Lúc Tô Uyển còn rất nhỏ, cha mẹ cô qua đời trong một vụ tai nạn ô tô, khi cô còn nhỏ, cô và chị gái nương tựa vào nhau, chị của cô lớn hơn cô năm tuổi, đã bảo vệ cô lớn lên như một con gà mái. Nhưng chính bởi vì chị cô quá yêu người đàn ông này, nên chị gái vốn hoạt bát sôi nổi của cô lại ở bệnh viện tâm thần, điên điên khùng khùng.
Trong tháng này, Lục Trí Xa coi cô như đồ chơi, vui thì mua mấy món quà, lúc không vui thì coi cô như gái điếm, lăng mạ cô.
Cô không thể rời đi như thế này, ít nhất bây giờ, nếu không có sự trả thù trước đó, cô không thể hèn nhát mà rời đi như thế này. Tô Uyển tư thế cúi thấp, hai tay nhẹ nhàng vòng qua eo của người đàn ông, xoa dịu lấy lòng cổ họng người đàn ông, trong mắt tràn đầy nước mắt, yếu ớt đáng thương nhìn anh ta, ra sức cầu xin: "Đừng đuổi em đi, em muốn ở lại bên cạnh anh, Trí Xa.”
Giọng nói nhẹ nhàng dịu dàng, giống như cơn gió thổi từ phía Giang Nam, muốn thổi về phía bức tường đồng vách sắt Lục Trí Xa.
Thấy người đàn ông không có một chút dao động nào, cô chủ động mở đùi ra, đặt dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông vào âʍ ɦộ của cô, lại tiếp tục cởi khóa kéo sau lưng của váy, để lộ hai bộ ngực căng mọng to lớn.
Cô bắt lấy bàn tay được chế kín bởi gân xanh của người đàn ông, đem đặt lên trên bầu ngực của cô, thấp giọng dâʍ đãиɠ kêu lên: “Trí Xa, anh chơi với em đi, anh có thể chơi với tôi theo cách mà anh muốn.”
Âʍ ɦộ bao bọc lấy xung quanh dươиɠ ѵậŧ đã tiết ra nước dịch, phần thịt mềm mại của âʍ ɦộ bao bọc lấy dươиɠ ѵậŧ, tiếp tục co rút lại.
“Đồ điếm, cô cũng chỉ là thuận tiện mà thôi.” Lục Trí Xa hưng phấn đến nheo mắt lại, hài lòng vỗ nhẹ lên mặt cô rồi hôn cô một cái: “Có đau không?”
Tô Uyển lắc đầu, đưa tay lên che mặt, cắn môi, dùng một ánh mắt si mê mà nhiệt tình nhìn anh: "Không đau."
Trong không gian nhỏ hẹp trong xe, cô khuỵu chân và dang rộng hai chân tạo thành 90 độ, giúp người đàn ông dễ dàng khống chế cô hơn.
Lục Trí Xa véo núʍ ѵú cô rồi dùng sức khuấy mạnh, sữa tươi liền nhanh chóng chảy ra bên ngoài.
Anh ta từ trên cao nhìn xuống cô bên dưới, dưới háng bắt đầu cử động, dươиɠ ѵậŧ của anh từng cái một xuyên vào âʍ ɦộ của cô.
Trong lúc hỗn loạn, dần dần, tiếng nước ngọt ngào vang lên.
Bên phía dưới cơ thể anh là khuôn mặt mỹ nữ thuần khiết đầy nước mắt, Lục Trí Xa còn tưởng rằng, Tô Uyển nhất định là yêu thương anh thê thảm, cho nên mới nguyện ý vì anh mà chịu đựng mình thấp hèn đến như vậy.
Du͙© vọиɠ chinh phục trong lòng đã được thỏa mãn, tâm tình của anh lại thay đổi, đột nhiên, bao qυყ đầυ của anh chọc vào một khối thịt mềm. Trên người người phụ nữ, Tô Uyển lập tức phản ứng lại mà run rẩy kịch liệt, cô ôm lấy eo anh, nhẹ nhàng mà cầu xin sự tha thứ.
"Chính là vậy, như hiện tại đừng rời xa tôi." Lục Trí Xa mỉm cười, dươиɠ ѵậŧ của anh hướng vào một khối thịt mềm mại kia mà đâm vào từng cái, anh nhìn vào bộ phận đang giao hợp của anh và Tô Uyển, trong đầu không nhịn được mà không khỏi so sánh cô với những người phụ nữ khác.
Âʍ ɦộ của Tô Uyển giống như một cô bé, không có một sợi lông tóc nào, môi âʍ ɦộ đầy đặn, vẻ đẹp nhợt nhạt giống như nhị hoa anh đào, bên trong cũng thông minh hơn rất nhiều so với vợ anh, vợ anh đã sinh con, cứ việc dùng đồng tiền bao dưỡng để lớn lên, nhưng âʍ ɦộ vẫn không còn đẹp như trước. Ngoài trừ Tô Uyển, anh còn nuôi dưỡng rất nhiều tình nhân ở bên ngoài, nhưng không ai trong số họ tốt bằng Tô Uyển khi làʍ t̠ìиɦ.
Người đàn ông nhìn vào gương mặt hoa lê của Tô Uyển dính vài giọt mưa trên mặt, trong lòng dâng lên một ác linh.
Cô đang bị dươиɠ ѵậŧ to lớn của anh thao túng một cách thô bạo, hiển nhiên là cô không thể chịu nổi, cơ thể cô lắc lư theo động tác chuyển động ở dưới háng anh, nhưng cô vẫn ngốc nghếch mà si mê nhìn anh.
Lục Trí Xa trong lòng vô cùng thỏa mãn nên nhanh chóng liền xuất tinh ngay lập tức.
Đây là anh dự định giao tiếp trong thời gian ngắn nhất, anh không có ý định tới vào lúc này, điều này có ý nghĩa gì?
Tác drop bộ này gần 1 năm rồi nên mình tạm dừng ở đây luôn nha. Khi nào tác viết tiếp thì mình làm tiếp ạ