam nhân lén nhìn mình, trong lòng một trận lửa nóng. L*и non mẫn cảm dưới ánh mắt gian da^ʍ dần có phản ứng, Quỳnh Thủy có thể cảm nhận rõ ràng một dòng nước ấm nóng chảy ra từ sâu trong l*и mình, dòng nước chảy xuyên quan màиɠ ŧяiиɧ của cậu, qua khỏi miệng l*и thấm ướt ra qυầи ɭóŧ.
A.... Tiếp tục nhìn bé đi.... Nhìn cái l*и da^ʍ của bé... Nứиɠ l*и quá.... Thật muốn banh l*и ra cho anh ấy xem.... A.... Lại nhìn thêm một chút đi.... Nhìn cái l*и non của bé chảy nước.... A....
Trong lòng thiếu niên không ngừng nói lời dâʍ đãиɠ, tay cũng không nhịn được đem chân bẻ ra, hai cái đùi dạng to hết cỡ, khiến cho vùng háng của cậu càng thêm rõ ràng. Chảy nước rồi! A ~ bị nhìn l*и sướиɠ quá ~ nước da^ʍ chảy ra rồi, sắp ướt qυầи ɭóŧ rồi ~
Khương Bắc Hổ giả vờ sớ rớ quanh đó dọn bàn, nhưng mắt lại dán vào cái qυầи ɭóŧ trắng đang dần bị ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ của thiếu niên căng lên, dù không nghĩ bản thân là gay nhưng hắn thật sự bị hành vi phóng đãng của thiếu niên hấp dẫn, muốn ngừng mà không được, với thị lực 10 trên 10 của mình, hắn dễ dàng thấy được thấy được một vệt nước dần xuất hiện ở qυầи ɭóŧ thiếu niên, vệt nước ngày càng lan rộng, qυầи ɭóŧ chật hẹp dán sát phần thịt non giữa hai chân, sau khi nhìn kỹ hình ảnh hằng lên nơi đáy quần, hô hấp của Khương Bắc Hổ liền cứng lại.
Qυầи ɭóŧ trong suốt dần hiện lên mai mép l*и mập mạp, Khương Bắc Hổ đều thấy rõ, đó chính là một cái l*и của đàn bà. Hai miếng thịt no đủ, ở giữa là một cái khe không ngừng chảy nước, Khương Bắc Hổ cứng rồi, ©ôи ŧɧịt̠ 25cm cương lên trong chiếc quần jean bó, khiến thân ©ôи ŧɧịt̠ phát đau. Mẹ nó, thì ra là người song tính, còn vô cùng dâʍ đãиɠ.
Quỳnh Thủy không chịu nổi nữa, cậu vốn không thích mặt qυầи ɭóŧ, bây giờ cũng gấp gáp muốn phơi l*и xinh đẹp ra cho người nam nhân này chiêm ngưỡng con hàu xinh đẹp nhiều nước của cậu! Quỳnh Thủy đột nhiên dùng tay kéo qυầи ɭóŧ, chiếc qυầи ɭóŧ bình thường liền biến thành kiểu qυầи ɭóŧ chữ T, vải quần toàn bộ nhét vào giữa hai môi l*и, hai mép thịt tiếp xúc với không khí hơi run nhẹ, l*и non tựa như thạch trái cây núng nính rung động.
Lộ ra rồi... A.... Bé ở nơi đông người phơi l*и ra rồi... Anh mau xem l*и của Thủy Thủy.... Nứиɠ quá.... L*и da^ʍ muốn bị đυ..... A~
Thiếu niên không ngừng lôi kéo qυầи ɭóŧ cạ vào l*и, cái l*и non chưa từng trải sự đời không chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ, chẳng mấy chốc nước da^ʍ mãnh liệt chảy ra từ lỗ l*и dọc theo kẽ mông rơi xuống đất.
