Chương 1081:
Lúc này rất nhiều người dùng ánh mắt thương hại nhìn Trần Ninh cùng Tống Sính Đình!
Bọn họ đều cảm thấy Trần Ninh và Tống Sính Đình sẽ xui xẻo.
Tống Sính Đình cũng có chút lo lắng, muốn nói lại thôi.
Vẻ mặt Trần Ninh bình tĩnh, anh bình tĩnh ngồi xuống ghé, dặn nhà hàng phục vụ lên đồ ăn.
Anh chuẩn bị cùng Tống Sính Đình vừa ăn vừa chờ, ngược lại muốn nhìn Đinh gia Tây Cảnh rốt cuộc lợi hại đến mức nào?
Người trong nhà hàng, rất nhiều các giới đại biểu từ khắp nơi trên đất nước, đã vào Thủ đô để tham gia vào cuộc bầu cử này chọn Quốc chủ mới quốc gia, để bỏ phiếu thiêng liêng của riêng mình.
Bởi vậy, người nơi này, cũng không phải đều thích xem loại náo nhiệt này.
Nhìn thấy Trần Ninh cùng Đinh Tuấn Minh hỗn loạn thành như vậy, một người đàn ông trung niên mặc áo khoác màu xám từ trong nhóm người đi ra.
Tên ông ta là Chu Kiến Nghĩa, cũng là một đại biểu địa phương đến từ Tây Cảnh.
Chu Kiến Nghĩa và Đinh gia quan hệ không tệ, cũng quen biết Đinh Tuần Minh.
Ông ta đứng lên và nói: “Ha ha, tất cả mọi người là đại diện từ khắp nơi trên đất nước, tất cả mọi người trong thẻ chế, hà tất làm thành như vậy chứ?”
“Đinh thiếu, còn có vị tiên sinh này, các vị nói có phải không?”
Đỉnh Tuấn Minh nhìn thấy Chu Kiến Nghĩa, hơi sửng sốt: “Chú Chu, trùng hợp như vậy, chú cũng ở chỗ này sao?”
Chu Kiến Nghĩa mỉm cười nói: “Rất đúng lúc!”
“Đinh thiếu, chuyện của hai người vừa rồi chú đều nhìn thấy trong mắt, chú cùng cha cháu cũng coi như là bạn, cho nên muốn khuyên hai người có việc thì thương lượng thật tốt…”
Đinh Tuần Minh nghe vậy không vui.
Anh ta chỉ vào mặt mình bị thương, còn có máy thủ hạ bị thương của anh ta, không vui nói: “Chú Chu lời này của chú tôi không thích nghe, tôi cũng biết thân phận tôi là gì, từ nhỏ đến lớn tôi đều chưa từng chịu thiệt thòi như vậy.”
“Tên này đánh tôi như vậy, chú cảm thấy tôi sẽ bỏ qua chuyện này sao?”
Chu Kiến Nghĩa quay đầu nhìn Trần Ninh cùng Tống Sính Đình, mỉm cười nói: “Vị tiên sinh này, tuy rằng hành vi của Đinh thiếu có chút vô lễ, nhưng cậu không nên động thủ đánh người, càng không nên đánh Đinh thiếu thành như vậy.”
“Tiên sinh nếu cậu chịu cúi đầu nhận tội với Đinh thiếu, tôi có thể giúp cậu cầu xin Đinh thiếu, mọi người biến chiến tranh thành tơ lụa, thế nào?”
Trần Ninh cười cười: “Cảm ơn lòng tốt của Chu tiên sinh _ ông!”
“Nhưng, anh ta trêu đùa vợ tôi, kɧıêυ ҡɧí©ɧ tôi trước, bị đánh không phải là rất bình thường sao?”
“Sao bây giờ ngược lại muốn tôi cúi đầu nhận tội với anh ta, lý do này không thông, tôi không thể tiếp nhận đề nghị của Chu tiên sinh.”
Chu Kiến Nghĩa nghe vậy nhíu mày.
Ông ta thầm nghĩ: Sao tiểu tử này lại không biết tốt xáu, bảo cho cậu ta cúi đầu, đây là con đường sống cho cậu ta.
Anh không cúi đầu, đợi đến khi trợ thủ Đinh thiếu đến, chính là lúc anh xui xẻo.
Đỉnh Tuấn Minh bên cạnh nghe trần Ninh nói vậy, bừng bừng giận dữ.
Anh ta hung hăng trừng mắt nhìn Trần Ninh, cười lạnh nói: “Chú Chu không cần khuyên anh ta, hiện tại anh ta không chịu cúi đầu, đợi một chút anh ta sẽ ngoan ngoãn cúi đầu, thậm chí tôi đã không thể chờ đợi được muốn nhìn thấy bộ dạng anh ta cúi đầu cầu xin tha thứ.”
Trần Ninh nhìn Đỉnh Tuấn Minh một cái: “Anh muốn nhìn bộ dạng tôi cúi đầu, vậy anh phải quỳ gối ngắng đầu mới nhìn được.”
Cái gì?
Đinh Tuần Minh nghe vậy mắt trợn tròn.
Chu Kiến Nghĩa nhíu mày hơn.
Mọi người ở hiện trường, từng người một đều sợ ngây người.
Vốn tưởng rằng thiếu gia Đinh gia Tây Cảnh này ngang tàng, không ngờ Trần Ninh càng ngang tàng hơn.
Đỉnh Tuấn Minh vô cùng tức giận mà cười: “A, đối với những lời này của anh, hôm nay tôi tuyệt đối sẽ không tha cho anh, ai cầu xin cho anh cũng không dễ bỏ qua được.”
Vừa dút lời!
Có rất nhiều phương tiện ở cửa khách sạn, tất cả đều là Audi màu đen.
Hơn mười chiếc xe Audi màu đen, xuống rất nhiều đàn ông mặc âu phục được đào tạo bài bản, người đầu tiên có vóc người cao lớn, khuôn mặt lạnh lùng, chính là vệ sĩ bên người phụ trợ của thủ phụ Nội các, thủ hạ đắc lực, Định Thanh.
Đinh Thanh mang theo mấy chục thủ hạ, khí thế hùng hổ đi vào khách sạn, đi tới tâng hai nhà hàng.
“Là ai to gan như vậy, lại dám bắt nạt người Đinh gia Tây Cảnh chúng tôi?”