Hoàng Hậu Thất Sủng Của Đế Vương

Chương 16: Trình Liệt x Du Ca - Phần 77

Quan sát biểu hiện có phần lúng túng từ Tần Dực, Trình Liệt thu hồi nụ cười mang thâm ý kia lại, bấy giờ mới chuyển sang Du Quánh:

- Du tướng quân, về chuyện hoàng hậu gửi mật thư có ý đồ mưu phản cho khanh, khanh có gì muốn nói thì cứ nói rõ đi!

Du Quánh chậm rãi ngước lên nhìn hoàng thượng, chắp hai tay thưa rằng:

- Muôn tâu hoàng thượng, thần tuyệt nhiên chẳng hề biết gì về mật thư tạo phản kia, đêm qua cũng không sai thuộc hạ nào đến thượng uyển, càng không tin hoàng hậu nương nương gửi nó cho thần! Du gia tuy không có chỗ dựa nơi triều chính và không được trọng dụng, nhưng chưa bao giờ thần mang ý hai lòng với thiên tử ở trên cao! Với những gì có được, thần cảm tạ long ân của thánh thượng, tận tâm tận tuỵ phục vụ triều đình, cúi mong hoàng thượng anh minh suy xét!

- Trẫm được biết trong Du gia có một đội binh trên ngàn người? Lý do gì Du gia khanh lại nuôi giữ một lượng binh như vậy?

- Hồi hoàng thượng, đó chẳng qua là đoàn lính phòng vệ của Du gia, do trước đây Yên Kinh có trộm cướp hoành hành khiến bá tính khổ sở vì vậy gia phụ thần đã xin phép tiên đế cho xây dựng một đoàn lính phòng vệ hòng bảo vệ dân chúng...

- Khanh có biết nuôi trữ quân lính riêng là đại tội, cho dù là lính phòng vệ thì cũng phải suy xét kỹ càng và trình báo rõ với trẫm.

- Nếu Du gia thần có ý tạo phản thì một ngàn lính ít ỏi đó có thể làm được gì?

Các thần tử bắt đầu bàn luận, tướng Du Quánh nói đúng lắm, chẳng ai tạo phản chỉ với một ngàn lính quá ít như thế! Về phần Trình Liệt, hắn vẫn chăm chú nhìn Du Quánh và thấy đôi mắt đó sáng rực bình thản, lại đúng từng lời nói đều rõ ràng chí lý. Tiếp theo hắn yêu cầu Liêu công công mang ra một cái khay, trên đó là mật thư tạo phản và một tờ giấy có mấy dòng thơ, lệnh vị thái giám đi một vòng cho những thần tử xem qua hòng đối chiếu bút tích, tiếp đến là đưa cho Du Quánh đọc.

- Bút tích trên mật thư và bài thơ đó, đều là của hoàng hậu nương nương! Trẫm đã đích thân đối chiếu kỹ lưỡng, quả nhiên chỉ có thể là cùng một người. Rõ ràng chính hoàng hậu đã ghi trong mật thư những lời lẽ mang ý đồ mưu phản, cùng với tên của khanh, khanh nói xem với chứng cứ thuyết phục thế này trẫm phải làm sao?

Lần này chánh điện tiếp tục vang lên những lời xôn xao không ngớt, vẻ như đang có chiều hướng chuyển qua nghi ngờ Du gia, bởi sự thật bài thơ có đề tên “Du Ca” với bút tích trên đó so với trong mật thư có thể nói là y hệt nhau! Chứng tỏ, hoàng hậu là người viết bức thư “phản nghịch” ấy và liệu Du Quánh có thể trong sạch khi tên mình được nêu rõ trong thư? Có lẽ chính vị tướng họ Du cũng không thể biện luận khi cầm trên tay hai tờ giấy đúng với bút tích của biểu muội.

- Thật trùng hợp! Du hoàng hậu và Tần tướng quân có gian tình, lại còn mật thư tạo phản gửi cho Du tướng quân, lý nào Tần gia và Du gia đang liên thủ?

Câu phỏng đoán đáng sợ từ một thần tử vang lên giữa cục diện rối ren, lần nữa khiến lời bàn tán nơi chánh điện càng thêm lớn. Trong khi Tần Dực, Tần Chinh và cả Du Quánh đều rơi vào vòng lao lý thì ngồi trên ngai vàng kia, Trình Liệt lại mang một gương mặt điềm tĩnh đến khó đoán.­…

Khi bãi triều, Trình Liệt bước ra sảnh chánh điện, còn chưa kịp đặt chân xuống những bậc thang khắc rồng thì từ xa có thị vệ đi đến tâu rằng: “Hồi hoàng thượng, hoàng hậu nương nương đã chờ dưới chánh điện rất lâu xin được diện kiến”, tức khắc hắn không khỏi ngạc nhiên chẳng phải đã hạ lệnh giam giữ nàng ở Phụng Hoa cung sao? Hắn hỏi thị vệ và được biết Du Ca muốn rời khỏi tẩm cung nhưng bị thị vệ ngăn lại, nàng chẳng màng đến khẩu dụ của thánh thượng liền rút kiếm ra quyết liệt muốn đấu một trận. Hoàng hậu đang mang long thai, thị vệ sợ ảnh hưởng đến phụng thể sẽ bị hoàng thượng trách phạt nên đành nhường bước. Thật không thể chịu nổi tính khí ngang tàng đó của nàng, Trình Liệt đành hạ lệnh để nàng đến diện kiến. Không quá lâu sau, bóng dáng Du Ca xuất hiện bước nhanh đến chỗ hoàng thượng còn đứng trên bậc tam cấp, mau chóng hành lễ rồi hỏi:

- Có phải hoàng thượng đã lệnh bắt biểu ca Du Quánh vào ngục?

- Hoàng hậu nàng lại muốn kháng lệnh sao? Chẳng phải ta lệnh nếu không có sự cho phép của ta thì nàng không được rời khỏi Phụng Hoa cung nửa bước?

- Hoàng thượng, chuyện cấp bách này không chỉ liên quan đến ta mà còn là Du gia, thử hỏi làm sao ta có thể ngồi yên?

Trình Liệt chậm rãi quay qua nhìn trực diện Du Ca, mang chất giọng vô cảm:

- Chuyện triều chính không cần hậu cung xen vào, chưa kể nàng hiện đang là nghi phạm, đừng tự ý hành sự nữa nếu không đừng trách ta nặng tay với nàng!

Hết việc bị nghi có gian tình với tướng quân, lại thêm việc dính líu về mật thư mang ý phản nghịch, bao nhiêu cái tội khủng khϊếp đổ lên đầu như thế thử hỏi làm sao Du Ca khoanh tay để mặc chuyện xét xử, huống hồ bản thân bây giờ còn để ý đến kháng lệnh hay không ư, vì vậy trước lời đe doạ từ Trình Liệt thì nàng càng chẳng để ý đến liền bước lên đứng ngay phía trước và kiên quyết:

- Chuyện đêm qua giữa ta và Tần tướng quân nhìn vào rõ ràng là có sắp đặt! Ta và ngài ấy vừa gặp nhau thì chàng đã đến đúng lúc, làm gì có chuyện không sai một khắc như vậy? Nếu khi ấy chàng kịp ra lệnh phong toả xung quanh vườn mai thì biết đâu đã bắt được tên thái giám giả mạo kia!