Khương Bắc Hổ hung hăng siết chặt tay, hắn tự nhủ không thể tiếp tục nhìn, mặc kệ bé da^ʍ này xuất phát từ ý đồ gì mà cố tình phát nứиɠ trước mặt hắn, thì nơi đây cũng là cửa tiệm của hắn, bên cạnh vẫn còn khách đang ngồi ăn! Khương Bắc Hổ quyết đoán đem khắn trải bàn thu dọn lại rồi bỏ đi.
Quỳnh Thủy nóng nảy lên, cậu không biết vừa rồi mình đã làm sai cái gì, khiến cho nam nhân không chịu nhìn cậu nữa. Cậu vội vàng chạy đến quầy đồ nướng, Khương Bắc Hổ rũ mắt nhìn xuống nguyên liệu nấu ăn trên tay, hắn đang tự hỏi thiếu niên đột ngột chạy tới đây làm gì.
Quỳnh Thủy vô cùng khó chịu, cậu vừa rồi vì quá sốt ruốt chạy vội, qυầи ɭóŧ ướŧ áŧ vẫn kẹt giữa kẽ l*и, vải dệt ma sát khiến cậu vừa sướиɠ vừa đau, không nhịn nổi nữa cậu liền lật váy lên đem miếng vải kia kéo ra. Khương Bắc Hổ hoảng loạn thật rồi, sao chàng trai này dám làm vậy?!
Nhưng mà khách hàng xung quanh lại giống như không thấy chuyện gì bất thường, vẫn ăn uống như cũ, như là người đẹp vừa kéo váy vừa móc l*и ở đây không hề xuất hiện.
Phát hiện ánh mắt Khương Bắc Hổ lại dời về người mình, Quỳnh Thủy giống như ngộ ra chân lý, cậu nghĩ rằng hành động tự mình sờ l*и đã lấy lòng được nam nhân, thiếu niên có thêm động lực, cậu nghĩ nghĩ, sau đó vui vẻ khom lưng, chu mông lên, đem qυầи ɭóŧ kéo qua một bên, l*и non trần trụi phơi bày trước mặt nam nhân.
Toàn bộ đều lộ ra rồi.... L*и bị anh xem hết.... ô.... Không được... Bé muốn gãi l*и quá.... A....
Mông thiếu niên vô cùng trắng, lại mềm mại núng nính như thạch, Khương Bắc Hổ mắt nhìn chằm chằm, tiếng thở cũng trở nên nặng nề. L*и non mập mạp lộ ra, run nhè nhẹ trong gió, thiếu niên khó chịu lắc mông, nước l*и không ngừng chảy dọc xuống hai chân.
Khương Bắc Hổ hoài nghi do mình lâu rồi không giải tỏa du͙© vọиɠ, mới có ảo giác như vậy, nhưng mà hắn nhanh chóng biết bản thân sai rồi. Quỳnh Thủy chu mông mời gọi một hồi lâu mà không được đáp lại, bỉu môi tiến tới cạnh nam nhân, giọng cậu có chút không vui: "Sao anh không chịu sờ sờ l*и nhỏ?"
Giọng điệu thanh niên quấn quýt mềm mại, Khương Bắc Hổ nghe được toàn thân ngứa ngáy, nhưng hắn vẫn nghĩ là do ảo giác của mình, Quỳnh Thủy càng đợi càng không vui, cậu ôm lấy cánh tay đầy cơ bắp của nam nhân làm nũng, "Sao anh không để ý tới bé, Thủy Thủy ngứa quá, anh lại sờ Thủy Thủy như lần trước được không?"
Khương Bắc Hổ bị những lời này làm cho hoang mang, nhưng độ ấm mà thiếu niên truyền tới là thật, hắn chần chừ mở miệng, "Em là ai?"
"Em là Quỳnh Thủy, do anh nhặt từ bờ biển về mà!" Thiếu niên ủy khuất trả lời.
