Tiểu mỹ nhân bị phạt ngồi lên mặt chồng, mông bị đánh sưng còn l*и da^ʍ thì không ngừng phun nước.
Khương Bắc Hổ là ông chủ của một tiệm nướng trong chợ đêm Tiểu Thạch ở Hải Thị, hắn chính là nhân tố thu hút khách hàng của chợ đêm này, thân cao 1m86, đầu đinh mày rậm, thân hình cường tráng với làn da bánh mật, thậm chí còn từng lên hot search vì quá đẹp trai.
Nhưng thân là ông chủ tiệm nướng, hắn không chỉ có vẻ ngoài đẹp trai mà còn có tay nghề giỏi, đặc biệt là món hàu nướng của quán hắn, có thể nói là đứng số một số hai.
Từng có đài truyền hình địa phương làm phòng sự du lịch, hỏi hắn bị quyết nướng hàu ngon, Khương Bắc Hổ cũng chỉ cười cười nói, là do nguyên liệu nấu ăn tốt.
Đơn giản mấy chữ càng khiến hắn nổi tiếng, địa vị quán nướng càng thêm củng cố.
Sinh ý tối nay khá tốt, sau khi bán hết nguyên liệu có sẵn Khương Bắc Hổ liền thu quán đóng cửa. Mấy năm nay hắn kiếm cũng đủ nhiều, không cần liều mạng làm việc như trước, nhưng mà chính yểu vẫn là do bây giờ hắn không còn lẻ loi một mình.
Khương Bắc Hổ nghĩ tới vật nhỏ ngây thơ trong nhà, trong mắt không tự giác lộ ra ý cười.
Hôm nay về đến nhà sớm hơn mọi ngày, khi Khương Bắc Hổ về tới cửa, liền nghe thấy tiếng phim hoạt hình Cậu Bé Bọt Biển truyền tới. Hắn nhíu mày, phóng nhẹ động tác mở cửa, xuyên qua huyền quan nhìn tới một đôi chân trắng nõn đang đung đưa.
Khương Bắc Hổ ho khan một tiếng, cặp chân kia nhanh chóng co lại, người nằm trên sofa đột nhiên ngồi dậy, lộ ra một khuôn mặt thanh tú mang theo nét hoảng loạn.
Quỳnh Thủy hoàn toàn không ngờ tới Khương Bắc Hổ lại về sớm như thế, bây giờ cậu vô cùng hối hận, biết vậy cậu sẽ không tham lam xem thêm một tập phim này. Bây giờ đã quá giờ đi ngủ, Quỳnh Thuỷ trộm nhìn Khương Bắc Hổ, nhìn xong lại bị sắc mặt âm trầm của người yêu doạ cho chân mềm.
Khương Bắc Hổ cũng không phải cố ý dọa cậu, chỉ là nghĩ tới vật nhỏ không chịu đi ngủ lén xem tivi không chỉ mỗi lần này trong lòng liền tức giận. Hắn đứng bất động ở huyền quan nhìn Quỳnh Thuỷ, hơn nửa ngày mới lên tiếng.
"Lại đây."
Quỳnh Thủy bị giọng nói của Khương Bạch Hổ doạ sợ, thân thể run run, nhưng cậu lại mềm chân không đứng dậy nổi, mặt dần đỏ lên, vô cùng uỷ khuất.
"Chồng ơi, bé đứng không nổi......"
Cái kiểu nói vừa nũng nịu vừa mang theo chút uỷ khuất này Khương Bắc lần nào nghe được cũng phải chịu đầu hàng, hắn cũng không rảnh tức giận nữa, nhanh chóng bước qua ngồi xuống sofa, bàn tay trực tiếp luồn vào váy ngủ của Quỳnh Thuỷ, sờ xong rút ra tất cả đều là nước da^ʍ.
"Vật nhỏ, lại chảy nước." Khương Bắc Hổ cúi đầu ngửi nhẹ ngón tay, chóp mũi đều là mùi nước l*и ngọt da^ʍ của Quỳnh Thuỷ."Lại không mặt qυầи ɭóŧ."
Quỳnh Thủy thấy Khương Bắc Hổ không còn truy cứu chuyện cậu không ngủ liền vươn tay ôm lấy thân thể cường tráng của nam nhân, khuôn mặt nhỏ chôn trên lưng Khương Bắc Hổ rầm rì cọ xát.
