Quật Khởi Thời Đại Mới

Chương 13: Tuyên dương

“Cậu tự cầu phúc đi.” Chu Hạo vỗ vỗ cánh tay Triệu Nham, ra vẻ thâm trầm nói.

Trước kia khi họp phụ huynh, cha của Triệu Nham cũng biết Chu Hạo, dù sao thì hắn và Triệu Nham cũng ngồi cùng bàn hơn một năm rồi.

“Ôi, Chu Hạo, vừa rồi tôi nhìn một chút thành tích của cậu. Cậu đã tiến vào top 20 của lớp rồi, cậu có phương pháp học tập nào không? Chia sẻ cho mọi người với.” Vương Mộng Mộng quay xuống nhìn Chu Hạo, ánh mắt tràn đầy tò mò.

Thành tích của Vương Mộng Mộng cũng đạt top 30, nhưng lúc trước cô vượt xa Chu Hạo, bây giờ lại bị Chu Hạo bỏ xa.

Trương Di cũng nhìn về phía Chu Hạo, trong mắt cũng lộ ra một tia chấn động. Cô biết thành tích của Chu Hạo vẫn luôn ở top trung bình, không ngờ kỳ thi lần này lại tiến bộ vượt bậc như thế.

Nhưng bọn họ cũng hoàn toàn không nghi ngờ Chu Hạo chép bài. Bởi vì kỳ thi lần này vô cùng nghiêm ngặt, mỗi phòng thi đều có tận ba giám thị. Nhà trường còn xếp chỗ ngồi dựa theo thành tích, trước kia thành tích của Chu Hạo không cao nên những học sinh ngồi cùng phòng thi với hắn cũng là những người có thành tích tương tự, không có chuyện Chu Hạo chép bài ai để được điểm số cao như thế được.

Hôm qua Chu Hạo nhìn thấy cô và một nam sinh khác nắm tay nhau, cô cứ nghĩ hắn sẽ thất vọng, nhưng bây giờ trông hắn vẫn rất bình tĩnh.

Lúc này, người nam sinh mà cô luôn cảm thấy vô cùng bình thường dường như đã có một vài thay đổi.

“Những câu hỏi trong bài thi đều là kiến thức trong sách giáo khoa, hai tuần trước tôi tập trung học kiến thức trong sách nên cũng tiến bộ được hơn một chút.” Chu Hạo cũng không giấu diếm gì cả, nói phương pháp học tập của mình cho mọi người nghe.

Mấy người ngồi bàn trước bàn sau, Vương Mộng Mộng cũng biết thời gian qua lúc nào Chu Hạo cũng ôm lấy quyển sách.

“Nhưng mà tôi không bắt ép mọi người phải học theo phương pháp này. Mỗi người có một phương pháp học tập khác nhau, các cậu cảm thấy phù hợp với mình là được.” Chu Hạo nói.

Hắn dựa vào trí nhớ mạnh mẽ, bản thân cũng có nền tảng sẵn, còn chăm chỉ giải đề nên mới lấy được thành tích cao chỉ trong thời gian ngắn như vậy.

“Tôi cũng phải ôn lại kiến thức trong sách giáo khoa để đạt được thành tích cao!” Vương Mộng Mộng quyết tâm nói.

“Ha ha, Vương Mộng Mộng, cậu lúc nào cũng mơ mơ hồ hồ, đọc sách nhiều không sợ ngủ gật à?” Triệu Nham cười lớn.

“Hừ! Triệu Nham, tôi vừa mới nghe cha cậu nói chờ cậu về sẽ xử lý cậu đấy!” Vương Mộng Mộng cũng không cam lòng yếu thế, nhanh chóng phản kích.

Triệu Nham lập tức xụ mặt xuống.

Tất nhiên, đây cũng chỉ là bạn bè đùa giỡn với nhau mà thôi.

Tiết học đầu tiên của thứ hai là tiết Ngữ văn, chủ nhiệm khoa Vương Chấn đi vào lớp, mọi người lập tức không nói chuyện nữa, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía ông ta.

Vương Chấn đi đến bục giảng, nhìn các học sinh của mình: “Bài thi lần này của lớp chúng ta...”

Vương Chấn dừng một chút, sau đó gương mặt nghiêm túc đột nhiên nở nụ cười: “Rất không tệ! Điểm trung bình môn Ngữ văn đứng thứ sáu toàn trường, điểm trung bình môn Toán và tiếng Anh đứng thứ năm toàn trường, điểm trung bình môn tổng hợp đứng thứ tư toàn trường. So sánh với kỳ thi lần trước thì lớp chúng ta đã có những tiến bộ rất lớn.”

“Bốp bốp bốp!”

Những tràng pháo tay liên tiếp vang lên, học sinh vỗ tay nhiệt liệt, lớp bọn họ lần này đạt được thứ hạng khá cao, ai cũng cảm thấy vinh dự.