Khương Bắc Hổ khẳng định bản thân chỉ từng nhặt một thứ từ bãi biển về, đó là một còn bào ngư rất bự.
"Em chẳng lẽ..." Nhưng mà không đợi Khương Bắc Hổ nói xong, thân thể Quỳnh Thủy liền dán lên, ngực cậu cọ vào cánh tay nam nhân, miệng thì nói bản thân ngứa quá xin anh sờ sờ em đi, tay thì nhanh chóng đem bàn tay dầu mỡ của nam nhân bỏ vào váy mình.
Khương Bắc Hổ sờ tới mép thịt ướŧ áŧ liền từ bỏ thắc mắc. Nếu bây giờ còn bận tâm này đó, sao có thể là một người đàn ông. Ngón tay thô to kéo đáy qυầи ɭóŧ ra, lòng bàn tay sờ soạn một chút đã dính đầy nước da^ʍ. Hầu kết nam nhân khẽ chuyển động, thanh âm cũng trở nên khàn khàn, không chút khách khí ra lệnh: "Cúi ngưới."
Quỳnh Thủy nghe tới giọng điệu cường thế như vậy toàn thân liền mềm nhũn, cậu ngoan ngoãn nằm sấp trên bàn nguyên liệu bên cạnh, mông chu lên, để ngón tay thô to mang theo vết chai của nam nhân tùy ý móc l*и mình. Ngón tay hư hỏng chốc lát thì khảy hộŧ ɭε của cậu, khi thì thọc ra rút vào lỗ l*и, khiến nước da^ʍ không ngừng chảy ra.
"Mẹ, sao nhiều nước quá vậy." Nam nhân nhìn cái l*и tràn trề nước có chút khϊếp sợ.
Quỳnh Thủy khó nhịn nổi cơn nứиɠ sâu trong l*и, không ngừng vặn vẹo dâng l*и đến tay nam nhân, "A... Thủy Thủy chính là nhiều nước... Anh đừng ghét bỏ Thủy Thuỷ... Ô... Sướиɠ quá, lại gãi gãi l*и... Bên trong cũng ngứa nữa.... Anh móc l*и Thủy Thủy nữa đi."
"Em mẹ nó thật đĩ, nhiều người ở đây mà dám phát nứиɠ như vậy, ỷ vào người khác không thấy được em? Hửm? Con điếm nhỏ?" Ngón tay đυ. l*и phát ra tiếng òm ọp, Khương Hổ Bắc trầm giọng nói.
"A.... Là con điếm nhỏ.... L*и nhỏ nứиɠ quá...." Quỳnh Thủy rầm rì ngoáy mông, hy vọng ngón tay nam nhân có thể đυ. sâu hơn, "Mạnh nữa đi... A... Đυ. vào sâu l*и Thủy Thủy đi...."
"Đυ. sâu nữa sẽ thủng màиɠ ŧяiиɧ, đĩ da^ʍ, lần đầu của mình sao không biết quý trọng."
"A.... Lần đầu tiền hôm qua đã cho anh rồi... Anh mau móc móc l*и Thủy Thủy, em chịu không nổi." thiếu nhiên kiều suyễn ngẩng cao đầu, trong lúc Khương Bắc Hổ còn đang tự hỏi mình đã lấy mất lần đầu tiên của bé da^ʍ này như thế nào, Quỳnh Thủy tiếp tục dâʍ đãиɠ nói, "A... L*и da^ʍ thèm tϊиɧ ŧяùиɠ quá... A.... Anh giống như hôm qua bắn lên l*и Thủy Thủy đi... A..."
Khương Bắc Hổ chau mày, sau khi nghĩ một lúc liền tỉnh ngộ.
Mẹ, hắn hôm qua không nhịn được, liền lấy con bào ngư bự vừa nhặt được ra thủ da^ʍ một trận. Toàn bộ tϊиɧ ŧяùиɠ đều tưới lên phần thịt non mềm của bào ngư.