Bị Sói Con Cố Chấp Ngậm Về Nhà

Chương 3


Bởi vì động tác của hắn mà bộ ngực mềm mại vốn đã bị chiếc yếm nhỏ miễn cưỡng bao bọc lộ ra. Làn da trắng như tuyết hòa với yếm màu xanh bổ sung cho nhau khiến cảnh xuân càng đẹp đẽ.

Đẩy chiếc yếm nhỏ ra, bầu ngực trắng nõn no đủ bị giấu diếm của nàng liền nảy ra, đung đưa trước mắt của Bạch Ngọc. Hắn nhẹ nhàng xoa theo vòng tròn, thịt mềm trắng nõn từ kẽ ngón tay mảnh khảnh liền tràn ra. Đầu ngón tay hơi lạnh xoay quanh anh đào quả trên đỉnh. Giang Lâm Vụ mê man cũng không chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ này liền rêи ɾỉ ra tiếng, ánh mắt bỗng nhiên trở nên ngơ ngác, giống như muốn tỉnh lại.

Bạch Ngọc ngước mắt lên nhìn khuôn mặt đỏ bừng của nàng, khẽ cười ra tiếng, "Rất thoải mái đúng không tiên tôn. Bạch Ngọc sẽ làm cho người thoải mái hơn. Được không?” Bạch Ngọc vừa như dỗ dành vừa như dụ dỗ nói.

Bạch Ngọc dứt lời liền cúi đầu liếʍ quả anh đào kia.

"Ừ~~~" Giang Lâm Vụ rêи ɾỉ, thân mình trắng như ngọc nay đã phiếm hồng run lên, cánh tay trắng nõn vô lực vung lên.

Bạch Ngọc nghe thấy phản ứng thở dốc của Giang Lâm Vụ, càng thêm ra sức liếʍ láp, ngậm anh quả mυ'ŧ mυ'ŧ, xoay xoay.

Giang Lâm Vụ ừ ừ a thở dốc. Vòng eo nhỏ vặn vẹo, giống như muốn tránh loại cảm giác tê dại này, lại bởi vì sảng khoái theo bản năng lại đưa vào trong đôi môi mỏng của Bạch Ngọc.

Bạch Ngọc nghe tiếng Giang Lâm Vụ, nhìn tiên tôn bởi vì hắn đυ.ng chạm mang đến kɧoáı ©ảʍ, nội tâm cảm thấy được thỏa mãn.

Bạch Ngọc bề ngoài ôn hòa hữu lễ không phải giả, nhưng hắn cố chấp cùng ti tiện cũng là thật.

Bởi vì không thể tới gần cho nên dùng thuốc làm thủ đoạn như vậy, chỉ có lúc tiên tôn mê man mới có thể mặc hắn làm bậy như vậy.

Hắn đã vào ngục giam ái tình, tự cam chịu trầm luân, không chết không thôi.

Lưỡi hồng tiếp tục nhẹ nhàng liếʍ ngực từng tấc từng tấc, Bạch Ngọc đưa tay vén làn váy của Giang Lâm Vụ lên, men theo đùi luồn vào trong, chui vào tiết khố sờ hoa huyệt nhỏ bắt đầu ướŧ áŧ, trêu đùa hạt đậu nhỏ kia.

Giang Lâm Vụ mê man, sắc mặt càng lúc càng đỏ, hai chân lắc lư.

Bạch Ngọc thở hổn hển. Dưới quần áo chỉnh tề kia là dục căn đã cứng rắn khiến hắn càng khó nhịn.

Hắn đưa tay cởi thắt lưng khảm hoa văn mây trắng làm bằng ngọc, tiện tay ném lên giường. Ngọc thạch được khảm nạm phát ra tiếng vang.

Sau khi cởi thắt lưng, y phục của hắn liền rơi xuống, vạt áo để lộ ra xương quai xanh trắng nõn thẳng tắp của thiếu niên, tràn đầy dục sắc.

Bạch Ngọc kéo tiết khố xuống, côn ŧᏂịŧ đỏ nổi đầy gân mạch liền nhảy ra. Hắn nhẹ nhàng cởi tiết khố của Giang Lâm Vụ xuống, hai tay bẻ đôi chân ngọc kia lộ ra hoa huyệt nhỏ bé bởi vì kɧıêυ ҡɧí©ɧ càng thêm ướŧ áŧ.

Côn ŧᏂịŧ dữ tợn nóng hổi đỏ bừng dán sát vào hoa huyệt nhỏ ướŧ áŧ, Bạch Ngọc dùng côn ŧᏂịŧ ma sát, cọ ra một ít mật dịch.

Chờ cho hoa huyệt đã ẩm ướt đủ, Bạch Ngọc ưỡn thắt lưng bắt đầu luật động. Hai cánh huyệt bên ngoài dán vào thân côn ŧᏂịŧ, bao đầu đυ.ng phải hạt đậu.

Từng đợt sảng khoái lan tràn trên người hai người.

Bạch Ngọc thở dốc, trên người rốt cục đổ mồ hôi mỏng. Cảm giác sảng khoái xông lêи đỉиɦ đầu.

Bạch Ngọc kình nại thắt lưng không ngừng, hắn cúi đầu nhìn Giang Lâm Vụ bởi vì động tác của mình mà khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đỏ bừng, hàng lông mi run rẩy nhưng lại không mở nổi, hừ hừ không ngừng. Bạch Ngọc động tình cúi người xuống, khẽ mổ nhẹ đôi môi đỏ mọng của Giang Lâm Vụ. Hắn đem đôi chân ngọc ngà đang mở rộng khép lại, đùi non giữa hai chân chạm nhau càng tăng thêm cảm giác chèn ép, kɧoáı ©ảʍ càng sâu.

Trên tháp quý phi, hai bóng người trắng nõn giao nhau, tiếng gỗ kẽo kẹt vang lên.

Qua hồi lâu, mặc dù một tiếng nam trầm thấp dễ nghe hừ nhẹ, vô số tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng rốt cục phun ra trên bụng bằng phẳng trắng nõn của nữ tử.

Sau khi phát tiết. Bạch Ngọc lau sạch sẽ tϊиɧ ɖϊ©h͙ lưu lại, thay Giang Lâm Vụ sửa sang lại quần áo. Sau đó vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng của Giang Lâm Vụ một lát.

"Khi nào ta mới có thể được làm huyệt nhỏ ấm áp mềm mại của tiên tôn đây?” Tiên Tôn nhất định sẽ không đồng ý để Bạch Ngọc làm, phải không? Bạch Ngọc thở hổn hển nhỏ giọng nói, "Nhưng mà không sao, ta nhất định sẽ làm Tiên tôn, bắn đầy ở trong tử ©υиɠ ấm áp của người. Đệ tử nhịn thật khó chịu. Người sẽ đồng ý, phải không? "

Vụ Nhi.

....