“Bạn học Lý Mặc và Ngô Thục vẫn giữ được thành tích của mình. Ngoài ra, còn có mấy bạn học khác cũng tiến bộ rõ rệt, ví dụ như Phùng Lam, Ngụy Nguyên... Hôm nay thầy đặc biệt khen thưởng một bạn, đó là bạn học Chu Hạo. Cuối học kỳ trước, điểm số của Chu Hạo là 451, xếp thứ 584 toàn trường. Nhưng kỳ thi này điểm số của Chu Hạo đã là 562, xếp thứ 213 toàn trường. Điểm số tăng lên hơn 100, xếp hạng cũng tăng lên hơn 300.”

Lại thêm một tràng pháo tay nữa vang lên. Tất cả các bạn học đều nhìn về phía Chu Hạo, cả Lý Mặc và Ngô Thục cũng thế, ai cũng ngạc nhiên vì Chu Hạo tiến bộ quá nhanh.

“Bạn học Chu Hạo chỉ qua mấy tuần mà thành tích đã tiến bộ được như thế, các em chắc chắn cũng có thể, chỉ cần chúng ta thực sự cố gắng thì đều có hi vọng cải thiện thành tích của mình. Ba tháng cuối cùng cố gắng một chút, tương lai sau này sẽ nhàn nhã hơn.”

Vương Chấn nhìn thoáng qua cả lớp, lại nói tiếp: “Cuộc thi lần này mô phỏng theo kỳ thi đại học. Các em có thể dựa vào kết quả lần này để chọn trường đại học sao cho phù hợp.”

“Chỉ còn ba tháng cuối cùng này thôi, các em bỏ hết những việc ngoài lề lại cho thầy, toàn lực cố gắng, hết mình chạy nước rút. Đại học không phải là con đường duy nhất dẫn đến thành công, nhưng là con đường đơn giản nhất. Các em cố gắng lên, nếu vào được một trường đại học tốt thì xuất phát điểm của các em sẽ cao hơn một chút. Thầy hi vọng các em hãy coi trọng nó, tập trung vào nó. Được rồi, thầy chỉ nói như vậy thôi, bây giờ bắt đầu chữa bài kiểm tra Ngữ văn...”

Trong lớp học không còn tiếng ồn ào nào nữa, chỉ còn lại âm thanh giảng bài của Vương Chấn.

Đến cả Triệu Nham cũng thu hồi lại vẻ cợt nhả, nghiêm túc nghe giáo viên giảng bài.

Những tiết tiếp theo, các giáo viên khác cũng chữa bài kiểm tra, đồng thời tuyên dương Chu Hạo thêm lần nữa.

Đề thi phần Sinh học lần này tương đối khó, tổng điểm Sinh học là 80, trong lớp chỉ có sáu người trên 70 điểm. Chu Hạo cũng là một trong số đó.

Sau khi tan học, thậm chí còn có cả những học sinh lớp khác chạy sang lớp 8 hỏi phương pháp học của Chu Hạo.

Các giáo viên lớp khác cũng lấy Chu Hạo làm ví dụ, khích lệ học sinh lớp mình. Trong kỳ thi lần này, thành tích của Chu Hạo là tiến bộ nhất, danh tiếng của hắn cũng lập tức phủ sóng trong trường.

...

Một ngày học nhanh chóng kết thúc, Chu Hạo ra khỏi lớp, vừa vặn đυ.ng phải Đồng Dao.

“Chúc mừng cậu, Chu Hạo. Kỳ thi lần này cậu có tiến bộ lớn như thế, đến cả giáo viên chủ nhiệm lớp tôi cũng khen ngợi cậu không ngớt.” Đồng Dao cười nói.

“Thành tích của cậu cũng không tệ.” Chu Hạo cười nói.

Thành tích của Đồng Dao rất tốt, lần thi nào cũng nằm trong top 10 của lớp, thứ hạng thi lần này của cô là 113 toàn trường.

“Hồi học cấp hai, thành tích của cậu có thể nói là vượt xa tôi cả ngàn dặm, tôi còn thường xuyên mượn vở bài tập của cậu để chép nữa.” Đồng Dao cười hì hì nói.

Cô và Chu Hạo học chung hai năm cấp hai. Thành tích của Chu Hạo rất tốt, mặc dù thành tích của Đồng Dao cũng không tệ nhưng cô lại khá lười và ham chơi, có bài tập cũng không muốn làm, thường xuyên mượn vở bài tập của Chu Hạo để chép.

Nhưng sau khi lên cấp ba thì thành tích của Chu Hạo lại giảm đi rất nhiều, Đồng Dao cũng không nhắc lại chuyện cũ nữa.

Chu Hạo cười, hai người lại cùng nhau về nhà.

Chẳng mấy chốc đã tới tiểu khu nhà Đồng Dao, Chu Hạo lại đi một mình về khu nhà mình.

Vương Lan đang nấu nướng, Chu Hạo vừa về đã vào phòng học. Bây giờ hắn chỉ cần không ngừng làm đề thi, khuếch trương kiến thức thì sẽ còn tiến bộ hơn nữa.

“Tiểu Hạo, ăn cơm thôi.” Giọng nói bên ngoài vang lên, Chu Hạo đặt quyển sách trong tay xuống, đi ra ngoài.

Chu Gia Đống uống một ngụm rượu kém chất lượng, sau đó nhìn về phía Chu Hạo: “Tiểu Hạo, hôm nay đã có thành tích kỳ thi tháng hôm trước chưa? Con làm bài thế nào?”