"Bé không thích mặc mà, với lại đều do chồng làm bé sợ, anh đều biết Thuỷ Thuỷ không chịu nổi bị doạ."
"Rồi rồi,Thủy Thủy không chịu nổi bị doạ, bị doạ liền sẽ chảy nước." Bàn tay của Khương Bắc Hổ lại vùi vào hai chân thiếu niên, vuốt ve mơn trớn hai mảnh thịt non ướt dầm dề. "Bé da^ʍ của chồng, sao l*и nhỏ lại chảy nhiều nước thế này."
Quỳnh Thủy được sờ vô cùng sướиɠ, cậu có thể chất vô cùng mẫn cảm, mới bị Khương Bắc Hổ sờ một chút như vậy, cả người đều thoải đến bay lên, chân cũng tự động dạng ra, để nam nhân có thể xoa sâu hơn một chút.
Nhưng mà Khương Bắc Hổ cũng không làm như cậu muốn, hắn rút tay ra nằm ngửa ra sô pha, lại trở tay bế Quỳnh Thuỷ ngồi quỳ lên người mình, tiếp theo bàn tay không chút lưu tình đánh vào mông phì của thiếu niên.
Quỳnh Thủy bất ngờ bị đánh, rên lên một tiếng, l*и nhỏ lập tức co rút phun nước, lại bởi vì đang ngồi trên người Khương Bắc Hổ, nên làm cho ngực Khương Bắc Hổ dính đầy nước da^ʍ.
"Chồng ơi! Anh làm gì vậy!" Quỳnh Thủy bỉu môi, tức giận nhìn người đàn ông dưới thân.
"Đương nhiên là trừng phạt đứa trẻ hư không nghe lời."
Khương Bắc Hổ không chút nào để ý ánh nhìn căm tức mềm như bông của Quỳnh Thuỷ, hai tay không ngừng nắn bóp mông thịt, lưỡi vươn ra liếʍ những giọt nước da^ʍ trên môi dưới vừa bị bắn trúng.
Váy ngủ của Quỳnh Thủy vô cùng ngắn, cậu lại không thích mặc qυầи ɭóŧ, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của cậu bây giờ đang bại lộ hoàn toàn trước mặt Khương Bắc Hổ. Vùng tam giác sạch sẽ không một cọng lông, ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ xinh đẹp chưa cứng rũ xuống, nơi đáng lý ra là tinh hoàn lại được một chiếc l*и múp míp thay thế, lúc này l*и nhỏ không ngừng rỉ nước, giống như có một nguồn suối cuồn cuộn ở bên trong.
Khương Bắc Hổ xem đến miệng lưỡi nóng khô, hay tay càng ra sức xoa bóp mông trứng.
"A... Chồng ơi, chồng bóp mông Thuỷ Thuỷ đau quá, Thuỷ Thuỷ biết sai rồi, sau này Thuỷ Thuỷ nhất định sẽ nghe lời." Quỳnh Thủy cảm giác mông mình sưng rồi, cậu vừa la vừa nhúc nhích mông nhằm khơi gợi sự đồng tình của người đàn ông.
Nhưng mà hành động ngoáy mông này của cậu chỉ có gợi lên thú tính của Khương Bắc Hổ, đôi tay vốn chỉ đang bóp mông lại linh hoạt tiến vào kẽ mông cậu, ngon tay thô cứng trực tiếp thọc vào c̠úc̠ Ꮒσα cậu ấn ngay điểm nứиɠ.
Quỳnh Thuỷ bị chọc sướиɠ, ngửa đầu kêu một tiếng, Khương Bắc Hổ hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm giữa hai chân thiếu niên, tận mắt nhìn thấy l*и nhỏ cao trào phun ra thật nhiều nước.
"Sai thì phải chịu phạt. Chồng em mỗi ngày đều làm việc cực khổ, em chảy nhiều nước da^ʍ như vậy cũng không biết chủ động đút cho chồng em uống sao?"
Quỳnh Thủy bị ngón tay chơi tới ánh mắt mê ly, mông béo như gắn mô tơ không ngừng chuyển động, cậu cúi đầu đòi hôn, nhưng Khương Bắc Hổ lại xấu xa né tránh. Quỳnh Thuỷ đành phải chịu đựng cảm giác ngứa l*и, nhích lên phía trước quỳ gối sang hai bên, ngoan ngoãn vạch hai mép l*и đỏ hồng, chậm rãi ngồi lên mặt người đàn ông.
