Hôm nay, Diêu Nguyệt Sam chính thức kiếm tiền từ việc quay phim!
Cô nhìn vào chiếc gương trang điểm, bày ra vẻ mặt sảng khoái cố gắng luyện tập, chờ đợi phần khởi đầu trong bộ phim đầu tay của mình.
Kịch bản hôm nay sẽ quay là một câu chuyện nói về nữ chính đi du lịch nước ngoài, ban đêm đi ngang qua con hẻm bị người đàn ông vô gia cư bẩn thỉu cưỡиɠ ɧϊếp.
Bắt đầu bấm máy…
Trong thành phố cảng tối tăm, chỉ có ánh trăng mờ nhạt chiếu rọi một khung cảnh mãnh liệt và nóng bỏng trong con hẻm hẹp.
"Buông! Buông ra ——! Cứu tôi! Đừng mà! Ưm-!”
Diêu Nguyệt Sam mặc bộ váy ngắn màu hồng điên cuồng giãy giụa đẩy người đàn ông vô gia cư bẩn thỉu muốn quấn lấy cô ra, nhưng sức lực của cô quá yếu, đang bị người đó ôm chặt vào lòng, hôn lung tung trên khuôn mặt nhỏ nhắn, đến cái miệng nhỏ nhắn của cô hắn cũng không buông tha!
"Mẹ kiếp hôm nay nhặt được con hàng ngon quá, bao nhiêu năm rồi chưa được ăn thịt gái! Đến lúc để ông đây được sung sướиɠ một trận rồi!”
Thoạt nhìn, đã biết đây là một cô gái da trắng xinh đẹp ngoan ngoãn, không biết tại sao nửa đêm lại đi lung tung bên ngoài để cho hắn gặp phải! Nhìn cơ thể có làn da mọng nước mềm mại này, nhìn như là có thể vắt ra nước luôn vậy!
"Ha ha cục cưng, đừng sợ, anh rất thương cưng, để anh làm cho cưng sướиɠ, không chừng sau khi làʍ t̠ìиɦ với anh xong cưng lại muốn làm vợ anh cũng có lắm!”
Nói xong, hắn bóp mông Diêu Nguyệt Sam ép cô dí sát háng mình, làm cho cô cảm nhận được cự vật nóng rực sưng cứng của hắn.
"A! Không! Làm ơn! Thả tôi ra đi mà! ưm, tôi sẽ cho anh thật nhiều tiền! Thật đấy!” Diêu Nguyệt Sam khóc sướt mướt, lực đạo từ chối càng giống như vừa muốn cự tuyệt vừa muốn nghênh đón.
Người đàn ông vô gia cư nuốt nước bọt “ừng ực”: “Ôi cái bàn tay bé xinh này! Sờ anh là cứng lên rồi! Thấy của anh có lớn không nào? Anh cam đoan với bé con là đút vào là cưng sẽ sướиɠ bay lên thiên đường luôn đấy!”
Người đàn ông vô gia cư không đùa giỡn nữa, dùng sức cởϊ qυầи áo của cô ra, ngay cả qυầи ɭóŧ ren cũng bị kéo xuống không thước tiết.
"Đừng mà ——! Làm ơn, làm ơn! Lạnh quá -!” Diêu Nguyệt Sam hoảng sợ nhìn tên vô gia cư rút "côn ŧᏂịŧ" có vẻ ngoài kinh người ra khỏi quần hắn, cảm giác lạnh lẽo và sợ hãi đối với tất cả những gì sắp xảy ra khiến cô không nhịn được mà rùng mình.
Tên vô gia cư mặc kệ cô hét cái gì, trải quần áo của cô trên mặt đất rồi đè cô nằm lên đó, tách hai chân cô ra, cẩn thận ngắm nhìn nụ hoa hồng hào khô ráo.
"Wow! Hồng thế! Em chưa bao giờ bị đàn ông làm qua đúng không? Côn ŧᏂịŧ mà đút vào vài lần là nóng lên ngứa ngáy lên ngay, chỉ sợ đến lúc đó em tự động móc chân vào eo anh muốn anh chơi em suốt thôi.”
Thô bạo đút hai ngón tay vào, tiểu huyệt còn chưa chảy nước mấy máy muốn đẩy vật thể lạ ra, Diêu Nguyệt Sam đau đớn thở gấp, cau mày rêи ɾỉ, tiểu huyệt vô thức tiết ra ít chất lỏng giảm bớt loại đau đớn này.
"Sao hàng ngon mà ít nước quá vậy! Sao mà hút côn ŧᏂịŧ của anh được đây!” Động tác trên tay tăng nhanh, cắm mấy chục cái rồi nhanh chóng rút ra, cầm hai mắt cá chân Diêu Nguyệt Sam tách ra nâng lên, nhổ hai ngụm nước bọt vào miệng âʍ đa͙σ, cọ xát côn ŧᏂịŧ lên khe âʍ đa͙σ vài lần rồi mạnh mẽ cắm vào!
"A -! Âʍ đa͙σ khít thật! Khít quá! Hmm —— Hmmm ——! Chơi chết cưng!”
Không ngừng tách cái chân thon dài hết cỡ ra, va chạm vào cái mông căng tròn của Diêu Nguyệt Sam làm nó đỏ bừng lên, thở hổn hển, khi bị đánh vào chỗ sâu nhất phát ra một tiếng rêи ɾỉ yếu ớt, chỉ cảm thấy thịt non trong huyệt sắp bị mài mòn.
"A a a ——! Đau -! Đau quá! Rút ra đi!” Nước mắt cô chảy đầy mặt, phía dưới như muốn bị xé toạc ra, cự vật cắm vào trong cơ thể vẫn còn không ngừng chui vào trong.
Hô hấp sung sướиɠ của người đàn ông vô gia cư không ổn định, âm huyệt của cô không còn đủ ẩm ướt, huyệt thịt khô khốc càng làm tăng thêm kɧoáı ©ảʍ do ma sát mang đến, mông kích động run lên, giống như một con chó đực thấy âʍ ɦộ của cɧó ©áϊ là sẽ phát tình.