Mối Quan Hệ Cấm Kỵ

Chương 59: Ngậm

“Em muốn anh rồi.” Lê Mạn vòng quanh eo anh, cằm va vào bụng của anh nhõng nhẽo: “Anh có muốn em không?”

Cừu Trạch chơi đùa vành tai của cô, nhẹ nhàng ừm một tiếng.

Lê Mạn hài lòng hôn lên bụng anh khiến vết son dính lên áo sơ mi, cô khẽ giật mình đưa tay muốn lau lại bị anh bắt lấy tay, nâng cằm cô lên rồi chặn miệng cô.

Lê Mạn bất ngờ, nhiệt tình đáp lại, từ khi nhìn thấy anh cô đã muốn hôn anh, suy nghĩ đó đã đau đáu từ lâu.

Cừu Trạch giữ gáy cô, thấy dáng vẻ gấp gáp của cô anh nhịn không được cười khẽ, để cô tàn sát môi lưỡi của mình, anh cam tâm tình nguyện ăn son môi, nước miếng của cô.

Giữa môi và răng dây dưa kịch liệt, tiếng rêи ɾỉ tinh tế của cô hoàn toàn bị anh bọc vào trong hơi thở, trong không gian chật hẹp này khiến người ta càng thêm vội vàng bứt rứt…

Đợi cô không thở được nữa Cừu Trạch mới buông cô ra, nghiêng đầu ngậm vành tai vừa rồi bị anh trêu chọc đỏ bừng.

Hơi thở ấm áp tràn ngập nam tính day tai cô khiến cô ngứa ngáy, ngứa đến tận trong lòng. Lê Mạn “ưm” một tiếng nắm chặt áo sơ mi của anh, có chút muốn anh.

Cừu Trạch không trêu chọc cô nữa, buông cô ra rồi đứng thẳng người dậy, hứng thú nói: “Bộ quần áo này không tệ.”

Lê Mạn nhăn mũi véo lên eo anh một cái: “Tinh Hỏa chọn cho em đó…”

Cừu Trạch nhíu mày.

Cô vừa cười nói: “Em mặc đẹp hay cô ấy mặc đẹp?”

“Em.” Cừu Trạch không do dự.

Đúng thật như vậy, chỉ có vóc dáng như cô, chỗ nên gầy thì gầy, chỗ cần thịt có thịt mới có thể cân được loại áo dài này.

Lê Mạn tin lời đó, nhìn biểu cảm nhỏ kia thì biết sắp đắc ý chết rồi.

Cô cắn môi dưới, hai tay phủ lên đùi anh, một đường hướng lên trên, cách lớp quần sờ anh.

Thịt dưới tay rất rắn chắc, Lê Mạn ngước mắt nhìn anh bằng ánh mắt uyển chuyển, dưới ánh đèn trong không gian chật hẹp này ánh mắt đó phát ra ánh sáng quyến rũ chết người. Cô cách lớp quần hôn một cái lên chỗ phồng trước mắt.

“Phần thưởng.” Cô nói.

“Có muốn em giúp anh ngậm không?” Lê Mạn giơ tay cởi thắt lưng anh.

Cừu Trạch lắc đầu, ánh mắt tối sầm lại, thanh âm có chút khàn khàn: “Muốn làm em.”

Lê Mạn bĩu môi nói không được: “Em không chịu nổi sự giày vò của anh, ở đây sẽ bị phát hiện mất.” Cô lấy thứ căng phồng ra: “Hơn nữa chúng ta phải nhanh hơn một chút.”

Cô nắm lấy thứ nóng bỏng của anh, cẩn thận quan sát một lúc. Thứ đồ này vừa mạnh mẽ lại vừa bá đạo, cô biết rằng bình thường nó là nguyên nhân giày vò cô đến dục tiên dục tử, hiện tại thì nó đang bị cô nắm trong tay.

Cừu Trạch kìm nén một hơi nhịn không nói gì, ánh mắt dính trên người cô không rời được.

Lê Mạn đo thử, một tay không thể giữ được, cô vuốt lên vuốt xuống vài cái rồi tiến lại gần, một đường liếʍ lên trên đến gốc dươиɠ ѵậŧ.

Cừu Trạch thở ra một hơi, l*иg ngực phập phồng đang cố gắng nhịn.

Bộ dạng này của anh khiến cho Lê Mạn mê mẩn, ánh mắt càng thêm ra sức.

Đầu lưỡi vòng quanh đầu côn ŧᏂịŧ rồi đảo qua mã mắt, cô há miệng ngậm lấy, nuốt chửng khiến nó xâm nhập vào cổ họng. Cô ngậm có chút khó khăn, cố gắng nuốt cũng chỉ ăn được một nửa, son môi dính vào thân côn ŧᏂịŧ, cô duỗi đầu lưỡi liếʍ đi vệt đỏ kia, tiện thể thở dốc một hơi.

Cái miệng nhỏ nhắn phía trên không bằng cái miệng nhỏ nhắn ướŧ áŧ phía dưới nhưng nhờ có đầu lưỡi linh hoạt, hơn nữa cảnh tượng trước mắt này nhìn rất rung động, sắc mặt cô gái ửng đỏ nhất là phần đuôi mắt, ánh mắt rủ xuống, lông mi dày rậm kích động vừa nghiêm túc lại có chút vất vả ăn côn ŧᏂịŧ của anh, thân côn ŧᏂịŧ nổi lên hình dạng trên gương mặt cô.

Gân xanh? Bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© màu đỏ tím căng lên, không ngừng ra vào cái miệng nhỏ nhắn mà bôi đầy son môi của cô, thỉnh thoảng Lê Mạn ngước mắt lên, trong mắt sáng lên ánh sáng kiều diễm ướŧ áŧ dính vào người anh.

Hai tầng cảm nhận thị giác lẫn xúc giác thật sự thỏa mãn tâm lý.

Cừu Trạch cúi đầu thở hổn hển, khẽ cau mày, giơ tay vén mái tóc mai phủ cạnh má cô ra sau tai, ngón tay xen vào sợi tóc của cô, hơi dùng sức ấn đầu cô hơi vào.

Đỉnh côn ŧᏂịŧ đến chỗ sâu nhất trong cổ họng, hơi thở nam tính tanh ngọt khiến Lê Mạn khẽ nhăn, bị đút ép khiến cô có chút khó chịu, trong mắt ngập ánh nước, cổ họng nặn ra một tiếng hừ hừ.

Đúng lúc này có người đẩy cửa tiến vào.

Hai tiếng bước chân không đồng đều.

Lê Mạn trong lòng căng thẳng, trong miệng dùng sức hít một hơi, Cừu Trạch há miệng thở hổn hển thiếu chút nữa đã kêu thành tiếng.

Lê Mạn ngậm chặt miệng, đáng thương ngước mắt lên nhìn anh.

“Anh có nghe thấy tiếng gì không?” Bên ngoài phòng truyền đến người đang hỏi.

“Mèo hoang bên ngoài lại đang phát tình đấy.” Người kia nói.

~Mình đã quay trở lại rồi đây, huhu, vừa thi kết thúc học phần xong là edit liền cho mọi người nè, chương này mình sẽ không set vip coi như quà giành cho các bạn đã theo dõi truyện nhé ^^~