"A.., chồng vất vả rồi, bé mời chồng uống nước da^ʍ của bé giải khát."
Khương Bắc Hổ dùng sức ngậm lấy toàn bộ l*и da^ʍ ngay miệng, sau đó tàn nhẫn hút nước bên trong, trong nháy mắt thiếu niên toàn thân xụi lơ. Hắn còn dùng lưỡi rà qua rà lại lỗ l*и, lúc thì thụt lưỡi vào sâu bên trong liếʍ, khi thì mυ'ŧ hộŧ ɭε đã chín rục lộ ra ngoài. L*и da^ʍ của Quỳnh Thuỷ liên tục triều xuy, nhưng toàn bộ nước da^ʍ đều rơi cái miệng nóng ẩm của nam nhân.
Bốp! Bốp! Bốp! Khương Bắc Hổ không chỉ điên cuồng thưởng thức nước da^ʍ của vợ mình, tay còn không quên đánh vào mông mập, chóp mũi Khương Bắc Hổ đều là mùi thơm ngọt của nước da^ʍ, đã vậy hắn còn gằng giọng nói: "Đĩ da^ʍ, đĩ nứиɠ của chồng dám không nghe lời hả? Để lão tử liếʍ nát cái l*и da^ʍ không nghe lời này."
Quỳnh Thủy vừa bị liếʍ l*и vừa bị đánh mông, toàn thân dần ửng đỏ, nhưng lại thấy sướиɠ vô cùng, mông nhỏ không ngừng đưa đẩy phối hợp với nam nhân, trong miệng cũng dâʍ đãиɠ nói: "A..... Chồng liếʍ chết bé rồi...... Ha a..... Bé da^ʍ chịu không nổi, hư l*и rồi, l*и lại muốn phun nước, l*и đĩ phun nước rồi... A..."
Sau nhiều năm dạy dỗ, ngôn từ thô tục đều theo bản năng phát ra. Thiếu niên lại nhịn không được đưa tay xoa vυ' mình, Hai đầṳ ѵú đã cương cứng sưng đỏ như hai hạt đậu, áo ngủ cũng bị hai núʍ ѵú đội lên. Quỳnh Thủy cách áo ngủ chơi núʍ ѵú của mình, hết xoa nhẹ lại véo, núʍ ѵú được chơi khiến kɧoáı ©ảʍ tăng lên một tầng, hông của thiếu niên không ngừng vặn vẹo ma sát, mông thịt bị đánh đỏ ứng, ngay cả lỗ ȶᏂασ cũng dính đầy nước da^ʍ.
"A! Chồng ơi! L*и bé phun nước aaaaaa!"
Quỳnh Thủy không chịu nổi kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt như vậy, bắp đùi co rút, ngón tay hung hăng bóρ ѵú mình, thân mình hoi co giật, l*и nhỏ trào ra từng từng đợt từng đợt nước da^ʍ. Nhiều tới nổi Khương Bắc Hổ không kịp nuốt, chất lỏng trong suốt từ khoé miệng trào ra làm ướt sô pha.
Hung hăng hút một ngụm nước da^ʍ cuối cùng, Khương Bắc Hổ bế thiếu niên đang thở dốc đặt xuống đất, sau đó ngồi dậy, phần háng ở ngay trước khuôn mặt vừa thanh tú vừa dâʍ đãиɠ của Quỳnh Thuỷ.
Côи ŧɧịt̠ Khương Bắc Hổ đã cứng ngắc rồi, hắn cởi dây nịt kéo khoá quần móc ra ©ôи ŧɧịt̠ thô to của mình. Gậy thịt vừa đen vừa lớn, so ra còn dài hơn mặt thiếu niên, Khương Bắc Hổ nắm lấy ©ôи ŧɧịt̠ mình đưa đến miệng thiếu niên, đầu ©ôи ŧɧịt̠ hình trứng không ngừng ma sát cái miệng nhỏ của vợ mình.
"Mở miệng, liếʍ cho giỏi lát nửa chồng em giúp em gãi ngứa l*и"